Bàn Long

Chương 487 : Sa mạc cổ bảo

Ngày đăng: 20:21 20/04/20


Kim chúc tánh mạng bạo liệt, đám ác ma vốn trong kim chúc tánh mạng trong nháy mắt đã bị vô tận hoàng sa bao vây, vô tận hoàng sa mỗi một hạt cát đều phảng phất nặng tựa trăm ngàn cân. Toàn thân Lâm Lôi cũng đều bị hoàng sa bao vây, căn bản không cách nào thoát ra.

"Địch Lỵ Á!" Lâm Lôi không khỏi mong muốn nắm được tay Địch Lỵ Á.

"Lâm Lôi!" Địch Lỵ Á đồng dạng cũng mong bắt được tay Lâm Lôi.

"Hô!" vô tận hoàng sa rớt xuống dưới. Lâm Lôi căn bản không cách nào khống chế thân hình.

"Rốt cục là cái gì?" Lâm Lôi vọng đồ tránh thoát khỏi đại lượng hoàng sa áp bách trói buộc. Nhưng lực lượng trói buộc kỳ lạ hắn căn bản không cách nào phản kháng, chỉ trong nháy mắt - "Phốc thông!" một tiếng. Lâm Lôi đã rơi xuống trên mặt đất.

Lâm Lôi lập tức đứng lên nhìn khắp chung quanh: "Tới cùng là chuyện gì đã xảy ra?" Lâm Lôi trong lòng tràn đầy nghi hoặc, khiếp sợ.

Đây là một kiến trúc khổng lồ do hoàng sa ngưng tụ thành. Lâm Lôi ngẩng đầu căn bản chỉ có thể thấy một nóc nhà thực lớn do hoàng sa hình thành chứ không thể thấy bầu trời. Đây là một cự hình kiến trúc hoàn toàn do hoàng sa hình thành mà Lâm Lôi lại bị trói buộc ở trong đó.

Điều khiến Lâm Lôi cảm thấy kinh hãi nhất chính là.

"Không có ai. Chung quanh một người cũng không có. Mọi người đều đi đâu rồi?" Lâm Lôi nhìn khắp chung quanh thế nhưng trong tòa nhà này một bóng người cũng không có.

Lâm Lôi thả thần thức ra cũng không khỏi chấn động: "Sao lại có thể? Thần thức của ta cho dù trên địa ngục cũng đủ để bao trùm gần trăm thước khoảng cách nhưng sao ở địa phương quỷ quái này lại chỉ có thể bao trùm mười thước chung quanh?" Lâm Lôi không thể không khiếp sợ.

"Ảnh hưởng tới thần thức?"

Lâm Lôi trong lòng cũng hiểu "Chẳng lẽ này sa mạc tòa nhà này có thể xem như là một không gian?"

Lâm Lôi mặc dù phát hiện chung quanh không có một bóng người, nhưng vẫn còn có thể cảm ứng được một người tồn tại - Bối Bối!

Bối Bối cùng Lâm Lôi linh hồn tương liên lẫn nhau, bất kể phân cách tới địa phương nào, đều có thể cảm ứng được sự tồn tại lẫn nhau.

"Lão Đại, ngươi bây giờ thế nào? Ta bây giờ đang ở trong một thứ kiến trúc cổ quái do sa mạc hình thành, căn bản không hề thấy một bóng người. Mọi người hình như đều không thấy." Thanh âm của Bối Bối vang lên trong đầu Lâm Lôi.

Hai người linh hồn tương liên căn bản không cần thần thức truyền âm mà là linh hồn trao đổi.

Lâm Lôi nghe được lời Bối Bối trong lòng liền có chút sáng tỏ: "Bối Bối, ta bây giờ cũng giống ngươi, cũng không hề thấy ai, Bối Bối cẩn thận một chút ... ta cảm giác, chúng ta bây giờ hình như đang ở trong một không gian đặc thù."

"Ân, biết." Bối Bối đáp "Lão Đại, ta hiện đang tiến về phía ngươi."

"Hảo." Lâm Lôi cũng cảm ứng được Bối Bối tồn tại.
Đột nhiên - Vách tường bằng hoàng sa bên cạnh Toa Uy Đặc đột nhiên vỡ ra, hai đạo nhân ảnh đột ngột xông về hướng Toa Uy Đặc, một cổ sóng nhiệt đập vào mặt mà đến, còn có một cổ khí tức lạnh như băng xâm nhập thân thể.

"Bất hảo." Toa Uy Đặc sắc mặt đại biến.

Đồng thời - từ dưới lớp hoàng sa dưới chân Toa Uy Đặc cũng đột nhiên toát ra một bóng người. Một thanh tế kiếm trực tiếp chém vào Toa Uy Đặc.

Ba gã thượng vị thần liên thủ giảo sát Toa Uy Đặc!

Đặc biệt công kích đột ngột như vậy nên Toa Uy Đặc chỉ có thể miễn cưỡng phản ứng ngăn cản hai gã địch nhân phía trước còn một kiếm của gã địch nhân thứ ba cũng rất dễ dàng đâm vào trong cơ thể hắn. Chuyện chỉ xảy ra trong nháy mắt -

"Chuẩn bị công kích kế tiếp, nga, cẩn thận một chút phía trước có hai người, một người là thượng vị thần. Còn có một trung vị thần, hai người bọn họ đi cùng một chỗ, các ngươi hướng thông đạo phía trước mà tới ..." Thanh âm của thanh bào lão giả vang lên bên tai ba người.

Phong chi cổ bảo này mặc dù kỳ lạ nhưng là dù sao ác ma bị thu vào trong đó không ít, ngẫu nhiên một hai người gặp nhau cũng là có thể xảy ra.

Ba gã thượng vị thần nhìn nhau, đều nở nụ cười.

Có Phong chi cổ bảo phối hợp, giết người quả thực dễ dàng, đặc biệt còn dùng nhiều đánh ít cùng đánh lén.

Thanh bào lão giả bản thân cũng bước chậm đi tới: "Bác y gia tộc tài phú? Xem ra muốn lọt vào tay ta." Thanh bào lão giả rất rõ vị trí của hai cố dong giả. Chỉ thấy thanh bào lão giả bước tới một bước, cả người đã dung nhập vào trong hoàng sa.

Hắc giác lão giả giờ phút này đang cảnh giác bay ở giữa không trung.

"Cũng có cao thủ như thế." Hắc giác lão giả biết rõ cổ bảo này là cái gì, lão tự nhiên không dám tới gần mặt đất hoặc vách tường, nếu không địch nhân đột nhiên từ dưới đất toát ra chính mình ngay cả thời gian phản ứng cũng không có. "Xem ra, lần này rất nguy hiểm."

"Ân?"

Hắc giác lão giả đột nhiên quay đầu nhìn sang một cái ngõ cụt, chỉ thấy Lâm Lôi mặc một thân hoàng bào đang cẩn thận đi tới.

"Là hắn, hình như tên hắn là Lâm Lôi." Hắc giác lão giả có chút kinh ngạc.