Bàn Long

Chương 509 : Hỏa nguyên tố

Ngày đăng: 20:22 20/04/20


Phụp ...

Máu tươi đỏ lòm bắn tung tóe lên vách đá, thân xác vô hồn từ giữa không trung rơi rụng như lá khô.

- Ngu ngốc, đi chết hết đi.

Bối Bối vẻ mặt dữ tợn, phân thân ra hơn mười đạo ảo ảnh xuất hiện khắp nơi. Dựa vào "Hóa ảnh phân thân thuật", Bối Bối thoải mái tung hoành, khi thì ở chỗ này, lúc ở chỗ khác điên cuồng chém giết. Trong mắt hắn hiện giờ chỉ còn một vẻ điên cuồng đến đáng sợ:

- Tên khốn kiếp Tát Lạc Mông, mi là đồ khốn kiếp!

"Nếu không phải là Tát Lạc Mông cố ý chen vào, Ny Ny tại sao lại phải xa ta?"

Bối Bối trong lòng thống khổ chỉ có thể phát tiết bằng cách dồn hết sức lực vào thanh chủy thủ trong tay. Hắn lia ngang thanh chủy thủ lập tức cắt đôi một thanh thần khí, đồng thời cũng bổ đôi đầu lâu của đối phương như người ta bổ dưa vậy.

"Ny Ny, Ny Ny!"

Bối Bối trong đầu nghĩ đến Ny Ny và Tát Lạc Mông, tốc độ ra tay giết chóc lại càng trở nên khủng khiếp.

Giết chóc, đây là cơ hội cho Bối Bối điên cuồng phát tiết. Bất luận là thế nào hắn cũng muốn sum họp cùng Ny Ti. Mỗi lần thấy Lâm Lôi và Địch Lỵ Á ở chung một chỗ, hắn liền nghĩ tới Ny Ti, cũng mộng tưởng mình và nàng được như thế. Nhưng trong địa ngục trời đất bao la, Ny Ti còn đang đi tới Bích Phù đại lục, thử hỏi làm sao hắn không đau khổ?

Ai biết là đến khi nào mới có thể gặp lại người trong mộng?

- Sát! Sát!!

Bối Bối điên cuồng giết chóc không thèm để ý trước mặt là ai nữa.

- Chạy, chạy mau!

Đến lúc này thì cường đạo đoàn đã cảm thấy tử thần ở rất gần, hoảng sợ kêu gào, đồng thời túa ra bốn phương tám hướng bỏ chạy trối chết. Tên thủ lĩnh sắc mặt tái nhợt, cho tới lúc này hắn vẫn không tin được trên thế giới này lại có một loại Trung vị thần biến thái như thế.

Dễ dàng quét sạch bọn họ!

"Xong rồi, chúng ta đều xong hết rồi."

Tên thủ lĩnh trong lòng kêu lên bi ai. Nhưng dù bi ai thì trông thấy bộ mặt sát thần của Bối Bối và Lâm Lôi hắn cũng toàn thân phát run: "Mặc kệ chuyện khác, cái ta cần làm là phải bảo vệ tính mạng của mình trước đã."

Tên thủ lĩnh không thèm để ý đến đám lâu la, âm thầm bỏ chạy.

Trong khi Lâm Lôi và Bối Bối đang mải mê chém giết thì chợt phát hiện địch nhân chợt tỏa ra bốn phương tám hướng đào thoát. Lâm Lôi thấy thế cũng không đuổi theo, nhưng Bối Bối sát khí xung thiên giận giữ gầm lên một tiếng.

Một ảo ảnh Phệ Thần Thử lập tức xuất hiện phía sau Bối Bối, hắn nhếch mép nhìn chằm chằm vào tên thủ lĩnh và một tên cường đạo nữa đang cùng chạy ở ngoài xa ...

- Á ... Nguồn truyện: Truyện FULL

Đang mải miết chạy trốn, tên thủ lĩnh cường đạo đoàn chợt phát hiện mình không thể động đậy, bên cạnh hắn còn có một gã Trung vị thần khác.

Lập tức một khoa thần cách bay ra, từ trong đầu tên thủ lĩnh cũng rơi ra thêm hai khỏa thần cách nữa. Bối Bối trực tiếp thu lấy ba viên Thần cách vào trong miệng.

Hai cỗ thi thể nọ giữa không trung lập tức tự do rơi xuống.

Lâm Lôi có chút lo lắng nhìn Bối Bối, rõ ràng trạng thái lúc này của Bối Bối có chút không ổn.

- Bối Bối?
Lâm Lôi hơi gật đầu, điểm này hắn cũng đã nghĩ tới.

- Kim chúc sinh mệnh có lẽ có chút đặc thù gì đó.

Lâm Lôi nói.

Thực ra, Lâm Lôi còn chưa biết rằng, các kim chúc sinh mệnh được mua bán ở các kinh thành đều đã trải qua một quá trình cải tạo đặc thù. Chúng gần như trở thành phương tiện giao thông thuần túy, tư duy cực kì đơn giản.

Cứ thế, ba người bọn Lâm Lôi ngồi yên trong kim chúc sinh mệnh hành tẩu.

Kim chúc sinh mệnh lại một lần nữa dừng lại, Lâm Lôi nhìn Địch Lỵ Á cười cười bảo:

- Địch Lỵ Á, phiền nàng ra ngoài thêm một lần nữa vậy ...

Địch Lỵ Á bất đắc dĩ cười khổ:

- Cường đạo kiếp phỉ dù bình thường nhưng cũng rất phiền toái. Thần thức bọn chúng không phát hiện được ta, chờ ta xuất hiện bọn họ sẽ lập tức tản đi ngay ấy mà.

Quả nhiên ...

Địch Lỵ Á vừa ra khỏi kim chúc sinh mệnh, lập tức hơn trăm tên Trung vị thần vừa nhìn đã phát hiện đối phương thâm sâu khó lường, đặc biệt là huân chương ác ma trên ngực ...

- Là Thượng vị thần ác ma!

Đám cường đạo sợ đến nỗi hồn bay phách lạc, bỏ chạy tứ tán.

Địch Lỵ Á cũng quay người trở vào trong kim chúc sinh mệnh:

- Chúng ta đi thôi!

Bối Bối cười lớn:

- Ha ha, Địch Lỵ Á, Thượng vị thần Ác ma quả nhiên là uy phong vô cùng ...

Địch Lỵ Á gật đầu bảo:

- Điều này cũng bình thường thôi. Ác ma khảo hạch vốn cực kì khó, thắng ít thua nhiều! Hơn nữa ác ma nhiệm vụ cũng tương đối nguy hiểm. Trong chiến đấu đều là Thượng vị thần đấu Thượng vị thần, Trung vị thần đấu Trung vị thần ... Bình thường, nếu ai đó có thể hoàn thành vài nhiệm vụ mà còn sống thì có thể xem là có chút thực lực rồi.

Lâm Lôi nghe xong cũng gật đầu, rất có lý.

- Đương nhiên còn một tình huống khác, đó là Thượng vị thần ác ma đó thực lực thấp nhưng hắn lại có một tổ hợp chiến đấu.

Địch Lỵ Á cười nhẹ nhàng:

- Cho nên nếu có thể hoàn thành nhiệm vụ mà ko chết, cường đạo đoàn gặp phải Thượng vị thần ác ma thường lập tức chạy trốn.