Bàn Long
Chương 517 : Bạo phong động
Ngày đăng: 20:22 20/04/20
Tử Tinh quái thú này dễ dàng giết chết Trung vị thần, điều đó đủ khiến cho Áo Lợi Duy Á nhận thức được sự cường hãn của nó. Khi còn ở trong vụ hải, Bối Bối bị một đống tử tinh oanh kích đúng bụng, Áo Lợi Duy Á đã biết được lực phòng ngự của thân thể Bối Bối rất mạnh.
Bối Bối đúng là thần thú, hơn nữa lại còn có liên quan với Bối Lỗ Đặc. Áo Lợi Duy Á có thể hiểu được tại sao nó lại cường hãn như thế.
Nhưng mà Lâm Lôi tại sao cũng như thế?
"Lâm Lôi dĩ nhiên cũng ... thân thể hắn ngạnh tiếp lấy cứng chọi cứng cùng Tử Tinh quái thú kia." Áo Lợi Duy Á nhìn tình cảnh trước mắt mà sợ đến ngây người. Hắn vốn tưởng rằng sau hơn mười năm khổ tu ngắn ngủi, đạt đến cảnh giới Trung vị thần là có thể coi như lợi hại, có lẽ có thể vượt qua Lâm Lôi.
Nhưng, sự thực ...
Hắn cùng Lâm Lôi chênh lệch quá lớn.
"Quái vật này không sợ linh hồn công kích!" Lâm Lôi rống lên một tiếng, cả người hắn bắn ra xa, hơi nghiêng người một chút liền dễ dàng đứng lên, nói với giọng không thể tin được: "ta toàn lực xuất ra một chiêu hư vô nhất kiếm mà quái vật này lại không có một chút phản ứng."
"Lão đại, dứt khoát dùng vật chất công kích!" Bối Bối hô lên.
"Hảo" Lâm Lôi thu hồi hắc ngọc trọng kiếm, một lần nữa xông tới, giống như chim ưng khổng lồ xông về phía quái thú kia. Tử huyết nhuyễn kiếm trong tay Lâm Lôi thi triển nhất chiêu mê ảnh, không chút lưu tình nhằm đầu quái thú bổ tới.
Tử Tinh quái thú cũng sợ hãi né tránh.
"Phốc!" Tử huyết nhuyễn kiếm chém đúng vai Tử Tinh quái thú, chém sâu vào chứng nửa mét.
Nhưng khi Lâm Lôi rút tử huyết nhuyễn kiếm bay ngược ra sau, vết thương kia trong nháy mắt đã được chữa trị liền lại như cũ.
"Lão đại, quái vật này không sợ linh hồn công kích, ngay cả vật chất công kích, bị trọng thương cũng có năng lực chữa trị." Bối Bối cũng không có khả năng. Lâm Lôi nghe xong không khỏi liếc mắt nhìn. Lúc đầu trường giác của Tử Tinh quái thú bị mình chém vỡ, vậy mà đầu Tử Tinh quái thú đã đã khỏi rồi.
Lâm Lôi không khỏi cười khổ.
"Mạnh như Thượng vị thần, nhận một kiếm này của mình cho dù không sợ cũng có chút phản ứng lại. Nhưng Tử Tinh quái thú này một chút phản ứng cũng không có, toàn thân cứng rắn hơn cả siêu thượng vị thần khí. Hơn nữa lại có thể chữa trị nhanh chóng!"
Lâm Lôi thực sự là không còn gì để nói, loại quái vật này quả thực không dễ dàng bị đánh bại!
"Khó trách ngay cả hai thượng vị thần kia cũng phải chạy trốn." Lâm Lôi chợt nghĩ trong lòng, Tử Tinh quái thú lại một lần nữa hung mãnh xông tới tấn công.
Một kiếm của Lâm Lôi chặt đứt một cây tiêm giác của Tử Tinh quái thú, nhưng lợi trảo của Lâm Lôi cũng đánh trúng thân thể của Tử Tinh quái thú này, khiến nó rơi từ không trung xuống mặt đất.
Tử Tinh quái thú kia đau đớn rống lên giận dữ, hiển nhiên tiêm giác gẫy khiến có cũng rất đau.
"Tiếng hống hòa cùng với sự chém giết của Bối Bối. Đầu Tử Tinh quái thú kia cũng không ngừng ngửa đầu rống lên.
Tử Tinh quái thù và Lâm Lôi đang chém giết đồng thời dừng lại, nó nhìn chằm chằm vào Lâm Lôi một lúc, tựa hồ cũng phát hiện trên người Lâm Lôi chưa có một vết thương nào, nó không chịu đựng được, rống lên một tiếng rống giận dữ trầm thấp.
"Điều này, điều này ..." Bốn người Chiêm Kim sợ tới ngây người.
"A, đi xuống thôi!" Bốn gã trung vị thần đều kích động, lập tức nhảy xuống bẫy.
"Có những tử tinh này, ta, ta ..." Chiêm Kim không ngừng điên cuồng đem vô số tử tinh thu vào trong không gian giới chỉ.
"Tốt chứ Chiêm Kim?" một thanh âm vang lên.
Chiêm Kim quay đầu lại nhìn thì thấy bốn người Lâm Lôi
Nhóm người Lâm Lôi cũng bị tiếng gió kia thu hút tới đây. Nhưng khi bọn họ tới gần thì tiếng gió lại biến mất. Lâm Lôi tới gần cũng phát hiện thấy vô số tử tinh bị vùi lấp, cùng với bốn người Chiêm Kim đang điên cuồng thu nhặt tử tinh.
"Nhiều tử tinh như vậy?" Lâm Lôi cũng thất kinh.
Bối Bối, Địch Lỵ Á, Áo Lợi Duy Á cũng kinh ngạc sợ hãi.
"trị giá 200 ức tài phú so với tử tinh này thì có thấm vào đâu?" Ánh mắt Bối Bối tỏa sáng.
Bối Bối cũng muốn nhảy vào trong bẫy lúc này ...
Xuy xuy
Nguyên lại huyệt động vốn đã ngừng bắn ra tử tinh lại sinh ra một cỗ hấp lực cực kỳ đáng sợ. Cỗ hấp lực này làm không gian chấn động, sinh ra dòng chảy không gian trong huyệt động. Trong nháy mắt đem tất cả tử tinh trong bẫy cùng với bốn người trung vị thần Chiêm Kim trực tiếp hút vào.
"Lâm Lôi đại nhân ..." Chiêm Kim trong nháy mắt bị hút vào trong huyệt động, ánh mắt nhìn Lâm Lôi thoáng sự tuyệt vọng. Không có sự giúp đỡ nào. Hắn cũng không hề chống lại.
Quỷ dị nhất chính là lực hút kinh người này giống như một dòng nước, cuốn tất cả vào trong bẫy. Nhưng bên ngoài bẫy lại gần như không có bị ảnh hưởng.
"Xuy xuy, huyệt động này vẫn không ngừng thôn phệ như trước ...
Trong bẫy lúc đầu có vô số tử tinh vùi trong tường bẫy, nhưng bây giờ tất cả đều bị hút vào, không thừa một chút nào.
Lâm Lôi nhìn thấy như vậy, một lúc lâu sau vẫn chưa nói nên lời.