Bàn Long
Chương 539 : Lão thục nhân
Ngày đăng: 20:22 20/04/20
Đấu chiến trường, chia làm tam đẳng, phân biệt là Đấu chiến trường Thượng vị thần, Đấu chiến trường Trung vị thần và Đấu chiến trường Hạ vị thần. Trong đó Đấu chiến trường Thượng vị thần chỉ có một chiến trường, Đấu chiến trường Trung vị thần có ba cái và Đấu chiến trường Hạ vị thần cũng chỉ có ba.
"Lão Đại, chúng ta trước tiên đến xem qua cấp bậc đi" Bối Bối nói.
"Thượng vị thần đối chiến là đặc sắc nhất, tự nhiên sẽ đi tới xem đầu tiên" Lâm Lôi cười, những người khác cũng đồng thời rất chờ mong đi xem Thượng vị thần đối chiến, một đám người đi dọc theo thông đạo, trực tiếp đi về phía Đấu chiến trường Thượng vị thần.
Chỉ chốc lát, bọn Lâm Lôi liền dễ dàng thấy được Đấu chiến trường rộng lớn.
Đấu chiến trường Thượng vị thần nằm ở một khu đất trống có đường kính chừng năm dặm nằm ở trung tâm, mà xung quanh sắp xếp dày đặc chỗ ngồi quan khan, liếc mắt nhìn phỏng chừng liền có hơn trăm vạn chỗ.
"Đấu chiến trường Thượng vị thần là lớn nhất. Còn hai Đấu chiến trường còn lại phạm vi không lớn như thế này" Tên râu rậm Bối Tỳ nói, bọn Lâm Lôi cũng đi dọc theo thông đạo tìm một ít chỗ không người ngồi xuống.
Thần cấp cường giả nhìn được rất xa, nên mọi người đều có thể dễ dàng thấy rõ ở giữa mảnh đất trống cách đó vài dặm có hai người đang đối chiến.
Ở trên không hiện đang có hai người huyền phù giằng co với nhau, một người là một đại hán độc giác, mặt khác là một người đàn bà tóc đỏ xinh đẹp. Hấp dẫn ánh mắt Lâm Lôi không phải là hai người chuẩn bị bắt đầu chiến đấu, mà là ở bên cạnh mảnh đất, ở ngay trước khan đài đang đứng một đám chiến sĩ thân mặc chiến giáp màu đỏ. Cứ cách mấy mét lại có một tên Hộ đảo chiến sĩ đứng, bao quanh cả khán đài.
"Có hơn 1000 Hộ đảo chiến sĩ" Lâm Lôi cẩn thận quan sát, chỉ từng này đã là hơn 1000 Thượng vị thần. Nhưng chỉ là đang đứng ở hai bên khán đài, phải biết rằng, các nơi khác, như Hộ đảo chiến sĩ đang tuần tra ở trên thông đạo cũng có không ít.
Hộ đảo chiến sĩ ở Đấu chiến trường có số lượng thực kinh người.
"Oa, Hộ đảo chiến sĩ nhiều quá" Bối Bối than thở.
Tên Ngả Kỳ cười nói: "Đây là Đấu chiến trường Thượng vị thần, vì phòng ngừa ảnh hưởng của chiến đấu gây ra với người xem. Cho nên mới an bài nhiều Hộ đảo chiến sĩ đến như vậy. Hộ đảo chiến sĩ ở Đấu chiến trường Trung vị thần ít hơn rất nhiều, mà Đấu chiến trường Hạ vị thần cơ bản không có Hộ đảo chiến sĩ bảo vệ."
"Hạ vị thần chiến đấu có thể gây thương tổn đến ai chứ?" Tên râu rậm Bối Tỳ cũng cười cười.
Vừa đàm luận, bọn Lâm Lôi cũng cẩn thận trận chiến đấu trong sân. Chỉ thấy hai người hóa thành hai đạo ảo ảnh nhanh như tia chớp lao vào giao chiến. Giữa không trung tràn ngập quang mang, bọn Lâm Lôi chăm chú quan sát.
"Oanh"
Mỹ nữ tóc đỏ xinh đẹp cầm một cây trường côn màu đỏ, nhanh như tia chớp đánh mạnh lên thân thể đại hán một sứng "A" tiếng quát tháo thê lương đột nhiên ngừng bặt, đại hán một sừng trực tiếp rơi xuống, cả thân thể lập tức "Bồng" một tiếng vỡ tan.
"Khắc Lạp Lâm Đạt thắng hai" Một đạo thanh âm vang lên, vị mỹ nữ tóc đỏ xinh đẹp liền trực tiếp đi vào thông đạo bên dưới Đấu chiến trường rời khỏi.
"Quá yếu" Nhìn thấy trận đánh này, Lâm Lôi âm thầm lắc đầu: "Chỉ sử dụng Huyền ảo bạo của Hỏa nguyên tố pháp tắc, là có thể thắng liền hai trận. Người tham gia Đấu chiến trường cấp bậc quá thấp" Lâm Lôi đã gặp qua rất nhiều cường giả.
Bất kể là Thanh Hỏa, Bối Lỗ Đặc hay là Lý Nhĩ Mông Tư, Đế Dực, A Lý Khuê Ân, Phổ Tư La ...
Hay kể cả Cam Mông Đình đã thất bại trong tay mình cũng hơn xa những người này.
"Bối Bối, ngươi nhàm chán thế à, còn tham gia tỷ thí" Lâm Lôi cười nói.
"10 chiến thắng, tối thiểu cũng được khối lệnh bài này, bằng vào cái này, ít nhất khi mua vật phẩm cũng có thể giảm được một phần" Bối Bối đắc ý nói.
Lâm Lôi không còn gì để nói, mua vật phẩm tổng cộng tốn bao nhiêu tiền? 9%, đáng bao nhiêu đâu, với tài phú hiện nay của Lâm Lôi và Bối Bối, cái này cũng không tính là gì.
"Tự do thành bảo này, xây dựng thực xinh đẹp" Lâm Lôi nhìn tòa thành cổ kính có mái vòm màu đỏ, vách tường màu xanh biếc. Lối vào tòa thành không ngừng có người ra vào.
"Nơi này có rất nhiều thương phẩm, có từ Tinh Thần vụ hải, cũng có từ các đại lục khác. Cái gì cần đều có, hơn xa Hắc Sa tòa thành của Tử Kinh đại lục" Ngả Kỳ than thở.
Đám người Lâm Lôi lúc này theo dòng người tiến vào lối vào.
Ở bên đường lối vào Tự do thành bảo, một nam nhân mặc trường bào tối đen đang nằm trên mặt cỏ, cầm một bình rượu mà uống, Lâm Lôi nhìn thấy hắn, có thể liếc mắt một cái là nhận ra, đúng là lão bằng hữu Hi Tắc đến từ Ngọc Lan đại lục.
Hi Tắc lúc này rất là chán nản.
"Một lần cuối cùng? Ha ha, một lần cuối cùng" Hi Tắc ngửa đầu cười to, nước mắt cũng chảy xuống.
Trên đường có không ít người nhìn hắn, nhưng cũng không có ai xen vào việc của người khác. Nguồn truyện: Truyện FULL
"Ân?" Lâm Lôi đi đến lối vào đột nhiên quay đầu nhìn về phía xa xa, nhưng xung quanh đều là người "Chẳng lẽ ta nghe nhầm? Lâm Lôi vừa rồi mơ mơ hồ hồ nghe được giọng nói của Hi Tắc.
Tuy nhiên, giọng nói của nhiều người khá giống nhau, Lâm Lôi nhìn kỹ cũng không phát hiện ra Hi Tắc.
"Xem ra là nghe lầm rồi" Lâm Lôi lắc đầu thầm nghĩ.
"Lão Đại, đi vào thôi, nhìn cái gì đó?" Bối Bối nói, Địch Lỵ Á cũng quay đầu lại nhìn Lâm Lôi.
"Đi, đi vào" Lâm Lôi cười, cùng với bọn Địch Lỵ Á đi vào trong Tự do thành bảo.
Lâm Lôi sao có thể biết, thực ra Hi Tắc đang nằm ở trên bãi cỏ ngã tư đường. Nếu Hi Tắc đứng, có lẽ Lâm Lôi sẽ thấy được, nhưng là hắn nằm thì sao Lâm Lôi có thể phát hiện ra được chứ?