Bàn Long
Chương 557 : Về Đến U Lam Phủ
Ngày đăng: 20:22 20/04/20
Từ Ngọc Lan đại lục đến Địa Ngục, Bối Bối từ trước đến nay vẫn chính là ở cùng một chỗ với Lâm Lôi. Lâm Lôi hiểu rất rõ Bối Bối tu luyện không chăm chỉ cực khổ, theo nói lý như vậy thì Bối Bối không có khả năng luyện đến bốn loại huyền ảo đến mức đại thành.
Nhưng Bối Bối đã thành công.
Đây là sự thực! Tất cả mọi người đều chứng kiến sự thực này.
"Bối Bối, ngươi làm như thế nào mà tu luyện được?" Đế Lâm cũng khó mà tin.
"Làm như thế nào mà có thể nhanh như vậy?" Áo Lợi Duy Á dù tĩnh táo cũng thực sự giật mình, bọn họ đều nhìn chằm chằm vào Bối Bối. hiển nhiên cả đám đều rất muốn biết. tại sao Bối Bối lại có thể tu luyện cực nhanh như thế, để xem bọn hắn tự mình có thể tham khảo học tập được gì đó không.
Bối Bối đắc ý nở nụ cười.
"Vừa rồi ta nói các ngươi còn không tin." Bối Bối hậm hực nói.
"Chúng ta tin. Phương pháp của Ngươi tu luyện như thế nào?" Tháp La Sa cũng hỏi tới, cho dù có là Thiên tài thì khi tu luyện chung quy cũng cần có một quá trình. Lâm Lôi giành tất cả thời gian không ngừng tu luyện. Thiên phú của hắn khi ở Ngọc Lan đại lục đã từng được biết, Thế mà cũng phải từng bước từng bước tăng lên. Tất cả mọi người đều chứng kiến.
Bối Bối? không ai dám tin tưởng tốc độ tu luyện của hắn lại vượt qua Lâm Lôi.
"Ta chính là Bối Bối!" Bối Bối vô cùng đắc ý với đám người chung quanh nói. "Các ngươi không tin ta, chỉ có thể nói ... chuyện đó và ông nội Bối Lỗ Đặc của ta có liên quan. Ngoài ra đừng hỏi nhiều."
"Bối Lỗ Đặc đại nhân?" Tháp La Sa, Đế Lâm bọn họ đều mê hoặc.
Việc tu luyện là chuyện của người, Bối Lỗ Đặc dù có lợi hại cũng không thể ở cạnh Bối Bối người, làm như thế nào mà trợ giúp cho Bối Bối ngươi được?
"Vừa rồi nhìn bộ dạng đắc ý của các ngươi. hừ, ta không nói cho các ngươi biết. Từ từ mà suy nghĩ đi. Ta nói cho Lão Đại của ta biết thôi." Bối Bối quay đầu về phía Lâm Lôi nháy mắt, cười hi, hi. linh hồn trao đổi nói. "Lão Đại, rất kinh ngạc phải không?"
"uh, rất là kinh ngạc." Lâm Lôi cũng nghĩ không ra, Bối Bối vì sao tu luyện nhanh như vậy.
Bối Bối thần bí cười. linh hồn truyền âm nói: "Lão Đại, ngươi còn nhớ chứ, lúc trước Bối Lỗ Đặc ông nội ta có nói qua. Bởi vì để cho ta tu luyện nhanh hơn. Nên đã nỗ lực đại đại giới, tìm bảo vật cho ta, để cho ta nhanh đột phá? còn nói ta tu luyện quá chậm, hoa phí hơn hai mươi năm, mới lĩnh ngộ hắc ám nguyên tố huyền ảo, đạt tới trung vị thần. Nếu để cho Lão Đại ngươi có cùng điều kiện thì sợ rằng một năm đã tựu thành."
Lâm Lôi lập túc nhớ lại chuyện đã qua.
Bối Lỗ Đặc quả thực có nói qua lời này.
Lúc ấy, Lâm Lôi không có xuống địa ngục nên đối với thực lực của Bối Lỗ Đặc còn không có nhận thức một cách rõ ràng, chỉ là sau khi đến Địa Ngục, Lâm Lôi mới biết rõ Bối Lỗ Đặc cường đại đến mức không thể nghi ngờ, Bối Lỗ Đặc vì Bối Bối chế tạo ra một loại binh khí thần cách cất giấu vào một hạt châu.
Khi phát ra công kích, cũng có thể hủy diệt thần khí của A Lý Khuê Ân - một Thất tinh ác ma!
"Nếu là bản thân của Bối Lỗ Đặc đại nhân, muốn giết Thất tinh ác ma. sợ rằng càng dễ dàng." Lâm Lôi cũng nhớ rõ. Vị Hán Đế Tái bảo chủ Mặc Tư có nói qua, trong Địa Ngục để có luyện chế linh hồn phòng ngự thần khí thành công có cực kỳ ít người.
Chính là Bối Lỗ Đặc đại nhân, vì Bối Bối luyện chế nên một kiện linh hồn phòng ngự thần khí."
Lâm Lôi thầm nghĩ, "Thần cách binh khí, trên địa ngục cũng có thể nói là vô cùng giá trị, cực kỳ trân quý, cho dù mua được thần cách binh khí thì Bối Lỗ Đặc đại nhân cũng chính là giàu có ở mức kinh người. Hơn nữa, hắn vẫn còn là chủ thần sứ giả!"
Đi tới Địa Ngục lâu như vậy, Lâm Lôi không nghe ai nói qua ai là chủ thần sứ giả!
Để có thể lọt vào mặt của chủ thần, Tự nhiên phải là vị thần điên phong đinh cao của Địa Ngục.
"Bối Lỗ Đặc đại nhân có nói. Hắn phải tìm hao phí đại đại giới để được bảo vật. Với thực lực của Bối Lỗ Đặc đại nhân đều phải thừa nhận là đại đại giới, rốt cục cho tới cùng là bảo vật gì?" Lâm Lôi cũng hiểu được cho dù là vạn ức mặc thạch, đối với Bối Lỗ Đặc cũng không thấm vào đâu.
"trốn không thoát đâu." Âm Thanh lạnh lùng vang lên.
Trong đó, một người áo bào trắng có mái tóc dài màu vàng phiêu phiêu. sau lưng cũng đối cánh màu vàng dài trừng mười thước. Đôi cánh này thực lớn màu vàng tản ra kim quang mờ mịt, thánh khiết khí tức tràn ngập tỏa ra.
Người mặc áo bào trắng có đôi cánh Vàng, toàn thân bao phủ kim quang trông tuấn mỹ thánh khiết.
"Ta phán các ngươi tử tội!"
Vị áo bào trắng nhẹ nhàng nói.
Một đạo sóng kim sắc ba động trong suốt lan tỏa ra bốn phía tràn ngập, Mười mấy người Thượng Vị Thần đang chạy trốn kia mặc dù rất nhanh, nhưng cũng không kịp so với tốc độ công kích.
Nhất thời hơn mười người Thượng Vị Thần đang chạy trốn chung quanh trực tiếp từ trên cao rơi xuống. Chỉ còn lại có vị thủ lĩnh của gần trăm Thượng Vị Thần, vị thủ lĩnh kia chánh kinh sợ hãi nhìn ba gã áo bào trắng trước mắt.
"Rất mạnh." Lâm Lôi, Tháp La Sa bọn họ cũng khiếp sợ.
"Tu luyện chính là Vận Mệnh Quy Tắc." Tháp La Sa thấp giọng nói. "Coi thực lực vừa rồi vị áo bào trắng kia không phải là Thất tinh ác ma, cũng là Lục tinh ác ma."
"Vận Mệnh quy tắc?"
Lâm Lôi tại Địa Ngục thấy rất hiếm cường giả tu luyện Vận Mệnh Quy Tắc, bởi vì đại đa số tu luyện Vận Mệnh Quy Tắc đều đi Thiên Giới của Tứ đại Chí Cao Vị Diện, cho dù nhìn thấy thì phần lớn thực lực cũng không mạnh,
"Tu luyện Vận Mệnh quy tắc Thượng Vị Thần." Lâm Lôi thất kinh.
chỉ nghe được ở giữa không trung truyền đến tiếng gầm gừ.
"Tại sao, chúng ta cho tới bây giờ không có chọc giận các ngươi Ba Lâm gia tộc, tại sao các ngươi muốn giết hết như vậyt. Muốn giết hết chúng ta không để lại người nào?" Vị thủ lĩnh may mắn tự biết trốn không thoát. không khỏi điên cuồng rít gào.
Ba gã áo bào trắng toàn thân ẩn ẩn phát ra quang mang màu vàng.
"Tại sao à? Các ngươi không phải làm việc cho Tứ thần thú gia tộc chứ?" Trong đó một gã áo bào trắng cười lạnh nói.
"Tứ thần thú gia tộc?" Vị thủ lĩnh may mắn kia ngẩn ra.
"Phàm là vì làm việc cho Tứ thần thú gia tộc đều phải chết!" Vị áo bào trắng phóng thích ra đôi cánh màu vàng nói. Ngoài ra từ một ngón tay bắn ra một đạo kim quang.
Vị thủ lĩnh kia tránh né không kịp, bị kim quang bắn vào trong cơ thể, lập tức cũng từ giữa không trung rơi xuống.
Trong ba gã áo bào trắng, người đang chuyển động đôi cánh màu vàng liếc thấy Kim Chúc sinh Mệnh của bọn Lâm Lôi ở xa xa lập tức không thèm để ý hừ lạnh một tiếng: "chúng ta đi." Chỉ thấy ba gã áo bào trắng hóa thành ba đạo kim quang, trong nháy mắt biến mất tại phía chân trời.
"Vì Tứ thần thú gia tộc làm việc đều phải chết? "Trong Kim Chúc sinh Mệnh, trong lúc nhất thời Lâm Lôi ngơ ngác.