Bàn Long

Chương 562 : Gia Tộc nguy cơ

Ngày đăng: 20:22 20/04/20


Thanh Long nhất tộc Ngọc Lan mạch, lịch sử quá mức ngắn ngủi bất quá chỉ vài ngàn năm. Vài ngàn năm so sánh cùng lịch sử lâu đời của Tứ thần thú gia tộc, chỉ có thể xem như một giọt nước trong biển rộng.

Lịch sử ngắn ngủi, cũng dẫn đến thực lực yếu!

Tại Thiên Tế sơn mạch, trong đại hạp cốc này vẫn thường bị những mạch khác của Thanh Long nhất tộc xem thường, khi nhục. Cũng may gia tộc có nghiêm lệnh - người đồng tộc không được chém giết người trong tộc.

Đây là nghiêm lệnh, không ai dám làm trái.

Cũng vì thế mà mặc dù Ngọc Lan nhất mạch này dù sống tại đây có chút mất mặt, nhưng tốt xấu cũng sẽ không có nguy hiểm đến tánh mạng. Ba Lỗ Khắc bọn họ chỉ có thể nhẫn nhịn, dù sao một khi phản kháng sẽ lọt vào khi nhục.

Thực lực không bằng người, không có biện pháp!

Nhưng kúc này bọn họ vừa mới nghênh đón một hậu bối của gia tộc vừa đến từ Ngọc Lan đại lục mà hậu bối này lại dễ dàng đem một thượng vị thần cùng vài trung vị thần đùa bỡn trong tay.

Ba Lỗ Khắc, Thụy Ân cả đám người đều khó có thể tin nhìn Lâm Lôi.

"Lâm Lôi?" Ba Lỗ Khắc kinh ngạc mở miệng.

Lâm Lôi nhìn Ba Lỗ Khắc cười nói: "Tộc trưởng, chúng ta mau trở về đi, bây giờ ta còn chưa biết, ta sẽ ở nơi nào đây?"

"Đúng, đúng." Ba Lỗ Khắc từ rung động tỉnh táo lại. Mặc dù không hiểu Lâm Lôi tại sao lại lợi hại như vậy nhưng Ba Lỗ Khắc cũng sẽ không hỏi luôn bây giờ chỉ cười nói "Đi, chúng ta trở về."

Mọi người khác Ngọc Lan nhất mạch đều kinh hãi nhìn Lâm Lôi, người hậu bối đệ tử này quá mạnh mẽ!

"Các ngươi nhìn cái gì vậy!" Thanh âm Bối Bối vang lên "Như thế nào? Chẳng lẽ lão Đại ta vừa rồi giáo huấn các ngươi còn chưa đủ sao? Còn muốn thử thêm?"

Lâm Lôi quay đầu nhìn lại.

Đám A Tư Lỗ đều nhìn về phía Lâm Lôi, ánh mắt tràn ngập hoảng sợ, không thể tin mọi việc vừa rồi hết thảy đều là thực.

"A Tư Lỗ." Lâm Lôi mở miệng nói "Ngươi ta, đều là Thanh Long nhất tộc, đều là Lôi đinh gia tộc! Nếu đều là thành viên của gia tộc thì đừng tranh đấu lẫn nhau. Nếu nói ra ngoài sợ rằng còn bị người cười chê đó."

A Tư Lỗ kinh ngạc.

"Ngọc Lan nhất mạch, cũng là Lôi đinh gia tộc." Lâm Lôi cười nói "Ta là Ngọc Lan nhất mạch, cũng là Lôi đinh gia tộc, ta không muốn sau này lại thấy các ngươi tới tìm chúng ta phiền toái. Nếu phát sinh chuyện như vậy, ta sẽ không ngại ... hảo hảo dạy ngươi."

Áo Bố Lai Ân, Hi Tắc, Tháp La Sa một đám người đều cười cười ở bên cạnh.

Bỏi vì bọn họ đều rõ ràng thực lực của Lâm Lôi, lúc đầu tại Mịch la đảo hỗn loạn đại chiến thực lực của Lâm Lôi đã triển lộ không thể nghi ngờ.

"Đi thôi." Lâm Lôi nắm tay Địch Lỵ Á rồi cùng đám Ba Lỗ Khắc, Thụy Ân đi về chỗ ở của Ngọc Lan nhất mạch.

"A Tư Lỗ đại nhân. Này ..." Cả đám người bên cạnh A Tư Lỗ trên mặt tràn đầy vẻ khó hiểu, kinh sợ.
"Ta bây giờ chợt nhớ Toa Toa, Thái Lặc." Địch Lỵ Á nói.

Lâm Lôi cũng không khỏi nhớ tới hai đứa con của mình. Cũng không biết hai đứa tại Ngọc Lan đại lục thế nào.

"Địch Lỵ Á." Lâm Lôi đột nhiên nói.

"Sao vậy?" Địch Lỵ Á ngửa đầu.

"Chúng ta thử xem có thể sinh thêm một đứa hay không? Nói không chừng, sẽ có thể." Lâm Lôi ranh mãnh nói khiến Địch Lỵ Á không khỏi ngẩn ra, mặt chợt đỏ bừng nhìn Lâm Lôi, Lâm Lôi cười hắc hắc, cúi đầu ...

Sáng sớm, Lâm Lôi rời giường, bước ra cửa ngắm nhìn.

"Không khí buổi sáng thực sảng khoái a." Lâm Lôi nhìn chút sương mù còn nhiễu trong cốc. Những kiến trúc loáng thoáng xa xa, còn nhìn thấy Long Đạo uốn lượn với vô số tuần tra chiến sĩ bên trên.

"Đây là Tứ thần thú gia tộc a!"

Từ đáy lòng Lâm Lôi vang lên tiếng cảm thán.

Lâm Lôi đột nhiên có linh cảm, liền hướng cách đó không xa nhìn lại. Quả nhiên có một bóng người đang đi tới, là Tộc trưởng Ba Lỗ Khắc. Ba Lỗ Khắc trên mặt tràn đầy vẻ tươi cười: "Lâm Lôi!"

"Tộc trưởng." Lâm Lôi liền đi tới.

"Đi, tìm chỗ nào đó, ta có chuyện muốn nói cùng ngươi." Ba Lỗ Khắc nói.

"Vào nhà ta đi." Lâm Lôi nói.

Ba Lỗ Khắc nhìn một chút, gật đầu nói: "Cũng tốt, ở đây cũng không có ai, cũng không lo người khác nghe được."

Lâm Lôi hơi kinh ngạc, nghe ý tứ của Ba Lỗ Khắc dường nha cuộc nói chuyện này rất trọng yếu, hai người liền bước vào trong phòng khách.

Lâm Lôi cũng Ba Lỗ Khắc đều ngồi xuống.

"Tộc trưởng, có điều gì nói đi." Lâm Lôi nói.

Ba Lỗ Khắc nhìn về phía Lâm Lôi trầm ngâm chốc lát mới nói: "Lâm Lôi, ngươi nói cho ta biết ngươi là trung vị thần, hay là thượng vị thần."