Bàn Long
Chương 587 : Trộm gà không xong mất nắm gạo
Ngày đăng: 20:23 20/04/20
"Được!" Từ đáy lòng Lâm Lôi lấy làm mừng rỡ,
"Y Mạn Nữu Nhĩ mặc dù có chút mâu thuẫn với ta, nhưng dù sao hắn cũng là người cùng gia tộc." Y Mạn Nữu Nhĩ sử dụng chủ thần lực, thực lực tăng lên rất nhiều. Trong khi đó, phía đối phương, Hai gã Lục mi đều chết hết. Chỉ còn lại có Bố La Trưởng Lão!
Cục diện thay đổi hoàn toàn.
Bố la Trưởng Lão đột nhiên gầm lên một tiếng. Hai lông mày dựng đứng, cặp mắt long lên như muốn chảy máu. Đột ngột vung cánh tay lên. Cánh tay mềm mại như không có xương phút chốc vượt qua không trung, trực tiếp chụp vào thần hình Lâm Lôi, phàm khi cánh tay huy vũ lướt qua đến đâu không gian đều chấn động.
"Hưu!" Một màn quang mang màu tím quỷ dị bất chợt xuất hiện.
Khi kiếm quang màu tím lướt qua. Lập tức không gian đều tê liệt, lộ ra những khe hở, Tử huyết nhuyễn kiếm trực tiếp phách vào cánh tay bao trùm lân phiến màu đen kia.
"Xuy xuy~" Trên cánh tay dài ngoằn nghèo đó phát ra những âm thanh chói tai. Lân phiến màu đen nứt ra, tử huyết nhuyễn kiếm đâm vào bên trong cơ thể. Nhưng cũng không có cách nào để đâm xâu vào trong, bên trong cơ thể cứng cỏi vô cùng.
"gừ!"
Đột nhiên Lâm Lôi vung cánh tay phải nhắm hướng cánh tay dài kia đánh tới, chỉ nghe được một tiếng phốc. Cánh tay kia quả nhiên nhất thời chuyển động ngoằn nghèo, hướng tới khuỷu tay của Lâm Lôi chộp.
Lâm Lôi căn bản né tránh không kịp, trực tiếp bị Bố La Trưởng Lão bắt được cánh tay phải. Ngón tay của Bố la Trưởng Lão ở móng tay hiện ra màu đen. Đồng thời như mũi chủy thủ, tay trái của Bố la Trưởng Lão đột nhiên dùng sức. Móng tay sắc bén kia muốn đâm vào cánh tay phải của Lâm Lôi. Lâm Lôi gầm lên một tiếng. Cánh tay phải cơ bắp đột nhiên phùng lên.
"A!" Lâm Lôi đột nhiên hung hăng xuất một cước đá hướng tới cánh tay dài kia.
"Phốc!" Mũi chân đá trúng vào cơ bắp của cánh tay đó. Cảm giác giống như đá vào một bịch vải mềm mại. Cánh tay dài của Bố la Trưởng Lão có chút chấn động. Lập tức tan mất lực công kích của Lâm Lôi.
"Sưu!" Vị Bố La Trưởng Lão kia mượn lực cực nhanh nhảy vọt tấn công trở lại, như thể người cao lớn chừng khoảng 10 mét hướng Lâm Lôi nhào tới. Một luồng khí tanh cũng hướng tới Lâm Lôi tràn ngập lan tỏa.
"uh! Bố La Trưởng Lão thân thể phòng ngự chẳng những cường hãn, còn giống con mãng xà mềm mại không có xương. Thực là Quái Vật." Lâm Lôi cũng cảm thấy khó giải quyết. Có thể cùng Thanh Long nhất tộc cầm cự Minh xà nhất tộc quả thực có chỗ đặc biệt.
"Y Mạn Nữu Nhĩ. Mau tới đây. Hai ta cung nhau liên thủ giết hắn." Lâm Lôi ngay lập tức sử dụng thần thức truyền âm. Y Mạn Nữu Nhĩ sử dụng một giọt chủ thần lực, bây giờ quả thực thực lực rất mạnh. Nhưng Lâm Lôi kinh ngạc phát hiện ra. Y Mạn Nữu Nhĩ quả nhiên làm bộ không có nghe thấy, hướng tới phía các Lục tinh ác ma của quân địch đuổi giết.
"hừ, Cùng ngươi liên thủ?"
Y Mạn Nữu Nhĩ tự đáy lòng âm thầm cười lạnh,
"Nằm mơ đi ... trước tiên ta để cho Bố La giết chết ngươi. Lúc đó, Ta sẽ lấy được Thanh Long giới chỉ kia, mặc dù ngươi còn có phân thân. Nhưng Thanh Long giới chỉ trong lúc nhất thời ta không cách nào lấy máu nhận chủ, thế nhưng ... phân thân còn lại của ngươi thực lực yếu nhược. Làm sao có thể tranh với ta?" Chính vì Lâm Lôi thực lực cường hãn nên mới có thể bảo trụ được Thanh long giới chỉ. Nhưng theo Y Mạn Nữu Nhĩ nhận thấy, nếu Thân thể cực mạnh bị diệt thì Lâm Lôi làm như thế nào mà có thể bảo trụ được Thanh Long chi giới?
"Hỗn đản!" Lâm Lôi tự đáy lòng tức giận thầm mắng. Một là mắng Y Mạn Nữu Nhĩ, hai là mắng Bố La Trưởng Lão ở trước mắt, nếu đơn thuần sử dụng thân thể chém giết, Bố La Trưởng Lão khi thì cứng, khi thì mềm, quả nhiên khiến mình hoàn toàn lâm vào thế hạ phong.
"Ngươi là ai?" Bố la Trưởng Lão hừ nhẹ nói.
"ngươi coi ta là ai? Lâm Lôi là bằng hữu của ta. Ngươi muốn giết hắn ..." Phổ Tư La nhếch miệng cười. "Từ khi vũ khí này tới tay ta, còn không có chánh thức giết qua siêu cấp cao thủ nào. " Cây trùy tử màu hỏa hồng trong tay Phổ Tư La chừng hai thước dài. Một đầu nhọn cái chuôi để thô, tựa như một cái sừng trâu rất lớn. Lâm Lôi khó có thể tin vào cảnh tượng trước mắt mình.
Phổ Tư La quả thực rất mạnh, thế nhưng ... Bố la sử dụng chủ thần lực, giờ phút này ngay cả Tu La đến, phỏng chừng cũng không thể dễ dàng như thế nhẹ nhàng đánh văng Bố La đi.
"Lâm Lôi. Hắn là ai vậy?" Y Mạn Nữu Nhĩ cũng chỉ trố mắt đứng nhìn.
"là một người bằng hữu của ta." Lâm Lôi cũng chỉ có thể trả lời như thế, đồng thời Lâm Lôi cũng nghi hoặc. Vũ khí của Phổ Tư La lúc trước là một cây búa lớn, tại sao lại biến thành một cây trùy tử màu hỏa hồng, cái trùy tử ...
Tựa hồ không giống nhau!
"Vậy, ngươi đi tìm cái chết đi!" Bố la Trưởng Lão phẫn nộ rít gào. Trong tay xuất hiện, một cây trường tiên màu đen, trên trường tiên tràn ngập chủ thần lực. Trực tiếp hướng Phổ Tư La bổ tới. Trường tiên lướt qua không gian lập tức vỡ vụn. Phổ Tư La lại là cầm lấy cây đại trùy tử, trực tiếp vung lên ...
Giống như cây chủy thủ phóng lên, hỏa hồng sắc từ đại trùy tử hóa thành một đạo hỏa quang, trực tiếp phi thoát ra ngoài,
"Phốc!" một tiếng, trường tiên màu đen kia quả nhiện bị trấn đứt thành từng đoàn, đồng thời ở vị trí ngực của Bố La Trưởng Lão xuất hiện một cái lỗ thủng lớn. Hỏa hồng sắc đại trụy tử bay trở về Phổ Tư La trong tay.
"Còn không có cút đi, lần thứ nhất chỉ khiến cho ngươi bị thương, lần tiếp theo là lấy mạng chó của ngươi.." Phổ Tư La nắm cây đại trùy tử màu hỏa hồng nói.
"đó, đó là ..."
Bố la Trưởng Lão khó có thể tin, nhìn chằm chằm vào cây trùy tử màu đỏ. "Chủ thần khí?"
"Hắc hắc. Không sai, quả thực tinh mắt." Phổ Tư La đắc ý cười.
Chủ thần lực. Đối với chủ thần mà nói có rất nhiều, nhưng chủ thần khí ... Đó là tâm lực của chủ thần phải hao phí, hao phí máu huyết. Cũng phải tổ hợp thần lực không ngừng bồi đắp. Chủ thần khí cường đại vượt quá siêu viễn chủ thần lực!
Đặc biệt là chủ thần khí công kích, sát thượng vị thần, quả thực dễ dàng tàn sát.