Bàn Long
Chương 594 : Viên không liệt
Ngày đăng: 20:23 20/04/20
Thiên tế sơn mạch, bên bờ đại hạp cốc.
"Oanh!""Oanh!""Oanh!""Oanh!" ...
Mặt đất lần lượt bị chấn động, rất nhiều cư dân trong đại hạp cốc đều cảm giác được rõ ràng, bọn họ đều cảm thấy nghi hoặc, không ít người chạy tới hướng phát ra chấn động. Lúc chạy tới nơi liền thấy ...
Lâm Lôi chính là cứ một quyền một quyền lăng không đánh xuống mặt đất.
Quyền đầu mặc dù không chạm đất, nhưng sóng chấn động chính là đều truyền đến mặt đất, khiến cho mặt đất bị chấn động kịch liệt.
"Là Lâm Lôi trưởng lão!"
Nguyên bổn mọi người vốn có chút tức giận, thấy Lâm Lôi đang tu luyện, cũng không dám nói gì thêm nữa.
"Không đúng." Lâm Lôi lắc đầu, lại xuất ra một quyền mới.
Quyền đầu nhìn như cực kỳ thong thả, nhưng lại mang đến cho người ta một cảm giác như một tòa núi đang đánh tới, quyền đầu ngừng lại, chấn động trong không gian vẫn là truyền đi.
Lâm Lôi vẫn nhíu mày, lại thay đổi công kích. Dung hợp. Dù sao một khi dung hợp, uy lực mỗi một quyền thực là đáng sợ. Lâm Lôi hoàn toàn đắm chìm trong lĩnh ngộ chiêu thức, không ngừng thí nghiệm, trong đầu xẹt qua từng loại, từng loại chiêu thức công kích, rồi lại lần lượt phủ định.
oOo
"Không ngừng biến cải, thí nghiệm chiêu thức, Lâm Lôi trưởng lão đã thực nghiệm một tháng rồi." Một vị Hắc bào nhân cung kính nói.
Tộc trưởng Cái Tư Lôi Sâm không khỏi nở nụ cười: "Ồ? Oanh kích xuống mặt đất sao? Xem ra là thí nghiệm chiêu thức vật chất công kích a. hắn có thân thể lợi hại như vậy, phải sớm nghiên cứu chiêu thức công kích vật chất lợi hại rồi."
Lợi dụng điểm mạnh của chính mình mới là lựa chọn sáng suốt.
Thân thể mạnh, tự nhiên nên ở điểm này tìm kiếm công phu mới.
"Ta muốn xem xem hắn đang lĩnh ngộ cái gì." Cái Tư Lôi Sâm lập tức rời khỏi chỗ ở.
Trăm năm qua Cái Tư Lôi Sâm một mực vì chuyện của tứ thần thú gia tộc mà lo lắng, tâm tình thực không tốt, bây giờ ra ngoài xem, cũng là thư giãn một chút.
Tốc độ phi hành của Cái Tư Lôi Sâm cực nhanh, rất nhanh đã tới không trung trên đại hạp cốc.
"Ông!"
Cái Tư Lôi Sâm cảm ứng được không khí ẩn ẩn chấn động rất rõ ràng.
"Tựa hồ không tồi." Cái Tư Lôi Sâm cực nhanh trực tiếp phi tới không trung chỗ Lâm Lôi đang tu luyện. Lâm Lôi giờ phút này hoàn toàn đắm chìm trong quá trình lần lượt đột phá, lần lượt lĩnh ngộ, không chút nhận ra có người mới đến.
Quyền của Lâm Lôi lại một lần nữa đánh ra ...
Giống như một cái cối xay chậm rãi di động, thực ra lại nhanh như thiểm điện. Quyền đầu xuất ra, không ngờ sản sinh ra sóng xung kích lan truyền.
"Hà." Cái Tư Lôi Sâm hai mắt sáng ngời.
"Không đúng, Không đúng ..." Lâm Lôi chính mình lại lắc đầu.
Mỗi một lần phủ định, là một lần có nhận thức mới với công kích chiêu thức. Có nhận thức mới, liền lại có thể đột phá. Khi phát hiện khuyết điểm, phủ nhận ... liền lại có thể truy cầu uy lực cao hơn nữa, cứ lần lượt phủ định, đột phá ...
Cái Tư Lôi Sâm trên mặt dần hiện ra vẻ kinh ngạc "Sao?".
Đã quen với chuyện mặt đất không ngừng chấn động, lúc mặt đất không còn chấn động nữa, mọi người trong đại hạp cốc lại kinh ngạc, không ít người lại một lần nữa chạy tới chỗ Lâm Lôi tu luyện.
"Chẳng nhẽ Lâm Lôi trưởng lão ngừng tu luyện sao?"
"Địch Lỵ Á, từ lúc về gia tộc, ta chưa từng bồi nàng ra ngoài một lần. Lần này ta nhất định bồi nàng thực tốt." Lâm Lôi nắm tay Địch Lỵ Á. Lúc trước hai người đã thỏa thuận, đợi khi huyền ảo dung hợp xong, hai người liền cùng ra ngoài một lần.
Địch Lỵ Á trên mặt không khỏi nở nụ cười hạnh phúc: "Đúng rồi. Đây là lần đầu tiên ... nháy mắt đã về đến gia tộc sáu trăm năm rồi, không biết đám Toa Toa và Thái Lặc thế nào."
"Thái Lặc?" Lâm Lôi không khỏi nhớ tới con trai con gái của mình.
Có điều Lâm Lôi cũng thấy quyết định năm đó của mình sáng suốt. Địa ngục đích xác quá nguy hiểm. Ốc Đốn, Thái Lặc bọn họ ở ngọc lan đại lục, ít nhất vẫn có thể hưởng thụ cuộc sống yên bình.
"Lâm Lôi trưởng lão." một thanh âm ôn hòa vang lên.
Lâm Lôi quay đầu lại. Người đến là trưởng lão Đặc Duy Lạp của Thanh Long nhất tộc. Đặc Duy Lạp trưởng lão này là một người tính nết rất tốt, nhưng lại chưa từng tiến nhập Huyết Chiến Cốc, không phải thực lực hắn không đủ, mà là hắn nguyện rụt cổ rùa.
Lâm Lôi đối với Đặc Duy Lạp rất có hảo cảm. Ít nhất Đặc Duy Lạp không giống với loại âm hiểm như Y Mạn Nữu Nhĩ, Phất Nhĩ Hàn.
"Đặc Duy Lạp trưởng lão, lần này là ngươi hộ tống sao?" Lâm Lôi cười hỏi.
"Đúng rồi." Đặc Duy Lạp cười híp cả hai con mắt.
"Lần này làm phiền Đặc Duy Lạp trưởng lão ngươi rồi. Ta lần này cũng chuẩn bị đi Mật Nhĩ Thành một chuyến." Lâm Lôi cười nói.
Đặc Duy Lạp trên mặt lập tức lộ ra nụ cười mừng rỡ: "Lâm Lôi trưởng lão, ngươi cũng đi sao? Ha ha, chuyện này là chuyện rất tốt. Có ngươi và ta cùng đi, trên đường cho dù gặp phải nguy hiểm, cũng không phải sợ."
Lâm Lôi cười gật đầu.
"Ồ, Đặc Duy Lạp trưởng lão, Lâm Lôi trưởng lão, các ngươi đều ở đây." một thanh âm quen thuộc vang lên, Lâm Lôi quay đầu lại. Người đến không ngờ là Phất Nhĩ Hàn. Lông mày mầu vàng của Phất Nhĩ Hàn nhướng lên một cái, cười nói: "Lần này chính là do Đặc Duy Lạp trưởng lão hộ tống a."
Đặc Duy Lạp gật đầu nói: "Đúng vậy, Lâm Lôi trưởng lão hắn lần này chính là muốn đi tới Mật Nhĩ Thành mà thôi."
"Ồ." Phất Nhĩ Hàn gật đầu, "Vậy Đặc Duy Lạp trưởng lão, Lâm Lôi trưởng lão, các ngươi trên đường cẩn thận một chút. Có điều ta nghĩ, với hai người các ngươi không có khả năng xảy ra việc gì."
"Đặc Duy Lạp trưởng lão, chúng ta đi thôi." Lâm Lôi không muốn dây dưa gì với Phất Nhĩ Hàn.
Chẳng biết vì sao, Lâm Lôi cảm thấy ánh mắt của Phất Nhĩ Hàn ánh làm cho hắn không thoải mái.
Đặc Duy Lạp trưởng lão cũng gật đầu với Phất Nhĩ Hàn rồi lập tức cùng Lâm Lôi bay vào kim chúc sinh mệnh trên không. Trên trời không ít bóng người liên tiếp bay vào trong kim chúc sinh mệnh.
Phất Nhĩ Hàn đứng ở trên vách núi, ngửa đầu nhìn kim chúc sinh mệnh, cho đến tận khi kim chúc sinh mệnh rời đi.
"Hừ, Lâm Lôi này bị điên sao?" Phất Nhĩ Hàn sắc mặt âm trầm, trong lòng tràn đầy tức giận.
Vốn hắn đối với Lâm Lôi vẫn nhìn không vừa mắt. Trong mắt hắn, gia tộc đệ tam và đệ nhị bọn họ mới là cao quý nhất trong gia tộc. Bàn long giới chỉ của lão tổ tông cho dù không phải mẫu thân hắn được dùng thì cũng nên đến phiên hắn.
Lâm Lôi tính là gì?
Thần phân thân mạnh nhất của Y Mạn Nữu Nhĩ nhi tử hắn đã mất, cả đời không còn tiền đồ nữa. Hắn muốn đối phó Lâm Lôi, nhưng mà ... tứ đại tộc trưởng lại để cho Lâm Lôi không phải đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ.
Phất Nhĩ Hàn vẫn phải áp chế nộ hỏa trong lòng, không thể nào phát tiết. Thời gian càng dài, hắn càng khó chịu nổi!
"Đến Mật Nhĩ Thành thực sao?" Phất Nhĩ Hàn ánh mắt lạnh lùng, "hừ, vậy để người của bát đại gia tộc đối phó ngươi đi. Ngươi có chết cũng có thể giết vài người của bát đại gia tộc. Không tính là lãng phí. Chỉ tiếc ... để cho những người khác phải chôn cùng ngươi."