Bàn Long
Chương 596 : Thần bí lai khách
Ngày đăng: 20:23 20/04/20
Trên đường rộng rãi, người đến người đi.
Ở trong thành, bất kể là cường giả chủng tộc nào, bất kể là thượng vị thần hay là hạ vị thần, đều không khác nhau. Ở trong thành tuyệt đối không cho phép tranh đấu chém giết, ở chỗ này có thể an tâm hưởng thụ cuộc sống, không phải lo lắng nguy hiểm.
"Từ hồi trở về gia tộc, ta chưa một lần ghé vào thành dạo chơi qua." Lâm Lôi nhìn ngó cả hai phía đường, từng cửa hiệu một.
"Lão Đại, trong thành so với trong sơn mạch thú vị hơn nhiều, có rất nhiều chỗ để hưởng thụ, còn có chỗ cho xem các phù ảnh nữa đó. Lão Đại, ta đến chỗ xem phù ảnh trong thành một lần, liền phát hiện ..." Bối Bối hưng phấn khoái trí nói đến đoạn này liền thần thức truyền âm, "trong đó có một phù ảnh - chính là phù ảnh trên Mịch La Đảo đại ca và đại lượng chiến sĩ hộ đảo chiến đấu, rồi sau đó đối chiến với hồng bào trưởng lão."
"Còn có chỗ cho xem phù ảnh sao?" Lâm Lôi có chút kinh ngạc.
Ba Cách Tiếu gia tộc chính còn đem một số phù ảnh trân quý làm bảo bối.
"Ở chỗ xem phù ảnh trong thành, phù ảnh thế nào? Có nhiều phù ảnh cao thủ giao chiến hay không?" Lâm Lôi dò hỏi.
"Không nhiều lắm, mặc dù phù ảnh thượng vị thần giao chiến không ít, chính là tầm cỡ so với phù ảnh cuộc chiến trên mịch la đảo không sai biệt lắm. Thi thoảng có vài cái ở tầm cao, muốn vào xem đều phải trả phí rất cao." Bối Bối có chút bất bình, "Lão Đại, bọn họ chiếu phù ảnh mịch la đảo nọ ở đó, đáng nhẽ phải chia phần cho đại ca."
Lâm Lôi cười lên ha hả.
Địch Lỵ Á bên cạnh cũng cười gật đầu: "Bối Bối nói đúng đấy. Bọn họ không xin phép chàng đã để phù ảnh ở đó rồi." Lâm Lôi, Địch Lỵ Á, Bối Bối vừ đi vừa đàm luận chuyện phù ảnh, mà một lát sau, Đặc Duy Lạp ở đằng trước lại quay đầu đi về phía Lâm Lôi.
Đặc Duy Lạp trưởng lão thần thức truyền âm nói: "Lâm Lôi trưởng lão, chúng ta dừng lại trong Mật Nhĩ Thành một tháng. Một tháng sau kể từ hôm nay, chúng ta sẽ lại xuất phát trở về thiên tế sơn mạch. Một tháng này, Lâm Lôi trưởng lão tùy ý dạo chơi, nhưng phải nhớ lấy thời hạn một tháng, nếu bị lỡ ... Lâm Lôi trưởng lão ngươi muốn trở về, phải đợi đến lần sau, hoặc phải tự mình trở về.
"Yên tâm, ta biết rồi." Lâm Lôi gật đầu, "Đặc Duy Lạp trưởng lão ngươi cũng tùy ý a."
Nửa đường, Lâm Lôi và đám Đặc Duy Lạp phân khai, lập tức Lâm Lôi, Địch Lỵ Á, Bối Bối ba người trực tiếp hướng chỗ Tháp La Sa, Đế Lâm mà đi. Lúc trước Tháp La Sa, Đế Lâm bọn họ tới Mật Nhĩ Thành, Bối Bối và Địch Lỵ Á cũng đi cùng, tự nhiên biết rõ chỗ ở của Tháp La Sa bọn họ.
"Lão Đại, Tháp La Sa bọn họ chính là mua một đại phủ đệ rất lớn, hao phí tới gần mười ba ức mặc thạch đó." Bối Bối nói, "về phần Đế Lâm, Hi Tắc, Áo Bố Lai Ân mấy người cũng đều ở tại đó."
Lâm Lôi nghe xong gật đầu. Tháp La Sa bọn họ cũng không thiếu tiền. Ở trong thành mua một tòa đại phủ đệ cũng phải. Nhớ tới chuyện mua phủ đệ này, Lâm Lôi không khỏi cười: "Bối Bối, Địch Lỵ Á, còn nhớ năm đó chúng ta lần đầu tiên đi tới Đế Dực thành không? Lần đó chúng ta thấy một căn nhà, rẻ nhất cũng hình như là sáu ngàn vạn mặc thạch, lúc đó dọa bọn ta sợ chết khiếp."
Địch Lỵ Á và Bối Bối nghe xong cũng đều cười.
Căn nhà rẻ nhất trong Đế Dực thành là tám trăm vạn. Bất quá, căn nhà đó vừa ra đã bị mua mất. Bình thường nhà còn trống đều gần ức mặc thạch cả. Chỉ có thượng vị thần thực lực mạnh mới có khả năng mua được.
Lâm Lôi chợt hiểu, đối phương chỉ cần từ Địch Lỵ Á, Bối Bối là có thể đoán ra thân phận của mình. Bất quá, cũng làm Lâm Lôi kinh ngạc về các mối quan hệ của Phổ Tư La. Hắn không ngờ lại là bằng hữu của thành chủ Mật Nhĩ Thành. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Nhưng mà lần này ta phát hiện ra ngươi, không phải do người của ta phát hiện ra." Phổ Tư La lại cười, "là một bằng hữu khác của ta báo cho ta biết là ngươi đã tới Mật Nhĩ Thành."
"Một vị bằng hữu khác?" Lâm Lôi kinh dị.
Phổ Tư La gật đầu: "Đúng vậy, vị bằng hữu này của ta, thực lực chính là rất lợi hại. Hắn biết ta quen ngươi, liền bảo ta đến đây. Mục đích vị bằng hữu này của ta rất đơn giản - muốn gặp Bối Bối."
Lâm Lôi nhướng mày.
Phổ Tư La thực lực mạnh, bằng hữu tự nhiên không kém. Một vì bằng hữu là thành chủ còn vị bằng hữu kia lại phát hiện ra chuyện mình tới Mật Nhĩ Thành, mà vị bằng hữu thứ hai này còn muốn gặp Bối Bối sao?
"Gặp ta?" Bối Bối ngạc nhiên.
"Hắn là ai vậy?" Lâm Lôi hỏi.
Phổ Tư La lắc đầu cười đáp: "Chuyện này ta không thể nói. Nếu muốn hỏi, đợi Bối Bối quay về ngươi hỏi Bối Bối là được rồi ... Ngươi có đồng ý để Bối Bối đi không?"
"Đi đâu? Trong thành hay ngoài thành?" Lâm Lôi mặc dù tin tưởng Phổ Tư La, chính là vẫn lo lắng cho an toàn của Bối Bối.
"Yên tâm, ở trong thành thôi." Phổ Tư La cười đáp.
Lâm Lôi lúc này mới an tâm. Ở trong thành chính là thất tinh ác ma cũng không dám động thủ. Dù sao bên trong thành có quy củ không được động thủ. Toàn bộ địa ngục đều như vậy, đó là quy định của chủ thần, ai dám chống lại?
"Bối Bối, ngươi thấy thế nào?" Lâm Lôi quay đầu nhìn Bối Bối hỏi.
Bối Bối hai mắt sáng lên cười đáp: "Đệ đang rất muốn xem xem nhân vật thần bí đó sao lại muốn gặp đệ đây."