Bàn Long
Chương 605 : Sanh, Tử!
Ngày đăng: 20:23 20/04/20
Ở phòng trong, một nhóm người đều coi A Phương Tát Tư cứu Địch Lỵ Á, trong đó Lâm Lôi là một người khẩn trương nhất, thậm chí trên trán đều toát ra từng giọt mồ hôi. Thế nhưng Lâm Lôi lại dường như không phát hiện.
"Xuy~"
Khí lưu màu xanh biếc quanh quẩn. Phát ra những âm thanh rất yếu ớt, sắc mặt A Phương Tát Tư nghiêm túc đột nhiên hừ nhẹ một tiếng, tốc độ khí lưu màu xanh biếc kia đang lượn lờ đột nhiên tăng nhanh rất nhiều. Không ngừng dung nhập vào đầu của Địch Lỵ Á.
"Ân~" Địch Lỵ Á tựa hồ thống khổ phát ra âm thanh rất nhỏ. Đôi lông mày cũng có chút nhíu lại. Vì âm thanh rất nhỏ, đối với Lâm Lôi mà nói giống như âm thanh tự nhiên, cả người hắn như bị điện giựt, hai con mắt sáng rực lên: "Địch Lỵ Á nàng có ý thức.! Nàng đã có phản ứng.!" Lâm Lôi xúc động, Thân thể bắt đầu có chút rung động.
Trên mặt những người khác cũng lộ ra sự kinh ngạc vui mừng. "Lão Đại. Địch Lỵ Á được cứu rồi." Bối Bối vô cùng ngạc nhiên mừng rỡ ngay lập tức sử dụng thần thức truyền âm nói.
"Ân." Lâm Lôi gật đầu. Cả người dường như bỗng chốc tràn ngập sức sống. Cái Tư Lôi Sâm, Phổ Tư La mọi người cũng đều cười ha ha thành tiếng, Lâm Lôi tiếp tục nhìn chằm chằm vào A Phương Tát Tư đang chữa trị Địch Lỵ Á, trong lòng hy vọng không ngừng tăng lên: "Địch Lỵ Á, ngươi nhất định sẽ khỏi, nhất định sẽ khoẻ lại."
Một lúc sau ...
A Phương Tát Tư thu hồi cánh tay phải. Kết thúc chữa trị. "A Phương Tát Tư tiên sinh. Thê tử ta, nàng có làm sao không?" Lâm Lôi ngay lập tức dò hỏi, A Phương Tát Tư quay đầu nhìn về phía Lâm Lôi, hắn có thể thấy rõ chàng thanh niên trước mắt hắn trong đôi mắt tràn đây sự chờ mong. Thế nhưng A Phương Tát Tư cũng thở dài một tiếng: "Lâm Lôi. ngươi chuẩn bị sẵn sàng đi."
"Chuẩn bị sẵn sàng, chuẩn bị cái gì?" Lâm Lôi bỗng chốc cảm thấy có gì đó không ổn. "A Phương Tát Tư tiên sinh. Có chuyện gì xảy ra?" Sắc mặt Cái Tư Lôi Sâm Vốn tươi cười cũng biến đổi. Ngay lập tức hỏi.
A Phương Tát Tư lắc đầu nói: "Ta chỉ có thể nói rõ cho các ngươi. Vị nữ tử này, ta không có năng lực chữa trị ... Hơn nữa. Ta cũng khuyên các ngươi bỏ qua đi. Muốn cứu vị nữ tử này, cơ hồ là một việc không có khả năng."
Lâm Lôi nghe được A Phương Tát Tư nói vậy. Chỉ cảm thấy trong nháy mắt đầu óc mình trống rỗng.
"Không!"
Lâm Lôi đột nhiên kêu nhỏ một tiếng, lập tức cứng đờ người nhìn chòng chọc vào A Phương Tát Tư. Giống như một con sư tử điên cuồng đang nổi giận: "A Phương Tát Tư tiên sinh, ngươi nhất định gạt ta. Vừa rồi Địch Lỵ Á nàng vẫn có phản ứng. Đều có phản ứng, tại sao lại đột nhiên chữa trị không được.?"
"Đúng. Vừa rồi không phải tốt lắm mà?" Cái Tư Lôi Sâm cũng nói.
A Phương Tát Tư thấy ánh mắt của thanh niên trước mắt điên cuồng, liền thở dài một tiếng nói: "Lâm Lôi. Vừa rồi Thê tử ngươi không phải khôi phục ý thức, mà là trong lúc ta chữa trị nàng ta, linh hồn nàng ta bài xích cực kỳ mãnh liệt. Đến cực điểm, Thân thể mới thoáng có chút động tác đó là một đặc thù phản xạ tự nhiên."
"Thế nhưng. Chính là Khải Tư Thái Nhĩ không phải nói ngươi có cửu thành nắm chắc cứu sống Thê tử ta? Tại sao bây giờ ..." Lâm Lôi không cách nào tiếp nhận nổi. Thực sự không cách nào tiếp nhận!
Ba tháng trước, Lâm Lôi đều cho rằng, Địch Lỵ Á nhất định sẽ khoẻ trở lại. Trong ba tháng này, Lâm Lôi không ngừng chờ mong đến ngày này, thậm chí vừa rồi Lâm Lôi đều cho rằng Địch Lỵ Á sẽ khoẻ lại. Thế nhưng bây giờ ...
A Phương Tát Tư thở dài một tiếng: "Nếu là ba tháng trước, ta tuyệt đối có thể cứu sống Thê tử ngươi, thế nhưng bây giờ, quá chậm rồi."
"Vậy là có ý gì. Ba tháng trước có thể cứu, sao bây giờ không thể cứu?" Lâm Lôi vội vàng hỏi. A Phương Tát Tư nhìn mọi người bao vây xung quanh, rồi mới nói: "Các vị. Loại linh hồn công kích này phi thường âm hiểm độc ác. Một chút ánh sánh màu xanh biếc kia. Khi thẩm thấu tiến vào bên trong linh hồn, không ngừng cắn nuốt chuyển hóa, biến đổi thành hai, từ hai biến bốn, bốn biến tám ..."
"Tuy nói, Thượng vị thần linh hồn rất mạnh. Muốn cắn nuốt chuyển hóa rất khó, thế nhưng. Loại cách thức trùng điệp lên không ngừng khuếch trương, càng về sau, tốc độ càng khuếch trương. "Sắc mặt A Phương Tát Tư nghiêm túc nói.
Ở đây mọi người đều gật đầu.
"Ta biết, thế nhưng ngươi tại sao không cách nào cứu Địch Lỵ Á.?" Lâm Lôi vội vàng hỏi. A Phương Tát Tư nhìn Lâm Lôi, thở dài nói: "Lâm Lôi, ngươi còn không có nghe rõ a? Tốc độ cắn nuốt chuyển hóa càng ngày càng khuếch trương, ba tháng trước, tốc độ cắn nuốt chuyển hóa so với bây giờ ... Kém trăm vạn lần!"
Lâm Lôi ngẩn ra.
biến đổi thành hai, từ hai biến bốn, bốn biến tám ... Khi không ngừng kéo dài chỉ có chuyển hóa mấy mươi lần thì dãy chữ số kia đã trở thành một con số rất lốn cực kỳ kinh người khuếch trương.
Hắn không nghĩ tới. Lúc này Lâm Lôi còn có thể cười? Cũng không biết tại sao hắn cảm giác được ... Lâm Lôi cười, so với vẻ mặt bi thương kia càng khiến cho hắn khó chịu.
"Được. Ta ôm ..." Phổ Tư La ngay lập tức đi qua.
"Ôm~" Uy Địch nhìn thấy Phổ Tư La đến, quả nhiên vươn cánh tay nhỏ bé. Trong miệng kêu. "Ôm~"
Lâm Lôi cười nói: "Uy Địch bây giờ đã biết nói chuyện đơn giản.. Biết kêu mẫu thân của hắn ..."
Chính lúc này ...
Trên bầu trời một bóng người cực nhanh hạ xuống. Đúng là Gia Duy Trưởng Lão, Gia Duy Trưởng Lão bay đến. Liền nói: "Lâm Lôi. Phủ chủ Đại nhân tới.! "Lâm Lôi ngẩn ra.
"Phủ chủ Đại nhân tới.?" Lâm Lôi trong mắt thoáng có một chút sắc thái, tuy nhiên đối với việc U Lam Phủ chủ cứu Địch Lỵ Á, trong lòng Lâm Lôi đã không có bao nhiêu hy vọng., nhưng dù sao là một người đến thử.
"Đúng. Bốn vị Tộc trưởng, Đại Trưởng Lão bọn họ đều lập tức đi nghênh đón., phải một chốc lát nữa mới đến!" Gia Duy Trưởng Lão giải thích nói.
Tứ thần thú Gia tộc bốn vị Tộc trưởng môn rất kiêu ngạo, thế nhưng bọn họ cũng là trong lòng thực sự khâm phục U Lam Phủ chủ, tôn trọng U Lam Phủ chủ, đối phương đối với Gia tộc có đại ân. Hơn nữa thực lực đối phương, cũng đủ để cho bọn họ phải như thế.
"Nga. Lâm Lôi hắn ngụ ở nơi này?" Một âm thanh thân thiết vang lên.
Hơn mười bóng người từ trên cao cực nhanh bay tới. Lâm Lôi, Phổ Tư La, Bối Bối cùng một mọi người đều ngửa đầu nhìn lên. Bay tại phía trước tiên chính là vị U Lam phủ chủ, Cái Tư Lôi Sâm bốn vị Tộc trưởng còn lại đi theo đằng sau hai bên. Thái độ của Bốn vị Tộc trưởng rất khiêm tốn.
Lâm Lôi cũng chăm chú nhìn người được bốn vị Tộc trưởng như những vì sao vây quanh mặt trăng. Người này mặc quần áo trường bào màu đen. Mái tóc dài màu đen đang tung bay, râu mép màu đen buông xuống trước ngực, con mắt rất nhỏ, thế nhưng nhưng lại sáng chói tinh thần trông rất có thần. Khóe miệng luôn mang theo nụ cười. Có vẻ rất thân thiết,
"Lâm Lôi!" Người này cười chào hỏi.
"Lâm Lôi. Vị đó chính là Phủ chủ Đại nhân." Cái Tư Lôi Sâm giới thiệu nói.
Lâm Lôi cũng khó có thể tin khi nhìn người này: "Bối ... Bối Lỗ Đặc đại nhân?"
"Gia gia!" Bối Bối cũng kêu lên một tiếng đầy kinh ngạc. liền xúc động bay nhanh tới, Bối Lỗ Đặc cười lớn: "Ha ha, Bối Bối ..." Nói xong liền đem Bối Bối ôm vào trong ngực.
"Gia gia!" Bối Bối xúc động kêu lên.
"Ha ha ... nhớ gia gia sao chứ." Bối Lỗ Đặc cười vui vẻ.
Cái Tư Lôi Sâm, Chu Tước Tộc trưởng cùng bốn vị Tộc trưởng. Còn có Đại Trưởng Lão cùng một đám Trưởng Lão. Ngay lập tức Phổ Tư La bọn họ cũng đều mở lớn con mắt, khó có thể tin khi nhìn cảnh tượng này.
"Phủ chủ Đại nhân? Gia gia?" Cái Tư Lôi Sâm vẻ mặt bọn họ đều cực kỳ kinh ngạc.