Bàn Long

Chương 636 : U Minh Quả

Ngày đăng: 20:23 20/04/20


Lâm Lôi cùng Bối Bối nghe vậy, trong lòng không nhịn được một trận khiếp sợ.

"Vừa rồi nếu ta thực sự cứ thế bay vào thì sợ rằng không toàn mạng! "Lâm Lôi thầm than. Hắn vừa rồi căn bản không có chuẩn bị gì, bản thân cũng không long hóa, định cứ bình thường mà tiến nhập U Minh Sơn. Khe hở đó thoạt trông rất an toàn không ngờ lại nguy hiểm đến vậy. Bản thân hắn trong tình trạng không long hóa, tuyệt đối không kháng cự nổi.

Bối Bối bay về phía trước. Bối Bối tiến lại gần, một khi Lôi điện tỏa liên có biến hóa, hắn lập tức sẽ có phản ứng trước.

Lâm Lôi quay về phía thanh niên mặc trường bào màu xanh cảm kích:

- Thực sự cảm ơn ngươi. Được rồi, ta muốn hỏi ngươi một câu. Tại sao ngươi lại ở gần U Minh Sơn này vậy?

Cũng không trách được Lâm Lôi nghi hoặc trong lòng, bởi vì thanh bào thanh niên chỉ là một trung vị thần mà thôi. Nguy hiểm tại Minh Giới này tuyệt đối hơn nhiều so với Địa Ngục, một trung vị thần xông pha loạn ở bên ngoài, căn bản chỉ có chết mà thôi.

- Ta sống ngay cạnh đây!

Thanh bào thanh niên mỉm cười chỉ về một nơi cách đó không xa.

Lâm Lôi nhìn theo chỉ thấy xa xa ước chừng mấy ngàn thước có một tòa viện sừng sững, có ba tầng lầu, phía trước nổi bật bốn đại tự U Minh tửu điếm.

"Mở tửu điếm tại đây?" Lâm Lôi thực có chút giật mình.

"U Minh tửu điếm? "Bối Bối nghi hoặc hỏi lại: "Đường hoàng mở tửu điếm tại địa phương này? Thực lợi hại!"

Tửu điếm ở nơi hoang vắng và nguy hiểm cỡ này thì chỉ có tặng cho cường đạo mà thôi. Ngoại trừ có siêu tuyệt thế lực, mới có thể mở tửu điếm ở nơi hoang vắng như thế này.

Thanh bào thanh niên tự hào:

- Tửu điếm của chúng ta thuộc Lục Diệp thành bảo, ai dám đến làm loạn đây?

- Lục Diệp thành bảo là địa phương nào?

Bối Bối tiếp tục truy vấn, Lâm Lôi cũng đồng dạng nghi hoặc nhìn về phía thanh bào thanh niên.

Thanh bào thanh niên dường như có một thoáng sững lại nhìn Lâm Lôi, Bối Bối hai người như thể nhìn quái vật:

- Chẳng lẽ ngay cả Lục Diệp thành bảo mà các ngươi cũng chưa từng nghe qua ư? Hai người các ngươi là thượng vị thần, lưu tại Minh giới nhiều năm như vậy chẳng lẽ không tiếp xúc với ai ư?

Thanh bào thanh niên không dám tin đối phương lại không hề biết Lục Diệp thành bảo.

- Chúng ta từ Địa Ngục tới! - Lâm Lôi nói.

- Nguyên là như vậy! Không nghĩ nhị vị lại từ Địa Ngục tới đây! - Thanh bào thanh niên lại tiếp tục cười nói: - "Cho các ngươi biết, tửu điếm này được mở bởi Lục Diệp thành bảo, mà Lục Diệp thành bảo tại Minh giới rất rất nổi danh. Lục Diệp thành bảo có tới tan vị bảo chủ. Hơn nữa tam vị bảo chủ đại nhân đều là tam vị chủ thần sứ giả vĩ đại!

Lâm Lôi và Bối Bối nghe xong cả kinh. Tam vị bảo chủ đều là chủ thần sứ giả ư? Không trách Lục Diệp thành bảo lại nổi danh như thế.

- Lục Diệp thành bảo của ngươi ở đâu?

Lâm Lôi liền hỏi, hắn đã đọc qua bộ sách giới thiệu đại khái địa lý Minh giới trong đó có nhắc đến các địa phương danh tiếng. Nếu thực sự Lục Diệp thành bảo nổi tiếng đến thế mà bộ sách không thể không đề cập đến được.

- Không biết! - Thanh bào thanh niên lắc đầu: - Lục Diệp thành bảo tới cùng ở đâu là một bí mật tại Minh giới.

Lâm Lôi mỉm cười, bất quá cũng không nói thêm về Lục Diệp thành, trực tiếp nêu nghi vấn:
- U Minh quả trong truyền thuyết thực sự là một bảo vật.

Một đạo thanh âm lãnh lệ vang lên, thiếu nữ xinh đẹp tóc màu hồng một tay cầm cần câu đi đến:

- Đó chính là vô giới chi bảo, chỉ có tại U Minh Sơn, gọi là U Minh quả. Hơn nữa, người nào thụ hưởng cũng đều trở thành Minh giới siêu cấp cường giả, đồng thời ... quan trọng là cũng được chủ thần tiếp đãi, trở thành chủ thần sứ giả!

Lâm Lôi nghe vậy không khỏi trợn mắt. " - Có được U Minh quả, sau đó ăn xong là lập tức trở thành chủ thần sứ giả?"

- Thực sao? - Bối Bối cũng không dám tin.

- Đương nhiên là thực!

Thiếu nữ tóc hồng lạnh lùng liếc nhìn bọn Lâm Lôi:

- Sau vô số năm, U Minh sơn này chính đã xuất hiện ba U Minh quả! Nếu là giả ... thì làm gì luôn có một đám người tới đây thử thời vận!

Nói xong, nàng lại liếc nhìn quanh phòng ăn, rồi lập tức dọc theo hành lang mà đi mất.

Lâm Lôi cùng Bối Bối cùng nhìn nhau như trước mà không dám tin.

- Địa Ngục nhị vị bằng hữu, chẳng lẽ các ngươi không biết tam vị bảo chủ của Lục Diệp thành bảo nhờ may mắn thụ đắc U Minh quả mà thực lực đột nhiên đề thăng mạnh mẽ có thể sánh với các phủ chủ siêu cấp cường giả. Hơn nữa, thụ hưởng xong lại được chủ thần ban cho chủ thần khí, trở thành chủ thần sứ giả!

Thanh niên âm nhu cười lạnh liếc nhìn hai người một cái:

- Tưởng mọi người tin các ngươi không nghĩ đến U Minh quả sao?

Bối Bối không khỏi nổi giận.

- Bối Bối, uống rượu!

Lâm Lôi cười nhạt, tức thời truyền âm cho Bối Bối: "Không cần lãng phí thời gian với mấy kẻ đó!"

Đích xác bọn Lâm Lôi không có nghe qua về U Minh quả. Bất quá không cần nói với mấy kẻ đó. Lâm Lôi và Bối Bối đối với U Minh quả cũng không quá hứng thú. Vô số năm mới xuất hiện ba khỏa U Minh quả ... quá hiếm! Đương nhiên, việc thực lực đột nhiên tăng mạnh, rồi trở thành chủ thần sứ giả khiến cho U Minh quả có được hấp lực thực lớn đối với chúng nhân.

Bỗng nhiên ngoài cửa có tiếng bước chân một người đi vào.

Lâm Lôi quay đầu lại nhìn: "Là hắn?"

Kẻ mới xuất hiện một thân hắc sắc trường bào, tóc dài màu tím.

- Đúng là hắn!

Lâm Lôi và Bối Bối trên đường đến U Minh Sơn từng chứng kiến hai tên siêu cấp cao thủ giao chiến giữa không trung và kẻ chiếm ưu thế chính là tên này.