Bàn Long

Chương 639 : Bị lạc

Ngày đăng: 20:23 20/04/20


Lâm Lôi vừa tiến vào U Minh sơn, liền cảm thấy một cổ uy áp kinh người đang tán ra.

"Uy áp thực mạnh!"

Lâm Lôi vẻ mặt trong nháy mắt trịnh trọng hẳn lên,

"Ngay cả khi đối mặt với Huyết Phong chủ thần tại Địa Ngục thì uy áp cũng không lớn thế!"

Vừa tiến vào U Minh sơn đã bị loại uy áp áp bức, khiến Lâm Lôi nhớ lại cảm cảm giác tại Ô Sơn trấn ngày xưa, khi hắn còn là một hài đồng, lần đầu tiên nhìn thấy ma thú Hắc Long.

Hồi hộp! Ngay cả linh hồn cũng chịu áp bức!

"Lão đại, ta đến thần thức cũng phát ra không nổi nữa." Bối Bối quay đầu nhìn về phía Lâm Lôi - "Uy áp quá mạnh mẻ, so với Huyết Phong chủ thần còn mạnh hơn."

"Đó là Huyết Phong chủ thần phủ xuống lần đó chỉ là một phân thân, không phải bổn tôn." Lâm Lôi cẩn thận đánh giá xung quanh.

Sau khi bước vào U Minh sơn sơn môn, các thượng vị thần chưa từng xâm nhập bao giờ nên tất cả đều cẩn thận xem xét hoàn cảnh chung quanh trước. Hung danh U Minh sơn vang dội khắp nơi đến mức cao thủ thất tinh ác ma tiến vào cũng rất có thể vong mạng. Địa phương nguy hiểm như thế làm sao dám sơ xuất đây?

"Bên trong U Minh sơn ngay cả dẫn lực cũng không có, hình như cùng với ngoại giới ngăn cách." - Lâm Lôi phán đoán.

"Đám sương trắng cũng đủ làm cho người ta phát đau đầu. Bất quá đối với ta và Bối Bối thì ảnh hưởng không quá lớn."

Lâm Lôi không ngừng tính toán khi quan sát tình huống chung quanh.

U Minh sơn dầy đặc điệp trùng các loại thảo mộc, đại thụ to lớn san sát nhiều không kể siết, bên trên bạch vụ cuồn cuộn hoàn toàn che phủ, từ ngoài nhìn vào chỉ thấy đó là thiên địa tỏa liên cùng lấp lóa nhằng nhịt những lôi điện đầy uy lực. Tất cả những điều Lâm Lôi cũng có nghe qua giờ hoàn toàn không muốn nếm thử uy lực của đám lôi điện kia một chút nào.

"Hô!"

Lâm Lôi thân thể trầm xuống, trực tiếp hạ xuống một đỉnh sơn thạch.

"Bối Bối. Tại U Minh sơn chúng ta men theo dãy núi mà tiến thôi."

Lâm Lôi trịnh trọng truyền âm

"Nếu phi hành, đám sương trắng hoàn toàn có thể khiến chúng ta mất phương hướng, chưa kể có thể đụng phải lôi điện tỏa liên. Vậy thì không xong rồi."

"Đệ đang có hứng muốn thử đây."

Bối Bối cười cười nhưng vẫn hạ xuống đứng trên đỉnh núi đá.

"Nhớ kỹ, phải đề phòng lũ rắn với đám cây cối!"

Lâm Lôi truyền âm, đồng thời cũng cảnh giác nhìn sang một gốc đại thụ bên cạnh. Đám cây cối sinh trưởng trong U Minh cũng có chút đặc thù. Không chừng đại thụ sẽ công kích ngoại nhân đây. Lâm Lôi không dám tùy tiện khinh thường.

"Yên tâm." Bối Bối cũng nhìn một chút cây cối chung quanh: "Đám cây cối này không thể thương tổn được ta đâu!"

Lúc này, đám thượng vị thần đối với hoàn cảnh dung quanh đã có nhận định, bọn họ đều bắt đầu xuất phát.

"Chúng ta xuất phát." - Lâm Lôi ra lệnh.
Kim phát tráng hán đôi mắt có xẹt qua một tia thất vọng. Hắn tới chỗ Lâm Lôi cũng là muốn cùng đi. Nơi này là hiểm địa, mà hắn đã rõ Lâm Lôi và Bối Bối đích thị siêu cấp cao thủ. Đi theo hai người trong U Minh sơn có lẽ là an toàn nhất.

"Không để ý tới ta?" Tráng hán có tóc ngắn màu vàng con mắt sáng ngời, cũng hướng phía Lâm Lôi, Bối Bối hai người đuổi theo, miệng nói "Nhị vị, các ngươi từ Địa Ngục tới đây, làm sao quen thuộc với U Minh sơn. Ta đối với nơi này vẫn còn biết chút." - Vừa nói, hằn vừa bay đi đến.

Lâm Lôi, Bối Bối không khỏi quay đầu lại nhìn kim phát tráng hán một cái.

"Lão đại, người này thực phiền phức!"

Bối Bối truyền âm.

"Thôi kệ cho hắn theo."

Lâm Lôi cũng không để ý, đột nhiên khóe mắt Lâm Lôi dư quang lóe lên phát hiện một đạo ảo ảnh màu xanh biếc, trong nháy mắt bắn ra từ một thân cây bên. Lâm Lôi lập tức đề cao cảnh giác, Lưu Ảnh thần kiếm cũng xuất hiện trong tay. Chính lúc này đạo ảo ảnh màu xanh biếc, cũng bắn về phía sau bọn Lâm Lôi và tráng hán có mái tóc ngắn màu vàng.

Lâm Lôi và Bối Bối lập tức xoay người.

"Hát!" rít lên một tiếng, kim phát tráng hán trong tay đột ngột xuất hiện một thanh chiến đao nhằm thẳng bóng xanh bổ tới, bên ngoài thân cũng hiện hắc sắc quang mang bảo vệ.

"Hưu!"

Bóng xanh tại giữa không trung vặn vẹo tránh thoát một đao công kích của kim phát tráng hán,

Bóng xanh trực tiếp đánh vào màn hắc sắc quang mang. Quang mang bảo vệ này cũng không ngăn cản được mà bóng xanh trong nháy mắt đột phá màn quang mang màu đen này công kích thân thể của kim phát tráng hán. Một cảnh quỷ dị liền diễn ra. Sau khi bóng xanh dung nhập vào trong cơ thể, chỉ thấy hắc quang bảo vệ của kim phát tráng hán lấp tức tiêu tán, thanh chiến đao trong tay cũng để rơi xuống.

"A, a"

Tráng hán trong miệng phát ra thanh âm đau khổ kinh hãi, toàn thân run rẩy. Nháy mắt sau, tráng hán thân thể cứng lại, không còn thanh âm nữa.

"Bồng!"

Kim phát tráng hán ngã xuống ngay bên một thân cây cao lớn, rồi thân thể tráng hán bỗng bắt đầu từ từ huyền phù lên.

Lâm Lôi, Bối Bối hai người cẩn thận nhìn chằm chằm thi thể tử kim tráng hán.

"Xuy xuy"

Trên trán thi thể đột nhiên xuất hiện một lỗ thủng, một con rắn nhỏ dài màu xanh biếc từ trong đó ngoe nguẩy bò ra, rồi thân hình tiểu lục xà con rắn khẽ động. Chỉ thấy lóe lên một đạo lục quang đã chìm trong biển bạch vụ mênh mông.

Sắc diện Lâm Lôi và Bối Bối lập tức trở nên trầm trọng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn

"Rắn!" Lâm Lôi trong lòng chấn động.