Bàn Long
Chương 648 : Vô địch
Ngày đăng: 20:23 20/04/20
"Lão đại!" Bối Bối kinh hãi la lên.
Lâm Lôi sắc mặt cũng đại biến, khi thấy vô số lục xà trên cây U Minh quả đều nhằm phía hắn lao đến. Bốn phương tám hướng đều dày đặc lục xà, số lượng nhiều đến mức có thể chôn sống Lâm Lôi.
Chín đại lục xà trông thấy màn đó đều cười lạnh:
"Trước hết giết Lâm Lôi, sau mới tính đến tên kia!"
Bọn chúng vô cùng tự tin bởi long lân của Lâm Lôi vốn không chống nổi sức tấn công của đám tiểu lục xà.
"Sao?" Lâm Lôi trong lòng vừa động.
"Ông"
Thổ quang mang màu vàng đột nhiên xuất hiện, một lượng lớn đại địa nguyên tố bắt đầu điên cuồng tụ tập, hình thành một khối lập phương kích thước hàng trăm mét có tâm là Lâm Lôi.
Hắc thạch lao ngục!
Mặc dù rất nhiều lục xà đã lọt vào Hặc thạch lao ngục, một số lượng còn lớn hơn vẫn đang tiếp tục cắn xé cố chui vào thổ quang mang màu vàng. Nhưng khi chúng đã lọt vào Hắc thạch lao ngục liền như bị giam cầm trong các phòng nhỏ, không thể tiến thêm nên bắt đầu điên cuồng cắn phá khắp nơi.
Mỗi phòng nhỏ có kích thước chừng hai thước rưỡi. Vì vậy bên trong Hắc thạch lao ngục lúc này có chừng 64 000 phòng nhỏ.
"Hống"
Chín đại lục xà hống lên giận dữ, trực tiếp cùng động thân đập vỡ một góc của một phòng nhỏ. Rất tiếc, vách phòng vừa bị phá hủy đã rất nhanh khôi phục lại. Cùng lúc đó, Hắc thạch lao ngục cũng chuyển động rất nhanh, ném toàn bộ chin cự xà ra ngoài.
Trong Hắc thạch lao ngục ...
Lâm Lôi đột ngột xuất hiện tại một gian phòng nhỏ, dễ dàng giết chết phần lớn số tiểu lục xà trong đó, rồi nhanh chóng rời đi. Tất nhiên lũ lục xà cũng lập tức tấn công khi thấy Lâm Lôi nhưng chưa kịp thì hắn đã sang phòng nhỏ khác mất rồi.
Bên trong Hắc thạch lao ngục, tốc độ của Lâm Lôi là vô địch tuyệt đối!
Hơn nữa trong hơn sáu vạn phòng còn bị lực hấp dẫn cường đại dẫn tác dụng khiến lũ lục xà căn bản không cách nào triển khai vây công hắn.
"Ha ha, tưởng một chiêu lập tức giết ta sao?"
Lâm Lôi cười nhạt, tùy ý chém giết lục xà.
"Tiểu lục xà, cũng ẩn chứa năng lượng cường đại. Giết chết lũ tiểu lục xà, tuyệt đối sẽ làm thương tổn đến chin con cự xà kia."
Lâm Lôi nghĩ vậy nên không ngại điên cuồng đồ sát đám tiểu lục xà.
Không gian bên trong Hắc thạch lao ngục, tất cả đều nằm trong tay Lâm Lôi. Nơi nào nhiều, nơi nào ít lục xà, Lâm Lôi đều rõ. Chỉ có đám lục xà là không may, dù số lượng nhiều nhưng không có cách nào hình thành thế bao vây để đối phó với hắn. Bên trong Hắc thạch lao ngục, lũ lục xác không khác gì tự nhiên mất đi thị giác.
Chín cự xà bên ngoài Hắc thạch bắt đầu phừng phừng phẫn hận.
"Thực quái đản!"
Một cự xà rít lên lanh lảnh, căm tức nhìn chằm chằm vào khối lập phương màu vàng đất trước mặt
"Vừa phá xong, đã nhanh chóng khôi phục!"
"Nếu tiếp tục thế này, còn tổn thất năng lượng."
Một thanh âm hùng hậu vang lên,
"Trong khối màu vàng này, không thể giết chết được Lâm Lôi."
Tức thời chín cự xà khống chế lũ tiểu xà điên cuồng cắn xé không ngừng về một phía nhất đinh, hòng xuyên thủng để thoát khỏi lao phòng, chạy khỏi Hắc thạch lao ngục. Khi vừa ra khỏi lao ngục, tất cả chúng nhanh chóng trốn về phía Cây U Minh quả.
Đột nhiên mặt đất chấn động, vô số rễ cây to lớn xuất hiện trực tiếp ngay trước Lâm Lôi và Bối Bối. Cũng đúng lúc đó, thiên phú thần thông của Lâm Lôi và Bối Bối vừa thi triển liền bị đám rể cây ngăn cản. Nói cách khác, hai người thi triển thiên phú thần công vào đám rễ cây à.
Lâm Lôi và Bối Bối ngẩn ra.
Đám rể cây hứng chịu hai đại thiên phú thần thông công kích mà không chút nào bị ảnh hưởng.
"Như thế nào lại không hề có tác dụng?"
Bối Bối không tin. Ngay lúc đó, một cây rể cây đột nhiên dựng lên nhằm ngực Bối Bối nện tới mà tốc độ rất nhanh, Bối Bôi tránh không kịp.
"Ba!"
Thân thể Bối Bối bị đánh văng lên.
Một dòng máu bắn ra trong không gian.
"Bồng."
Bối Bối rơi xuống. Nhìn qua ngực, Bối Bối nhất thời trợn tròn mắt cả kinh. Ngực nó bị một vết thương rất nặng, lộ cả xương trắng, màu tươi đang không ngừng chảy ra.
Lâm Lôi cũng cảm thấy khó tin khi thấy cảnh này.
Bối Bối mà cũng bị thương?
Thân thể cường hãn sánh ngang thần cách binh khí mà cũng bị thương?
"Bối Bối." Lâm Lôi lập tức chạy tới bên Bối Bối.
Có điều vết thương của Bối Bối rất nhanh khép miệng, tự chữa trị. Nhưng lúc này Bối Bối vẫn như trước vẻ không dám tin, nhìn chằm chằm đám rễ cây trước mặt. Đây chính là rể cây của Cây U Minh quả a.
"Được lắm! Đã giết con cái của kẻ khác, này lại muốn tiếp tục hạ sát thủ với kẻ đó sao"
Một thanh âm hùng hậu truyền ra từ Cây U Minh quả.
Trên thân Cây U Minh quả bắt đầu hiện ra một khuôn mặt lớn.
Lâm Lôi, Bối Bối nhìn nhau.
"Đây là?"
Cả hai đều cảm giác được một khí tức vô cùng cường đại.
"Chủ thần!"
Kim sắc đại cự xà và ngân sắc cửu đầu đại cự xà lập tức nhìn về phía Cây U Minh quả, đồng thanh,
"Bọn chúng đã sát hại nữ nhi của chúng ta, người không thể buông tha cho chúng."
"Chủ thần?"
Lâm Lôi và Bối Bối da đầu tê dại, kinh ngạc nhìn cây U Minh quả to lớn trước mặt.