Bàn Long
Chương 673 : 60 năm ở chiến trường vị diện
Ngày đăng: 20:23 20/04/20
"Gã gia hoả này ngụy trang địch nhân làm cái gì chứ, khiến người ta phải mừng hụt một hồi", Bối Bối trong tay cầm một thuỷ quả màu đỏ, hung hăng cắn một miếng, dáng vẻ hưởng thụ, "Lão Đại, đám thống lĩnh này đều thực giảo hoạt, cảnh giác, tìm được mục tiêu thích hợp thực là khó khăn a".
"Đừng vội vàng, cứ yên ổn mà tu luyện chờ đợi thôi". Lâm Lôi khoanh chân ngồi xuống, an tĩnh tu luyện.
Loại cuộc sống này còn có thể kéo dài hơn tám trăm năm nữa, Lâm Lôi cũng muốn trong tám trăm năm này có thể đạt được tiến bộ lớn.
Trên mặt đất hoang vu trống trải, ba đạo thân ảnh khác nhau đang cùng nhìn về một phía xa, trên mặt ba người đều có vẻ kinh hãi. Khi Bối Bối thi triển thiên phú thần thông, ảo ảnh Phệ thần thử cao đến chừng trăm thước, ba người này tại ngoài trăm dặm đều dễ dàng nhìn thấy được. Họ mặc dù biết rõ ở phía xa mấy trăm dặm đó có người, nhưng không có đủ can đảm đi tới.
"Hô, Không ngờ Bối Lỗ Đặc đó thực sự là đã tới chiến trường vị diện". Gã tráng hán thấp lùn nhướng mày, nói vẻ khó tin.
Lúc đầu Bối Bối thi triển thiên phú thần thông giết chết Lang Tư Lạc đã bị thống lĩnh khác nhìn thấy, vì vậy tin tức Bối Lỗ Đặc tới vị diện chiến trường liền bắt đầu truyền đi. Mặc dù nói Bối Bối tại bên kia Tinh Hà từng thi triển thiên phú thần thông đối phó với gã tử bào nhân, cũng bị người khác thấy qua, nhưng tin tức đó cũng chỉ truyền đi trong các thống lĩnh phía bên kia. Tịnh không có truyền tới phía bên này của địch quân.
"Ảo ảnh vừa rồi chính xác là thiên phú thần thông của Bối Lỗ Đặc, lúc trước ta còn tưởng tin tức này là giả, không ngờ lại là sự thực! Bối Lỗ Đặc này tới chiến trường vị diện này để làm gì? Kiếm quân công sao? Hắn căn bản là đâu có cần?" Gã nam tử một sừng có hàng mi màu trắng thở dài một tiếng.
Người thứ ba là một phụ nữ tóc đen, mặc quần áo cũng màu đen.
"Sợ cái gì chứ? chúng ta không cần đi chọc vào Bối Lỗ Đặc này, nhưng chúng ta ba người liên thủ cũng không cần phải sợ hắn". Người phụ nữ khinh thường nói.
"An Nhã! Đừng quá tự tin. Trong truyền thuyết Bối Lỗ Đặc này có thể so ngang với Đại viên mãn thượng vị thần, cực khó đối phó". Gã nam nhân mi trắng trịnh trọng nói, "Hắn căn bản không sợ chủ thần khí công kích, cũng không sợ linh hồn công kích, hắn là không hề có sơ hở. Mà vật chất công kích, linh hồn công kích của hắn đều mạnh đáng sợ. Cho dù chúng ta ba người liên thủ, cũng không chống lại được một chiêu của hắn".
Người phụ nữ áo đen liếc gã lông mi trắng một cái.
"Ta biết ngươi không tin". Gã trịnh trọng nói.
Thời gian Bối Lỗ Đặc thành danh quá ngắn, mặc dù Bối Lỗ Đặc đạt tới thượng vị thần đã từ rất lâu. Bối Lỗ Đặc do ở Ngọc Lan đại lục quá tịch mịch, liền từ vạn năm trước bắt đầu quật khởi. Quá trình quật khởi này cũng là quá trình đản sinh ra một nhân vật vô địch.
"Không có một chút nhược điểm, các phương diện đều rất mạnh". Gã thấp lùn nói thêm vào.
Thiên phú thần thông Phệ thần, có thể nói là linh hồn công kích cực mạnh.
Vật chất công kích của Bối Lỗ Đặc còn có chủ thần khí. Lúc trước tộc trưởng của bát đại gia tộc đều có chủ thần khí bảo vệ, nhưng đều bị Bối Lỗ Đặc dùng một côn đánh cho trọng thương. Vật chất công kích như vậy có thể tưởng tượng được.
Người như thế, làm cách nào mà chống lại?
"Chúng ta đi thôi, tại lần chiến tranh vị diện này chúng ta cần cẩn thận hơn". Nam nhân lông mi trắng lạnh nhạt nói, "Cùng lắm thì lần chiến tranh vị diện này thiếu một chút quân công, chờ lần tới lại tham gia. Bối Lỗ Đặc này chắc sẽ không nhàm chán đến mức tham gia chiến tranh lần nữa. Hơn nữa lần chiến tranh vị diện kế tiếp cũng sẽ tới rất nhanh thôi".
"Ừm". Hai người kia cũng gật đầu đồng ý.
Khi đó ngoại trừ số ít những người như Bối Lỗ Đặc, những người khác không đủ để Lâm Lôi phải kiêng kỵ.
"Thời gian!" Lâm Lôi lúc này nhắm con mắt lại, bổn tôn cùng đại địa thần phân thân đều đắm mình trong tu luyện.
Còn chưa đủ ba tháng đi qua, Lâm Lôi không ngờ đột phá! Đương nhiên không phải đại địa pháp tắc đôt phá, Lâm Lôi khoảng cách tới lúc dung hợp bốn loại huyền ảo còn rất lớn. Lúc này đột phá, chính là phong hệ thần phân thân!
"Hả?" Bối Bối đột nhiên trừng mắt nhìn về phía Lâm Lôi.
Chỉ thấy một cỗ thiên địa pháp tắc mạnh mẽ phủ xuống, trực tiếp bao trùm lấy Lâm Lôi. Đại lượng phong hệ nguyên tố huyền phù phía trên Lâm Lôi, trong cơ thể Lâm Lôi cũng bay ra một thân thể khác ... mái tóc dài màu xanh, trường bào màu xanh chính là phong hệ thần phân thân. Ngay vừa rồi, Lâm Lôi rốt cục hoàn toàn lĩnh ngộ được huyền ảo thứ chín của phong hệ.
"Oa, lão Đại, phong hệ của ngươi rốt cục đã đại thành rồi". Bối Bối nở nụ cười.
"Đã đại thành rồi". Bổn tôn Lâm Lôi liền bay đến bên cạnh, chính mình đại địa, phong hệ nguyên tố hai thứ thân hoà lực đều là siêu đẳng. Chỉ là trong quá trình tu luyện, chính mình có khuynh hướng nghiêng về đại địa hệ, phong hệ dĩ nhiên đứng vào hang thứ ba, xếp dưới đại địa và thuỷ hệ.
Bất quá, cuối cùng cũng đạt tới thượng vị thần.
Lúc này, Lâm Lôi chỉ có hoả hệ là kém cỏi.
"Không hay!" Lâm Lôi sắc mặt đột nhiên biến đổi.
"Làm sao vậy, lão Đại?" Bối Bối vì thấy Lâm Lôi đột phá mà đang cảm thấy vui mừng.
"Thiên địa pháp tắc phủ xuống, sẽ gây ra động tĩnh rất lớn, dám chắc sẽ dẫn đến đây không ít người". Lâm Lôi liền nói. Lâm Lôi nhất thời nóng nảy, nếu thống lĩnh mạnh hơn tới, phong hệ thần phân thân của mình lại đang trong lúc tiếp nhận thuế biến, tạm thời không có cách nào rời đi, mặc dù quá trình này rất ngắn.
Khoảng thời gian ngắn ngủi này, cũng đủ để thống lĩnh cường giả chạy tới.
"Sợ cái gì!" Bối Bối con mắt sáng ngời, "Tới một người chúng ta giết một người, tới hai người chúng ta giết hai người, nếu đánh không lại thì bỏ chạy!".
Lâm Lôi không khỏi cảm thấy bất đắc dĩ, nhưng cũng ngay lập tức buông ra Hắc Thạch không gian, Hắc Thạch không gian xuyên thấu qua núi đá, bao trùm trong cả lòng núi với khu vực bán kính chừng năm trăm thước.