Bàn Long
Chương 760 : Thực lực thực sự của Bối Lỗ Đặc
Ngày đăng: 20:24 20/04/20
Hết thảy quang mang sặc sỡ hội tụ dầy đặc trong không gian loạn lưu.
Không gian loạn lưu, có thể nói, chính là địa phương nguy hiểm nhất!
Ngay cả thần khí bình thường rơi vào cũng đều bị không gian loạn lưu nghiền nát, vỡ ra thành từng mảnh. Chỉ có cường giả có phòng ngự chủ thần khí hoặc là đại viên mãn thượng vị thần thì mới có thể miễn cưỡng ở trong không gian loạn lưu chống đỡ sóng ba đào đánh vào, duy trì tính mạng. Nhưng ngay cả như vậy, đại viên mãn thượng vị thần nếu rơi vào không gian loạn lưu thì cũng thân bất do kỷ, không thể tự khống chế bản thân.
Sóng loạn lưu đánh vào cơ thể, ở trong đó, chỉ có thể bèo dạt mây trôi (tuỳ ba trục lưu).
Giờ phút này ...
Bạch sắc quang mang huyền ảo bao phủ bốn phía xung quanh một thân ảnh cao lớn. Thân ảnh này trên người mặc trường bào trắng có thêu hoa văn, mái tóc dài màu vàng bù xù bay tứ tán trông hết sức chói lọi. Hắn đang đứng ở giữa không gian loạn lưu, sóng sắc tán trong không gian loạn lưu cứ thế đánh vào, nhưng lại không thể lay động được hắn. Người này chính là Quang Minh nhất hệ thất đại chủ thần đệ nhất cường giả: Quang Minh chúa tể.
Quang Minh chúa tể đưa cặp mắt lạnh lùng nhìn về phía xa xa.
"Hồng Lăng tinh toản, vốn đã tới tay, không ngờ ..."
Quang Minh chúa tể trong ánh mắt ẩn chứa một tia tức giận "Bất quá, cho dù sau lưng hắn có chủ thần Tử kinh đỡ, nhưng từ Áo Tạp Luân vị diện Truyền Tống đến Địa ngục thì sẽ phải qua một số Truyền Tống vị diện khác. Sợ là Hồng Lăng tinh toản rơi vào tay chủ thần khác mất."
Hắn thông qua phân thân tại Quang Minh thần giới ra lệnh:
"Lặc Nhĩ, ngươi tập trung theo dõi Lâm Lôi, xem Lâm Lôi hắn cuối cùng chọn cái Truyền Tống Trận nào từ vị diện trở về"
"Vâng. Chúa tể."
Mặc dù Khắc Lai Môn Đình suất lĩnh một đám thượng vị thần, nhưng thực chất, đám thượng vị thần này lại chịu sự chỉ huy của Lặc Nhĩ, bởi vì Lặc Nhĩ chính là một trong hai người có thể liên lạc trực tiếp với chủ thần. Lặc Nhĩ lập tức phát tán thần thức, tập trung theo dõi bọn Lâm Lôi, Bối Bối đang đứng ở trên không trung của hải dương.
Dò xét hành tung của Lâm Lôi.
Lâm Lôi đương nhiên dùng thần thức cách ly chung quanh, không để những người đó phát hiện.
"Bắt buộc mạo hiểm? Không được! Số lượng chủ thần chú ý chí cao thần tín vật rất nhiều, đại đa số những nơi có đặt Truyền Tống Trận, phỏng chừng đều có chủ thần. Ta thực lực cường hãn, nhưng gặp phải chủ thần thì ngay cả một chút khả năng phản kháng cũng không có." Lâm Lôi lắc đầu nói:
"Hồng Lăng tinh toản này, ta không thể để mất."
"Vậy ... nên làm cái gì bây giờ đây?" Bối Bối cũng phiền não ưu tư.
Lâm Lôi nghĩ tới nghĩ lui, cũng không nghĩ ra biện pháp nào. Mặc dù nói chủ thần trong địa ngục cùng Lâm Lôi có quan hệ, không sai, nhưng đó cũng chỉ là quan hệ với một hậu bối mà thôi. Nếu như liên quan đến Hồng Lăng tinh toản, Hủy diệt chúa tể ảo ảnh phân thân ở này nói cũng đã cảnh báo, nhưng sau khi tới địa ngục mọi chuyện cũng không thể như vậy.
Dù sao, tại Áo Tạp Luân vị diện, ảo ảnh phân thân của chủ thần cũng không làm gì được được Lâm Lôi, cường đại cũng vô ích.
Nhưng sau khi tới địa ngục, các chủ thần có ai không muốn có chí cao thần tín vật?
"Lão đại, hỏi Bối Lỗ Đặc gia gia đi, không chừng, hắn sẽ có biện pháp." Bối Bối đột nhiên đề nghị.
"Chỉ có thể như vậy." Lâm Lôi khẽ gật đầu.
Ngọc Lan đại lục vị diện. Ba Lỗ Khắc đế quốc, trong Long Huyết thành.
"Ta không phải để cho ngươi một mình đi." Bối Lỗ Đặc mỉm cười nói, lập tức vung tay đánh ra một chưởng.
Một chưởng, hướng về không gian phía trước mà tạo thành một đường!
"Xẹt" Không gian của Ngọc Lan đại lục vị diện mỏng manh lập tức xuất hiện một cái khe hình cánh cửa thực lợn.
Vật chất vị diện rất yếu ớt. Đạt tới trình độ như Lâm Lôi thậm chí có thể thông qua khống chế nguyên tố, về nguyên tắc, tạo ra một mất thất vị diện cỡ nhỏ tại vật chất vị diện. Đương nhiên cũng chỉ ở vật chất vị diện mới có thễ làm được. Còn nếu ở Minh Giới, Địa Ngục cũng không có cách.
Còn chủ thần, thông qua năng lực khống chế nguyên tố đáng sợ, thậm chí có thể tạo ra một thần vị diện độc lập.
Thần vị diện độc lập so với mật thất vị diện của đại viên mãn về cơ bản đều được tạo lập từ vật chất vị diện.
Từ đó có thể thấy được sự chênh lệch đáng sợ giữa chủ thần và thần.
"Theo ta" Bối Lỗ Đặc nắm lấy Lâm Lôi, từng bưới tiến vào trong khe nứt không gian.
"Bối Lỗ Đặc đại nhân!" Lâm Lôi kinh hãi.
Trong không gian loạn lưu quang mang sặc sỡ, ánh sáng lóng lánh như phản chiều từ những viên kim cương trông thực đẹp, lúc này Lâm Lôi đã chìm sâu vào trong đó. Từng đợt sóng loạn lưu đánh vào người Lâm Lôi. Lúc này Lâm Lôi không còn dám che giấu thực lực, dung hợp thần lực lưu chuyển trong cơ thể, ngăn cản từng đợt sóng dội vào.
"Xì xì" một vết nứt không gian xuất hiện bên cạnh.
Không gian loạn lưu xô đẩy Lâm Lôi, như muốn dẩy Lâm Lôi vào trong khe nứt, nhưng Lâm Lôi cố gắng chống cự lại.
"Năng lượng không gian loạn lưu quả nhiên đáng sợ, không trách đại viên mãn thượng vị thần ở trong đó thân bất do kỷ, nhưng ta miễn cưỡng vẫn có thể đi ngược dòng chảy. Lâm Lôi phát hiện, nếu mình toàn lực có thể ngược dòng chảy trong không gian loạn lưu tiến về phía trước. Cảm giác đó ... Rất giống lúc mình còn nhỏ, đi ngược dòng nước xiết dưới sông.
"Lâm Lôi, cảm giác thế nào?" giọng nói của Bối Lỗ Đặc vang lên.
Lâm Lôi quay đầu lại nhìn.
Bị dòng chảy không gian loạn lưu dội vào, nhưng Bối Lỗ Đặc vẫn đứng cười nhạt, không để không gian loạn lưu vào mắt.
"Bối Lỗ Đặc đại nhân, ông?" Lâm Lôi kinh sợ.
Đại viên mạn trong không gian loạn lưu cũng phải nghiêng ngả theo từng đợt sóng xô. Nhưng Bối Lỗ Đặc lại đứng yên bất động.
"Ha ha, dựa vào tốc độ của ngươi muốn từ Ngọc Lan vị diện chạy tới Áo Tạp Luân vị diện e rằng ngàn vạn năm cũng không tới nơi" Bố Lỗ Đặc thấy biểu hiện của Lâm Lôi không khỏi bật cười. Vừa nói, ngoài thân Bối Lỗ Đặc tỏa ra một vầng thanh sắc quang mang, bao phủ cả Lâm Lôi.
"Trong không gian loạn lưu rất dễ lạc lối, bổn tôn của ngươi ở tại Áo Tạp Luân vị diện nên ngươi biết chính xác phương hướng. Ngươi chỉ phương hướng, ta mang ngươi đi"
Bối Lỗ Đặc bao phủ Lâm Lôi trong màn quang mang màu xanh, hóa thành một đạo thanh sắc thiểm điện, chớp mắt biến mất không thấy đâu nữa.