Bàn Long
Chương 797 : Luân hồi
Ngày đăng: 20:25 20/04/20
"Sinh một người lại chết một người, như vậy người đầu tiên Bố Lạp tộc sinh ra như thế nào chứ?" Bối Bối nháy con mắt nói.
Lâm Lôi nghe xong cũng phải bật cười.
"Bối Bối, ngươi nói phệ thần thử đầu tiên sinh ra như thế nào đây?" Lâm Lôi mở miệng nói.
"Ách ..." Bối Bối ngẩn ra.
"Bố Lạp tộc chúng ta thậm chí còn rất nhiều thiên phú kì lạ đều là trong thiên địa tự nhiên sinh ra." Bố Lôi Lặc cười nói. "Ta vốn được sinh ra tại vật chất vị diện Nạp Lạp vị diện nhưng ba người cùng tộc với ta thì lại được sinh ra ở các vị diện khác. Mặc dù ta biết ta có thể hy sinh bản thân mình để sinh ra một hài tử nhưng tạm thời ta cũng chưa có ý định đó."
Lâm Lôi hiểu được.
Trong vô số vị diện đều tồn tại một quy tắc là chủng tộc nào càng nghịch thiên, càng đáng sợ thì số lượng người thuộc tộc đó càng ít.
Như Thanh Long, Bạch Hổ ... bốn đại thần thú, như cây U Minh Quả, tử vong chúa tể, hủy diệt chúa tể có lẽ cũng đều là duy nhất. Bố Lạp tộc mặc dù năng lực thiên phú kì lạ nhưng cũng không cách nào so sánh cùng phệ thần thử, U Minh Quả thụ, mà số lượng tộc nhân Bố Lạp tộc cũng nhiều hơn tương tự như thần thú Nghê Toan Lâm Lôi chỉ dùng thần thức xem qua cũng phát hiện hơn trăm người.
Dù sao thì thần thú cũng có phân chia thứ hạng cao thấp.
"Ha ha, không nghĩ rằng lần này ta lại thu một người thuộc Bố Lạp tộc làm sứ giả." Lâm Lôi cười nói." Hay một nhân vật ma pháp trận đại sư, tốt lắm, chúng ta hiện tại xuất phát đi thôi."
Lâm Lôi phát ra chủ thần chi lực mang theo nhóm người này hóa thành một chùm sáng màu vàng đất hướng tới truyền tống trận gần nhất bay đi.
Trong khi nhóm người Lâm Lôi đi về Địa ngục thì Bột Thiếp Nhi và Mạn Lỗ hai vị hạ vị chủ thần đã về tới thiên giới.
Tại Thiên giới chỉ có duy nhất một kiến trúc lơ lửng trên không - Áo Cổ hoa viên.
Áo Cổ hoa viên này là nơi ở của người mạnh nhất trong tứ đại quy tắc chúa tể - vận mệnh chúa tể Áo Phu.
Hoa viên tĩnh lặng, Áo Phu khoanh chân ngồi trên một mảng cỏ, chòm râu màu trắng buông rủ xuống trước ngực.
"Áo Phu đại nhân." Bột Thiếp Nhi, Mạn Lỗ hai người đi tới một bên, khom người nói.
"Nga. Đã trở về." Áo Phu mỉm cười nói.
Bột Thiếp Nhi cùng Mạn Lỗ trong lòng cảm thấy thanh thản nhẹ nhàng, thần phục vận mệnh chúa tể Áo Phu là lựa chọn sáng suốt của bọn họ. Vận mệnh chúa tể Áo Phu thực lực rất mạnh mà thái độ đối xử với người khác cũng vô cùng tốt. Như hủy diệt chúa tể vẻ mặt lúc nào cũng lạnh lùng, nghiêm khắc khiến cho thuộc hạ luôn cảm thấy bất an, còn vận mệnh chúa tể thì hoàn toàn ngược lại, khuôn mặt luôn tươi cười, niềm nở đón tiếp.
Bọn họ đương nhiên trong lòng cảm thấy thoải mái dễ chịu tất nhiên cũng càng thêm trung thành với vận mệnh chúa tể Áo Phu.
"Áo Phu đại nhân, người bảo chúng ta đi nhận Bố Lôi Lặc làm chủ thần sứ giả, nhưng khi chúng ta tìm ra được Bố Lôi Lặc thì Bố Lôi Lặc lại đang ở cùng một chỗ với Lâm Lôi." Bột Thiếp Nhi bất đắc dĩ nói." Chúng ta thỉnh cầu hắn buông bỏ Bố Lôi Lặc nhưng Lâm Lôi không đáp ứng, chúng ta đưa tên Áo Phu đại nhân của người ra hắn cũng căn bản không để ý tới vẫn tiếp tục khiển trách hai người chúng ta." Vận mệnh chúa tể Áo Phu nghe xong cũng chỉ cười cười: "Thôi bỏ đi, Lâm Lôi dù sao cũng là nhân vật cấp bậc chúa tể, tính tình như thế cũng không lạ."
"Vâng."
Chỉ có chủ thần mới có thể rất nhanh đi tới.
"Tạ chủ thần!" Mấy người nhất thời mừng rỡ.
Chiến trận càng hoàn thiện, bọn họ chỉnh thể phòng ngự, công kích càng mạnh, như tỷ lệ sinh tồn của bọn họ cũng càng cao.
"Các ngươi tiếp tục đi, ta không quấy rầy các ngươi." Lâm Lôi cười mang theo Địch Lỵ Á rời đi.
Mười năm lặng lẽ trôi.
Tại Địa ngục ở sâu trong hỗn loạn hải dương, có một khu vực bị gọi là luyện ngục.
"Ầm ầm long
Trong thiên địa, xa xa một con rồng dài do dòng người hội tụ thành mạnh mẽ lao tới một tòa thành màu đen. Hàng ngàn vạn cường giả của địa ngục dũng mãnh tiến vào thành, tòa thành mặc dù cũng vô cùng lớn nhưng cũng phải mất rất nhiều thời gian mới có thể tiếp nhận toàn bộ.
Trên thành lâu tại cửa sổ nhìn ra phía trước có hai người sóng vai đứng nhìn, chính là Lâm Lôi cùng Khăn Cái hai đại chủ thần.
"Số người lần này thật đúng là không ít!" Lâm Lôi không khỏi sợ hãi than.
"Lúc này đây người rất nhiều, mặc dù nói đây là chiến tranh giữa địa ngục cùng thiên giới, nhưng minh giới, tính mạng chí cao vị diện cùng với nhiều thần vị diện đều có rất nhiều cường giả tham gia vào phe của chúng ta." Huyết Phong Chủ thần Khăn Cái cảm thán nói." Nói về số lượng quân đội, chúng ta vượt xa thiên giới. Nhưng nói về chất lượng, chúng ta có thể kém rất nhiều."
Lâm Lôi lạnh nhạt cười: "Hủy diệt chúa tể cũng là tìm mọi cách, trận chiến này thiên giới muốn thắng cũng rất khó."
"Được rồi. Lâm Lôi, sáu vị chủ thần sứ giả của ngươi ở đâu chứ?" Huyết Phong Chủ thần đột nhiên nói.
"Không cần phải vội, chỉ cần tại trước lúc quyết chiến chính thức sẽ hội tụ cùng quân đội cũng được mà?" Lâm Lôi mỉm cười nói.
"Vậy tùy ngươi." Huyết Phong Chủ thần nhìn dòng người phía dưới cuồn cuộn không ngừng, không khỏi cảm thán một tiếng: "Vị diện chiến tranh bắt đầu rồi, lại có một nhóm người sắp chết!"
Lâm Lôi cũng khẽ gật đầu.
Ngàn năm vị diện chiến tranh rốt cuộc cũng đã bắt đầu!