Bạn Trai Ta Là Quái Vật

Chương 50 :

Ngày đăng: 17:57 18/04/20


.



Bé con nhà ai? Vấn đề này thì Ngô Kình Thương cũng chẳng biết, theo cái tên nghiên cứu viên tóc tai một mớ kia thì lúc hắn nhận được đứa trẻ này thì nó đã là phôi thai thành hình rồi.



Bàn tay bé tinh nghịch nha nha đùa trước mặt Đỗ Tu Nhiên, bị anh kéo xuống, vừa nhìn thấy bàn tay bé thì đau lòng vô cùng, mu bàn tay nhỏ nhắn toàn nốt sưng đỏ, có chỗ còn chảy máu, Đỗ Tu Nhiên vội vàng ủ bé vào trong ngực dùng áo gió bọc lại.



Vừa ôm bé vừa trách mắng: “Nào có ai lại đối xử với đứa nhỏ như vậy cơ chứ? Cũng thiệt là, mà vừa nãy nhiều người như vậy cũng không biết tìm gì đó bọc nó vào, xem giờ nó bị lạnh đến mức nào rồi này?”



Ngô Kình Thương không nói lời nào, chỉ cọ cọ cái mũi rồi ôm Đỗ Tu Nhiên nói: “Gió lớn quá, vào nhà rồi nói.”



Vào trong nhà Ngô Kình Thương đơn giản kể lại chuyện cho Đỗ Tu Nhiên một lần, thằng nhỏ kia là một đứa trẻ bình thường, chỉ là bị tiêm loại huyết thanh đặc biệt nên mới bị biến dị như vậy.



Đỗ Tu Nhiên nhớ tới chuyện gì, nhìn bé con có chút giật mình.



Chuyện của mình trước đây Ngô Kình Thương cũng không quá để ý, tỷ như vì cái gì mà mình sinh ra đã khác người thường như vậy, nhưng nhìn đến đứa trẻ này, cậu lần đầu tiên tha thiết muốn hỏi Đỗ Tu Nhiên, cậu luôn cảm thấy Đỗ Tu Nhiên dường như biết gì đó về thân thế của cậu, Ngô Kình Thương do dự hỏi: “Tôi với đứa trẻ này có phải là quan hệ gì đó không?” Nếu không tại sao lại biến dị giống nhau đến vậy.



Đỗ Tu Nhiên nghe xong sửng sốt, ngẩng đầu nhìn Ngô Kình Thương, sau đó lựa chọn trầm mặc, chuyện này thật sự không nói thành lời, loại huyết thanh đặc biệt kia, Đỗ Tu Nhiên đoán có thể là sản phẩm nghiên cứu của đám người Nhật Bản dựa trên mẫu máu lấy được trên người tiểu quỷ, cho nên lúc tiêm nó vào cơ thể đứa nhỏ này, sẽ sinh ra biến dị đồng dạng.



Mà Ngô Kình Thương……Đỗ Tu Nhiên cũng cảm thấy mù mịt, cho dù linh hồn của cậu ấy kiếp trước có là quái vật hay không, nhưng kiếp này đáng nhẽ phải đổi thân thể khác chứ, thế nhưng tại sao lại vẫn biến dị?



Lúc anh bò qua cái cây cầu gỗ kia thì chỉ đem theo một con mắt của quái vật, chẳng lẽ là tại con mắt kia?



Tóm lại việc này quá mức quỷ dị, Đỗ Tu Nhiên nghĩ mãi mà không ra, còn chuyện bọn họ tái sinh trong thế giới này, cũng đều là vấn đề mà ngay cả khoa học cũng chả giải thích nổi.
Ngô Kình Thương híp mắt nhìn cái miệng chưa mọc răng đang khanh khách của nhãi con, nghĩ một lúc lâu mới do dự vươn tay nắm bàn tay phải của nó, muốn nhìn một chút xem mu bàn tay bị kim đâm của nó đã đỡ hay chưa.



Thế nhưng vừa mới chạm vào, bé con lập tức nghiêm mặt, nụ cười tắt ngúm, nâng bàn tay bé nhỏ đánh Ngô Kình Thương một cái, sau đó nhanh mông bò tới chỗ Đỗ Tu Nhiên, bắt lấy áo anh, trốn trong ngực Đỗ Tu Nhiên cảnh giác nhìn Ngô Kình Thương.



Này thì không tức mới là lạ, Ngô Kình Thương xông lên muốn bắt nhãi con kia tét cho vài trận, kết quả bị Đỗ Tu Nhiên ngăn lại, anh cười nói: “Thật sự là càng ngày càng không có tiền đồ, chấp nhặt với một đứa nhỏ, nó biết cái gì a?”



Ngô Kình Thương trán nổi gân xanh, nó không biết? Không biết còn chọc tức cậu như vậy.



Đỗ Tu Nhiên biết lần này thực sự làm Ngô Kình Thương khó chịu, liền ôm bé con kéo tay bé ra, dỗ dành: “Tiểu Bảo ngoan, Tiểu Bao đây là cha của con a, là cậu ấy cứu con ra a, cho nên phải cảm tạ cha nha, không được đánh cha a……”



Ngô Kình Thương thù lù một chỗ sinh hờn dỗi, liếc mắt nhìn nhãi con, bé con kia cũng thường xuyên lấp trong áo Đỗ Tu Nhiên trộm nhìn cậu, Ngô Kình Thương đột nhiên cong khóe miệng, dùng tốc độ sét đánh nhéo bàn chân lộ ra ngoài của nó, sau đó giả bộ như không có chuyện gì uốn éo đi chải tóc, bé con chớp mắt một cái, vô tội nhìn bàn chân nhỏ của mình, nửa ngày sau cảm thấy đau đớn bắt đầu gào khóc.



Nhìn bộ dạng xấu xí khóc mếu của nhãi con, trong lòng Ngô Kình Thương thấy thoải mái hơn nhiều……



……………………………..



Chủ nhà nói ra suy nghĩ của mình: Tiểu Thương bị thất sủng, kiếm cách trả thù mà trẻ con quá chừng, Tiểu Bảo ngoan, ko thèm chấp nha ^^



51



28THÁNG 1