Bạn Trai Ta Là Quái Vật
Chương 57 :
Ngày đăng: 17:58 18/04/20
.
Bởi vì đêm qua bị lăn đi lăn lại đến quá nửa đêm như vậy, buổi sáng Đỗ Tu Nhiên vẫn còn rất buồn ngủ, Ngô Kình Thương không đành lòng đánh thức anh, liền đứng dậy thu thập một chút rồi mang nhóc con nửa tỉnh nửa mê bắt đầu đi làm.
Đi ngang qua quầy bán đồ ăn vặt dưới lầu, mùi canh thực thơm nức mũi tản ra, bé con trong ngực Ngô Kình Thương đã uốn éo đòi ăn, Ngô Kình Thương vỗ mông bé một cái, nhưng vẫn dừng chân, chỉ bởi vì là tầm này bình thường Đỗ Tu Nhiên đã sớm rời giường cơm nước đầy đủ cho lớn bé trong nhà, đừng nói là nhóc con kia đói bụng, cậu cũng đã sớm mốc meo rồi, sờ sờ túi quần, bên trong là một trăm đồng Đỗ Tu Nhiên mấy ngày trước đút vào, giờ nếu mua cho nhóc kia một túi bánh bao nhỏ, linh tinh còn lại khoảng chín mươi bốn đồng, một bữa cơm xem ra cũng đủ.
Sau đó dứt khoát khiêng nhóc con đi vào, vâng, là khiêng chứ không phải bế ẵm gì, nhóc con thường xuyên vắt vẻo trên bả vai Ngô Kình Thương, cũng đã luyện được kĩ thuật, tay còn nắm chặt tóc Ngô Kình Thương hết nhìn đông rồi nhìn tây.
Ngô Kình Thương vừa đi vào, mọi người trong cửa hàng đều nhất loạt ngẩng đầu lên, lọt vào tầm mắt là một người đàn ông cao lớn cường tráng được một đứa nhỏ cưỡi lên cổ, nói sao cũng có chút quái dị, thế nhưng động tác của một lớn một nhỏ như vậy lúc này lại biểu lộ vô cùng hài hòa mà tự nhiên, làm cho người khác cảm thấy đúng là người cùng nhà.
Nhóc con túm lấy tóc Ngô Kình Thương nha nha chỉ vào bên trong cửa hàng, động tác như đang khoái trá cưỡi khoái mã, Ngô Kình Thương không kiên nhẫn tét vào mông nó một cái, lần này thì xem ra một vòng thực khách trong cửa hàng đều tức giận rồi, bất bình mà nghĩ sao lại có người bố như vậy? Đứa nhỏ được bao nhiêu tuổi mà đánh nó như vậy? Cưỡi lên cổ như thế, lỡ như ngã xuống đất một cái thì làm sao bây giờ.
Tựu chung là tất cả mọi người đều cho rằng đứa nhỏ kia chắc chắn khóc nháo, thế nhưng để họ thất vọng rồi, bị Ngô Kình Thương tét một cái không thương tiếc vào mông như vậy, nhóc con đầu tiên là lảo đảo thân mình một chút, sau đó mắt to chăm chăm nhìn xuống đất xem xét một hồi, nhẫn nhịn nghẹn tiếng nức nở trong miệng mà không có bật ra, sau đó ghé vào bả vai Ngô Kình Thương chậm rãi nhích cái mông nhỏ, hai chân nhỏ giạng ra quắp chặt vào cổ Ngô Kình Thương, bàn tay bé nhỏ ôm lấy đầu cậu, chi chi nha nha cười vài tiếng lấy lòng, sau đó lại tiếp tục động tác cưỡi ngựa vừa nãy, thực khiến mọi người phải dở khóc dở cười, đứa nhỏ này con nhà ai vậy a, can đảm cũng quá lớn đi?
Ông chủ nhỏ trong cửa tiệm có biết nhóc con, vì cuối tuần Đỗ Tu Nhiên thường xuyên mang bé tới đây ăn cơm, cửa hàng này vệ sinh vô cùng sạch sẽ, Đỗ Tu Nhiên cũng không ngừng nhắc tới bên tai Ngô Kình Thương.
Ông chủ mặt tươi cười hỏi: “Muốn ăn chút gì đó? Cửa tiệm chúng tôi bên này có bánh bao nhỏ và mì giá hợp lí.”
Ngô Kình Thương ngại nhóc con trên vai loay hoay linh tinh liền túm lấy chun quần bé lôi nó xuống, sau đó mới nói: “Cho bát mì.” Ngô Kình Thương lấy tay ước lượng lớn nhỏ mới nói: “Lớn bằng từng này a, âu to như thế này này.”
Lão bản cửa hàng sững sờ trong giây lát lại lập tức cười nói: “Được, xin chờ một chút.” Sau đó xoay người vào bếp.
Nhóc con để mặc cho Ngô Kình Thương xách qua xách lại, hai chân nhỏ đập đập vào nhau, một người phụ nữ bên cạnh nhịn không được mà nói: “Cậu kia, trẻ con không thể xách như vậy được, sẽ bị nghẹn họng a.”
Ngô Kình Thương quay đầu liếc người kia một cái, sau đó mới do dự mà hạ nhóc con xuống một cái bàn trống, nhóc con vừa được “hạ cánh” lập tức có tinh thần, quyết lắc mông nhỏ bò đông bò tây, cái mũi còn khịt khịt ngửi mùi, mấy người trong tiệm nghe vậy không nhịn được mà cười.
Ngô Kình Thương nghĩ nghĩ cũng không định bàn lùi, chỉ nói: “Để xem a.”
Đỗ Tu Nhiên rất cao hứng, ôm nhóc con hôn một cái nói: “Buổi tối làm mấy món ngon, cho cậu cùng Tiểu Bảo no bụng a.” Nhóc con cũng cảm giác được Đỗ Tu Nhiên đang vui vẻ nên cũng tung tăng như chim sẻ bám theo sau anh.
Buổi tối cơm nước xong, Ngô Kình Thương ôm eo nhỏ của Đỗ Tu Nhiên “vận động” nửa ngày mới mở miệng nói: “Hình như anh có kì nghỉ đông phải không?”
Đỗ Tu Nhiên nhẹ nhàng vuốt ve tóc Ngô Kình Thương nói: “Ân, nhanh lên.”
Ngô Kình Thương lại nói: “Anh nghĩ cả nhà chúng ta cùng đi du lịch thì thế nào………”
Đỗ Tu Nhiên dừng lại, hỏi: “Đi a, đi đâu?”
Ngô Kình Thương nói: “Canada”
Đỗ Tu Nhiên kinh dị cúi đầu nhìn Ngô Kình Thương nói: “Canada? Chỗ này………..có phải quá xa không?”
Ngô Kình Thương mút mạnh ngực Đỗ Tu Nhiên một cái, khóe miệng cười nói: “Không xa, còn có thể thuận tiện làm giấy hôn thú nữa.”
………………………………………………
Chủ nhà nói ra suy nghĩ của mình: Vâng chương tiếp theo sẽ là chuyến du lịch “tình thú” của 2 người cùng 1 thằng nhóc, Haha mọi người hãy cũng đón đọc nha =))))))))
58
17THÁNG 3