Bạn Trai Tôi Là Quái Vật

Chương 28 : Tôi muốn giúp anh

Ngày đăng: 07:06 19/04/20


Ngô Kình Thương một đêm không nói gì, sáng hôm sau liền đi cùng Chu Diễm ra ngoài, Đỗ Tu

Nhiên biết tiểu quỷ vẫn còn giận anh, ngay cả điểm tâm anh tỉ mỉ làm

cũng không ăn lấy một miếng.



Đỗ Tu Nhiên đứng ở cửa nhìn bóng lưng dần khuất xa của hai người bọn họ, trong lòng cơ man bao nỗi buồn bực vu vơ.



Anh khẽ bóp trán, xoay người trở lại phòng, thấy đồ ăn trên bàn, nhưng cảm

giác muốn ăn chẳng có, toàn bộ cất lại trong tủ, lau sạch bàn, lại đi

vào phòng tắm giặt quần áo cho Ngô Kình Thương, sau đó đem phơi nắng.



Trở về phòng thay quần áo chuẩn bị đến trường, giữa trưa Trữ tiểu béo có

tìm anh, vỗ vỗ bả vai Đỗ Tu Nhiên nói: “Tu Nhiên, thật sự là bạn thân

của tớ, việc này thật tốt a, sư tỷ của tớ còn khen ngợi tớ, nói năm nay

phân công tác, nhất định giúp tớ chọn được nơi tốt.”



Đỗ Tu Nhiên liếc Trữ tiểu béo, hất bàn tay của hắn ta, Trữ tiểu béo thấy

thế cười một tiếng, sờ sờ mũi nói: “Tớ còn chưa ăn cơm, vậy đi, bữa trưa tớ mời, cậu đi ăn cùng nhé.”



Đỗ Tu Nhiên vốn dĩ không muốn đi, nhưng vừa vặn lại có chuyện muốn hỏi

liền gật đầu, hai người đi đến một nhà hàng gần đó, gọi vài món, Trữ

tiểu béo quả thực đói bụng rồi, cầm chiếc đũa gắp lia lịa không thấy

ngừng.



Đỗ Tu Nhiên do dự hỏi: “Tiểu béo, nữ sinh gọi Chu Diễm kia là thật tâm yêu mến Ngô Kình Thương?” (…ô …tiểu Nhiên cậu thực sự nghĩ vậy? (⊙︿⊙))



Trữ tiểu béo cắm mặt ăn, đầu không ngẩng, chỉ thuận miệng nói: “Đại khái là vậy.”



“Cái gì gọi là đại khái? Nhanh nhanh nói rõ ra.” Đỗ Tu Nhiên nhíu mày.



Trữ tiểu béo nói: “Cậu a, vì cái gì lại cố tình không hiểu chuyện vậy,

chẳng ai có thể nói một cách chính xác là thực tâm hay không, chỉ là

được chỗ này, chỗ sau mới có thể, bất quá sư tỷ của tớ đúng là không ít

mối thật, rất nhiều nam nhân yêu mến nàng, loại hình nào cũng có, tớ

quen một người là bạn thân nhiều năm của chị ấy, nghe nói sư tỷ công phu trên giường rất “lão luyện”, đáng tiếc nàng không vừa mắt tớ, nếu không tớ cùng muốn hẹn hò với chị ấy, hắc hắc.”



Đỗ Tu Nhiên nghe xong liền buông đũa, có chút không thoải mái nói: “Chị ta qua lại với nhiều nam nhân như vậy tại sao cậu không sớm nói cho tớ

biết.”



Trữ tiểu béo kinh ngạc nói: “Việc này thì có gì mà lạ?” Bây giờ nữ sinh

phàm là người có chút tư sắc, đều chẳng qua lại với vài bạn trai rồi?

Hơn nữa nữ nhân có kinh nghiệm, đàn ông cũng bớt việc, sư tỷ tuyệt đối

sẽ hầu hạ chu đáo tiểu tử kia, việc này cậu cứ yên tâm.”



Đỗ Tu Nhiên nghe xong rầu hết cả ruột, anh nói: “Hai người vừa mới gặp gỡ, tính chuyện lên giường có phải quá sớm hay không?”



Trữ tiểu béo nuốt xuống một ngụm cơm mới nói: “Sớm cái rắm a, đàn ông là
đừng để tôi cùng nữ nhân kia kết giao nữa, tôi không thích cô ta.”



Đỗ Tu Nhiên trong lòng vui mừng, vội vàng gật đầu “Ân” một tiếng nói: “Vậy về sau chọn được người phù hợp rồi nói sau.”



Ngô Kình Thương không

chớp mắt ngắm khuôn mặt Đỗ Tu Nhiên nói: “Kỳ thật, so với nữ nhân kia,

tôi càng thích hôn anh.” Noi xong miệng đã muốn chu tới, Đỗ Tu Nhiên vội vàng ngăn cậu lại nói: “Đừng…… tôi để ý, nhỡ lây bệnh cho cậu.”



Ngô Kình Thương gỡ tay Đỗ Tu Nhiên ra, miệng dán sát vào bắt đầu mút lấy cánh môi anh, nhẹ nói: “Tôi không sợ.”



Kĩ thuật hôn môi của

tiểu quỷ ngày càng tốt, Đỗ Tu Nhiên bị cậu làm cho không thở nổi, dùng

tay trống lên khuôn ngực Ngô Kình Thương, anh nhớ rõ tiểu quỷ này mới

hôn qua hai lần mà thôi, như thế nào lại tiến bộ nhanh nhưu vậy, môi

cùng lưỡi anh đều đã tê rần, mà cổ anh cũng một mảng đỏ rực.



Nụ hôn của Ngô Kình

Thương dường như mở ra cánh cửa cất giấu tình cảm sâu kín trong lòng

anh, trái tim anh đập loạn nhịp, thậm chí giữa hai chân cũng đã có phản

ứng, trong đầu chợt lóe lên một ý nghĩ.



Anh từng bất an nghĩ,

tại sao bản thân lại dễ dàng tiếp nhận nụ hôn của tiểu quỷ, không phản

kháng, không thấy phản cảm càng không mảy may chán ghét, tựa như trong

tiềm thức sớm đã xác nhận chuyện này, thế nhưng mình và tiểu quỷ đều là

nam nhân, tuy cậu ấy một tay mình nuôi lớn, giống như hài tử vậy, nhưng

mà cậu ấy giờ đây đã trưởng thành, đã là một đại nam nhân hàng thật giá

thật, anh và tiểu quỷ đồng giới, người đồng tính làm sao có thể như vậy? (ak, sao không?=.=) Anh thế nào lại có cảm giác với người đồng giới?

Không, chính xác mà nói, tại sao mình đối với tiểu quỷ lại có cảm giác?



Chết thôi, mình rốt cuộc làm sao vậy?



Trong lúc Đỗ Tu Nhiên

còn miên man đắm chìm trong cảm giác của mình, tâm hoảng ý loạn thì bàn

tay Ngô Kình Thương đã theo thắt lưng anh khẽ vuốt xuống phía thắt lưng

quần ngủ của anh.



Tay vừa mới đặt lên,

toàn thân Đỗ Tu Nhiên run lên, cổ vươn ra, trong miệng thoảng qua tiếng

rên nhẹ, khuôn mặt ửng hồng, đôi tay anh run run bắt lấy cổ tay Ngô

Kình Thương đang đặt giữa hai chân mình, mắt mở to ngây ngốc nhìn Ngô

Kình Thương.



Lúc này Ngô Kình Thương

đột nhiên xiết chặt bàn tay, sau đó tiến đến khuôn miệng còn chưa kịp hô lên của Đỗ Tu Nhiên, do dự hỏi: “Tôi muốn giúp anh lộng…….”