Bàn Về Cách Nuôi Dưỡng Một Con Trung Khuyển Biến Đen

Chương 11 : Cuối cùng cũng thành hôn

Ngày đăng: 19:21 19/04/20


Editor: Sakura Trang



Rước dâu cũng phải canh đúng giờ lành mới đi.



Hôm nay Vi Sinh Lan dậy sớm hơn so với mọi hôm, dù là một trong hai nhân vật chính của ngày hôm nay cũng không có gì bận rộn. Bây giờ nàng đang nhàn nhã ngồi trên ghế đỏ bằng gỗ trong phòng, trên người cũng mặc đồ cưới màu đỏ tươi sáng.



Đời trước mặc y phục trang sức màu hơi nhạt, đời này cần mặc màu đậm hơn để thêm vui mừng, Vi Sinh Lan từ đó đến giờ chưa từng mặc y phục màu sắc tươi sáng như y phục cưới này.



“Còn có một khắc đồng hồ (15′)”. Dung Cảnh thấy Vi Sinh Lan luôn luôn đưa mắt nhìn về phía đồng hồ cát trong phòng, trong lòng nhịn được buồn cười mở miệng.



Đệ tử này của hắn thật sự là để tâm đến Kỳ Yến, nếu không sẽ không phí nhiều công sức trên mọi việc như vậy.



Hai ngày trước Dung Cảnh vội vã trở về, hiện nhìn đệ tử nhà mình thật sự muốn thú phu lập gia đình, trong lòng không khỏi có chút xúc động. Nếu Dung Hoa ở… Có lẽ tâm trạng cũng không khác hắn bao nhiêu đi.



Thật ra cưới trắc quân cũng không khác lắm so với nạp thị, vừa không cần rước dâu, cũng không cần bái đường. Khác biệt duy nhất chẳng qua là kiệu hoa của trắc quân mang từ cửa hông đi vào, mà thị thì chỉ có thể từ cửa sau.



Riêng nói về điều này, Vi Sinh Lan không nhịn được thở dài một tiếng, đưa tay xoa xoa mi tâm. Nàng có thể nói lần trước ngay cả bước động phòng nàng cũng tiết kiệm, bây giờ suy nghĩ một chút… Ngày đó không phải Kỳ Yến đợi nàng một đêm chứ?



“Đi thôi.” Dứt lời Vi Sinh Lan liền đứng lên.



Ra khỏi phòng, đập vào mắt có thể nói đều là màu đỏ, hôm nay phủ Chiêu vương không chỗ nào là không treo vải hồng. Đây cũng chỉ có lúc đón chính quân mới có.



Kiệu lớn tám người khiêng, nghi trượng* mở đường. Hôm nay trên đường lớn từ phủ Chiêu vương đến phủ Tả tướng trừ đội ngũ rước dâu bên ngoài, tạm không cho phép người khác đi lại.



Chẳng qua thích xem náo nhiệt là bản tính của dân chúng, huống chi là tình cảnh với thanh thế lớn như vậy.



“Người nọ chính là Chiêu vương?” Nam tử vận cẩm y màu mặc lam, lúc này đang đứng dựa vào cửa sổ nơi trà lâu.



Trong mắt lộ hứng thú, bộ dáng tựa như thấy vật gì khiến bản thân vui vẻ mà nhếch khóe miệng, khiến cho nữ tử bên cạnh cảm thấy có chút tò mò. Đệ đệ này của nàng… Lúc nào thì có thần thái như vậy chứ?



*Nghi trượng: đội bảo vệ mang vũ khí khi cử hành đại lễ của quốc gia hoặc đón tiếp khách nước ngoài. Cũng chỉ băng cờ, biểu ngữ, mô hình ngày nay.



Chẳng qua liếc nhìn trên đường lớn một cái, thấy một nữ tử đang ngẩng cao đầu cưỡi ngựa lớn đi ở đầu đội ngũ, nàng cũng đã biết nguyên nhân rồi.




Một thị tử giữ cửa khác nghe vậy rất là kinh hoảng len lén quan sát vẻ mặt Vi Sinh Lan, đợi không thấy vẻ mặt nửa phần tức giận mới thở phào nhẹ nhõm.



Tiếp đó Kỳ Yến nghe thấy tiếng đẩy cửa, tâm thần hỗn loạn vào thời khắc này nhanh chóng ổn định lại.



Vi Sinh Lan tiến vào phòng liền thấy người mặc giá y lửa đỏ đang ngồi với tư thế có thể nói cực kỳ đoan chính, khẽ dời ánh mắt nhìn thấy ngọc như ý trên bàn, chính là thứ dùng để vén hỉ khăn lên.



Tướng mạo Kỳ Yến như thế nào nàng đã sớm rõ ràng, nhưng chẳng biết tại sao với động tác này lại có chút mong đợi.



“Nhìn chằm chằm ta làm gì?” Vi Sinh Lan nhẹ nhàng vén hỉ khăn lên. Chưa kịp khen ngợi dung mạo diễm lệ của người này, liền bị bộ dáng ngây ngô của y làm cho bật cười.



“Đói bụng không?” Nghĩ đến cả ngày nay chắc Kỳ Yến chưa ăn gì, Vi Sinh Lan im lặng nhíu mi.



Không ngờ lúc này Kỳ Yến lại lắc đầu một cái, chỉ vào hai ly trên bàn, thấp giọng nói: “Rượu hợp cẩn.”



… Người này cuối cùng còn gấp hơn cả nàng sao.



Cho dù như thế nào, Vi Sinh Lan cũng không đành lòng làm khác ý Kỳ Yến, huống chi rượu này cũng là muốn uống.



Nhưng vừa mới uống xong, Kỳ Yến liền tự giác tháo phượng quan cản trở tháo xuống, tùy ý đặt một bên. Mái tóc đen dài như thác nước chảy xuống xõa tung đằng sau, y không mất nhiều sức liền dựa vào trong ngực Vi Sinh Lan: “Thế chủ, chúng ta nghỉ ngơi thôi.”



Chủ động khiến Vi Sinh Lan hoài nghi rốt cuộc ai mới là bên làm chủ.



Nhưng mỹ nhân phong tư trác tuyệt trong ngực, không chỉ bày tư thế thích thì cứ lấy, thậm chí còn chủ động mở miệng cầu hoan… Cho dù là thánh nhân thanh tâm quả dục, sợ rằng khó mà không động lòng với lần này.



Người này cũng đã làm đến bước này…



Vi Sinh Lan đưa tay kéo mà trướng xuống, ngay sau đó nhoài người đè người xuống dưới thân. Sẽ không biết thứ chờ đợi y phía trước có phải sẽ làm y hối hận vì cử động này hay không, lại dám khơi mào dục vọng của một nữ tử…



Vậy Thái Phủ Khanh nói thật ra cũng không sai.



Lương tiêu khổ đoản.