Bàn Về Cách Nuôi Dưỡng Một Con Trung Khuyển Biến Đen

Chương 25 : Chiếu ảnh

Ngày đăng: 19:21 19/04/20


Editor: Sakura Trang



“Chính quân hiện ở nơi nào?” Lúc Vi Sinh Lan trở lại vương phủ còn nghĩ trước liếc mắt nhìn phu lang nhà mình mới đi xử lý công việc, không nghĩ tới ở trong sân nhưng không thấy người.



“Chính quân ở Noãn các.” Vân Sanh nháy mắt trả lời, Kỳ Yến chỉ mang theo Ngu Thư Ngôn đi, mà để cho hắn ở lại lưu lại trong chính viện này.



Trời mới biết Kỳ Yến vốn ai cũng không muốn mang, hiện mang theo Ngu Thư Ngôn cũng bất quá là bởi vì… Y đẩy xe lăn thật mệt. Trên đường đang bị đẩy đi Noãn các Kỳ Yến nhắm mắt dưỡng thần cũng thiếu chút nữa đã ngủ. Noãn các?



Vi Sinh Lan có chút không khó hiểu, đang mùa xuân, phu lang nhà mình sao lại đi đến nơi đó.



Đi đến Noãn các lại thấy một mình Ngu Thư Ngôn lẻ loi canh giữ ở ngoài phòng, Vi Sinh Lan hơi nhíu mày: “Công tử nhà ngươi để cho ngươi canh bên ngoài sao?”



Ngu Thư Ngôn gật đầu một cái, nhìn còn có chút ủ rũ cúi đầu, hắn đều cảm thấy hắn sẽ không phải là bị công tử nhà mình ghét bỏ chứ…



Đây cũng thật là lạ, Vi Sinh Lan nghĩ ngợi chốc lát, nàng nhớ phu lang nhà mình giống như là sẽ không để Ngu Thư Ngôn ở ngoài phòng.



“Yến nhi đây là đang chơi đùa cái gì.” Lúc Vi Sinh Lan bước vào trong phòng liền thấy phu lang nhà mình tựa như ý đồ dùng ống tay áo che giấu vật gì đó trong tay, dưới cái nhìn chăm chú của nàng lỗ tai trắng noãn kia khó hiểu liền nhiễm chút đỏ ửng xinh đẹp.



Vi Sinh Lan đến gần liền nắm tay của người ngồi trên xe lăn kia, làn da nhẵn nhụi và xúc cảm ôn lạnh quen thuộc.



Kỳ Yến vốn còn ở lúc đối phương nghĩ lấy ra của y có chút kháng cự yếu ớt, nhưng khi lòng bàn tay của y được đối phương lấy đầu ngón tay cực kỳ êm ái xoa nhẹ chơi đùa… Y liền dễ dàng thua trận.



Mất ống tay áo ngăn che, đợi thấy rõ vật trong tay phu lang nhà mình, Vi Sinh Lan cũng không tránh có trong nháy mắt khẽ run.




Liễu Ký Ẩn liếc thấy chữ viết rất là quen thuộc trên đó, trong lòng hơi trầm xuống. Chẳng qua từ lúc ở trên điện nhận được truyền âm nàng đã có dự liệu, hiệngiờ ngược lại là không có hốt hoảng.



“Là hạ quan.” Liễu Ký Ẩn thậm chí tới không đợi Vi Sinh Lan hỏi liền nói thẳng thừa nhận không kiêng kỵ, trong con ngươi màu mực thoáng qua một tia thống khổ.



Người trước mắt là Cảnh đế chọn trúng đời đế vương tiếp theo, mặc dù trong đó có trộn lẫn… Nguyên nhân liên quan đến người kia, nhưng người trước mắt coi như không thể phủ nhận là ưu tú nhất trong các hoàng nữ. Liễu Ký Ẩn hiểu biết tính tình của Vi Sinh Lan, ở dưới tình huống không có đầy đủ chứng cớ là quả quyết sẽ không cho mời nàng tới.



Vi Sinh Lan hơi bất ngờ với phần thẳng thắn này, nhưng mục đích của nàng cũng không phải là hỏi tội người này.



“Vi Sinh Kỷ uy hiếp với ngươi?” Đối phương đã là thẳng thắn như vậy, Vi Sinh Lan cũng chỉ đành đi thẳng vào vấn đề.



Lúc nữ tử vận y phục trúc xanh vẫn đang yên lặng, Vi Sinh Lan lại vẫn bình tĩnh mở miệng nói: “Từ trước đến giờ mẫu hoàng đối với Liễu cận thị tín nhiệm có thừa…”



Nhưng nàng phụ lòng tín nhiệm của người kia, mặt Liễu Ký Ẩn không thay đổi suy nghĩ, không tiếng động nắm chặt hai tay giấu trong tay áo.



“Coi như Chiêu vương có thể hỏi ra sự thật từ nơi này của hạ quan, nếu không có chứng cớ xác thật, cũng vẫn là không tạo thành tổn thương đối với Cung vương được.” Lời nói này đã là tương đối với trá hình thừa nhận, Liễu Ký Ẩn rất là tỉnh táo phân tích.



Ở trên mọi chuyện Vi Sinh Kỷ cũng không tự mình ra tay, người người này trời sanh tính đa nghi, người phàm là người đã dùng qua, ở bên ngoài nếu không có chút quan hệ nào đều đã bị lặng yên không một tiếng động diệt khẩu. Lại lấy thủ đoạn của người này, cũng đã sớm đem chứng có có thể chỉ hướng nàng cũng tiêu hủy dọn dẹp không còn một mống.



Định tội cần phải có chứng cớ xác thật, vậy cần tạo chứng cớ để cấu thành tội, nhưng chứng cớ này có thể phục chúng hay không lại là một chuyện khác.



“Đúng là bổn vương cần sự trợ giúp từ Liễu cận thị, mặt khác… Cổ độc trên người mẫu hoàng đã giải.” Trong con ngươi Nữ tử che giấu thần sắc thống khổ đối với Vi Sinh Lan mà nói quá mức rõ ràng, nàng cũng là có lòng tốt thêm vào một câu mang ý trấn an.