Bàn Về Cách Nuôi Dưỡng Một Con Trung Khuyển Biến Đen
Chương 56 :
Ngày đăng: 19:22 19/04/20
Editor: Sakura Trang
“Có lời liền nói thẳng đi, Ký Ẩn.” Ở một phần tấu chương cuối cùng chờ xử lý viết xuống mấy chữ, Vi Sinh Lan cầm chu bút trong tay gác xuống, cuối cùng mở miệng giải cứu người đang làm tư tưởng tranh đấu bên cạnh.
Ở trong ngự thư phòng cũng đợi hơn nửa ngày, người này đi theo nàng vào bên trong rõ ràng nghẹn tràn đầy nghi vấn, nhưng cuối cùng ở nàng cũng đem tấu chương phê duyệt xong rồi cũng còn chịu đựng không mở miệng.
“Thần...” Nữ tử một thân trúc xanh chần chờ chỉ nói ra một chữ, tiếp đó vẫn là vẩy một cái vạt áo quỳ xuống.
“Bệ hạ vì sao muốn đồng ý với yêu cầu của Tả tướng, hơn nữa cũng không có động tác ứng đối về sau. Thần cả gan góp lời, bệ hạ đối với… Chính quân, vẫn là có chút đề phòng là tốt nhất.” Liễu Ký Ẩn dừng mấy giây mới nói ra chữ ‘chính quân’, dẫu sao bây giờ nàng tạm cũng không tìm được xưng hô thích hợp để gọi.
Như vậy cũng tốt so với thà giết lầm một ngàn, cũng không bỏ qua một cái, trực tiếp dập tắt bất kỳ ngọn nguồn có thể gây ra hậu quả bất lợi. Đi theo bên người Cảnh đế. Liễu Ký Ẩn dĩ nhiên là biết được những năm gần đây Cảnh đế vẫn là bất động thanh sắc áp chế phe của Tả tướng.
Kỳ Yến nhưng cũng là người Kỳ gia.
“Liễu cận thị sẽ phản bội mẫu hoàng của trẫm sao?” Vi Sinh Lan hơi thở dài một cái, lúc hỏi câu này nhưng là mỉm cười.
Liễu Ký Ẩn vạn không nghĩ tới đế vương trẻ tuổi sẽ bất ngờ không kịp đề phòng hỏi ra vấn đề như vậy, nghe xưng hô biến hóa, nàng cũng ở đây một cái chớp mắt thu liễm thần sắc, trầm giọng trả lời: “Thần dẫu có chết cũng sẽ không làm chuyện như vậy.”
Thấy trên mặt người đang quỳ nghiêm túc đến không có một tia biểu tình, Vi Sinh Lan nhưng là bất đắc dĩ khoát tay một cái, ôn thanh nói: “Trẫm hỏi cái vấn đề này cũng không ý tứ gì khác, chỉ là muốn báo cho Ký Ẩn biết… Kỳ Yến đối với trẫm cũng là như vậy.”
Nếu như là nàng yêu cầu, chỉ sợ phu lang nhà mình sẽ không chút do dự giúp nàng trở tay thọt một đao cho Kỳ gia. Lại nhắc tới việc này dường như đã là thọt một đao rồi… Lúc trước Tả tướng bên kia gửi mật hàm, ngày thứ hai từ Ký châu về hoàng thành, phu lang nhà mình không phải liền đưa đến trên tay nàng đó sao.
Nghe được ‘cũng ở Chiêu Quân điện’, màu đỏ trên mặt xe lăn người nọ rõ ràng là càng đậm hơn.
“Đối với Tả tướng phủ... Ta đúng là muốn động thủ.” Điểm này Vi Sinh Lan cũng không tính giấu giếm Kỳ Yến, vả lại cũng có ý báo trước cho y biết.
Người trên xe lăn liền thuận gật đầu một cái cho biết là hiểu, từ lúc Ngu Kỳ rời khỏi phủ Tả tướng, trong phủ Tả tướng liền không người để u để ý nữa. Lại nghĩ đến cho dù người trong lòng sẽ động thủ với Kỳ gia, cũng chắc chắn sẽ không dính líu đến phụ thân của y.
Kỳ Yến không hề cân nhắc đến việc mình là người Kỳ gia hay có thể chịu liên lụy, cho dù là... Y cũng không muốn Vi Sinh Lan bởi vì băn khoăn y mà khắp nơi cản tay.
“Tóm lại là người nhà của Yến nhi, ta sẽ không thật đối với các nàng như thế nào.” Nếu thật muốn mũi dùi nhắm thẳng vào, tội chứng tham ô này tụ tập lại, từ số lượng tham ô nhiều năm như vậy nhìn lên… Nhẹ nhưng lột bỏ quan chức, nếu là nàng muốn xử nặng, tịch thu tài sản chém đầu cũng không phải không được.
Do lời nói nhắc nhở của Tả tướng sáng nay, Vi Sinh Lan hiện hồi tưởng lại hôm hồi môn lần trước với Kỳ Yến…
Nàng kéo qua một ghế gỗ khắc hoa, sau khi ngồi xuống liền vuốt tóc dài đe như mực của xe lăn mỹ nhân, ôn thanh nói: “Lại nói một vị đại ca của Yến nhi, nếu không nhớ lầm nên gọi là... Kỳ Ngự? Tướng mạo còn có mấy phần tương tự với Yến nhi, ta như thế nào có thể nhẫn tâm.”
Đây vốn là lời giống như là tỏ tình, nhưng không ngờ xe lăn người nọ phản ứng càng nhiều đó là dùng sức chống một cái trên tay vịn, nhất thời cả người liền hướng ngã xuống phương hướng thân ảnh sắc.
Trong lòng Vi Sinh Lan cả kinh, dĩ nhiên động tác theo bản năng của thân thể là muốn nhanh hơn một chút, gần như là ở cùng chớp mắt thời gian liền đỡ được người nọ. Ôm chặt lấy chiếc eo đơn bạc nhưng thực tế hết sức mềm dẻo của Kỳ Yến, không chút suy nghĩ ôm vào trong ngực…
Mùi hương hoa hòe thoang thoảng chui vào mũi, Vi Sinh Lan cách quá gần chống lại đôi con ngươi trong suốt đen thui của mỹ nhân trong ngực. Mỹ nhân thanh tuyển điệt lệ nhìn chằm chằm vào nàng, bờ môi hồng nhuận hơi hé mở, thanh âm trong trẻo lạnh lùng gằn từng chữ một: “Ta không muốn thê chủ Yêu ai yêu tất cả của người đó.”