Bàn Về Cách Nuôi Dưỡng Một Con Trung Khuyển Biến Đen
Chương 60 :
Ngày đăng: 19:22 19/04/20
Editor: Sakura Trang
Vị trí Quân hậu được xác định không thể nghi ngờ để cho tim Tả tướng như treo trên cao, vốn tưởng rằng người đã chắc chắn kéo đến trên thuyền mình tới bây giờ lại phát hiện căn bản không phải chuyện như vậy. Nếu là Kỳ Yến đổi ý hướng tiết lộ kế hoạch của nàng với Chiêu đế…
Vi Sinh Lan không để cho nàng thấp thỏm do dự quá lâu, bởi vì ngày thứ bảy sau khi diễn ra đại điển phong, trưởng sứ liền bị lột bỏ quan chức bắt vào trong ngục với tội danh tham ô. Nhân chứng vật chứng đều ở, do đế vương tự mình thẩm vấn, Tả tướng biết sự kiện này là đã hoàn toàn thất bại, lại không có đường sống.
Cũng là lúc này, Tả tướng mới thật đối với đế vương đang ngồi trên cao mỉm cười ôn nhã kia hiện lên sợ hãi. Mà hôm nay sau khi hạ triều nàng liền bị mời một mình đến trong ngự thư phòng.
“Tả tướng có biết trẫm gọi ngươi đến đây là vì sao không?” Bên trong phòng chỉ có hai người, liền quan cận thị trước sau như một đi theo đều bị vẫy lui ngoài cửa. Lúc này ánh mắt Vi Sinh Lan rủ xuống nhìn tấu chương đang mở trên bàn, trên mặt không vui không giận, giọng cũng là cực kỳ bình thản.
Nghi ngờ đế vương trẻ tuổi đang ngồi kia là đang thử thăm dò mình, Tả tướng duy trì thần sắc bình tĩnh trên mặt cúi đầu nói: “Thần ngu độn...”
“Tả tướng ở vị trí này nhiều năm, liền phải biết có ít thứ không đụng được. Bọn ngươi cùng trưởng sứ còn có mấy người Lại bộ từng làm những thủ đoạn kia, có cần trẫm lấy tội chứng tới để cho ngươi cũng xem qua một phen?” Vi Sinh Lan không trông cậy vào đối phương sẽ ở câu hỏi đầu tiên của nàng tự thẳng thắn, nhưng nàng cũng không có ý tưởng vòng vo.
Đến đây người phía dưới hơi biến sắc mặt, cuối cùng vén áo quỳ xuống.
“Trẫm sẽ không làm gì Thất hoàng muội, Kỳ gia cũng vẫn có thể giữ được vị trí danh môn. Chỉ là quyền thế của Kỳ gia, trẫm muốn thu về một nửa... Dĩ nhiên trẫm sẽ không thu những thứ trên mặt nổi.” Vi Sinh Lan làm như vậy đã đủ nhân từ cũng đã lưu lại mặt mũi cho Kỳ gia, dù sao đối phương cũng không có năng lực từ chối, cho dù lúc này nàng muốn làm khó dễ đối phương cũng chỉ có thể chịu.
Tim đập đến cực nhanh, quỳ trong trời đông giá rét, nhưng trên trán Tả tướng lại toát ra trận trận mồ hôi lạnh.
“Thần...” Vừa định mở miệng phủ nhận, Tả tướng liền cảm giác ánh mắt người ngồi kia treo ở trên người nàng, lúc này nàng phát hiện sau lưng mình cũng bị mồ hôi lạnh thấm ướt, trận trận lạnh lẽo. Nàng đối với loại chuyện dốc toàn lực đi giãy giụa cái lưới rách cá chết này không có hứng thú, lại không nói phản kháng trong hoàn cảnh xấu còn chưa hẳn có thể đối với đối phương tạo thành chút điểm tổn thương. Người chức vị cao lâu, an nhàn cũng lâu, tham niệm quyền thế nhiều hơn đồng thời cũng không bỏ được mất đi thứ hiện có.
Chỉ nói một chữ, đến tiếp sau thì chỉ còn yên lặng.
Vi Sinh Lan không có cho nàng thời gian suy tính nói thêm điều gì, nâng mắt, trong tròng mắt là khí thế không thể phản kháng: “Trẫm làm vậy là vì nhìn ở Tả tướng từng phân ưu vì mẫu hoàng mười mấy năm, đồng thời cũng nhìn ở mặt mũi của Quân hậu.”
“Chuyện các ngươi bại lộ không chút quan hệ cùng quân hậu.” Thấy Tả tướng ở nàng nói tới hai chữ ‘quân hậu’ Sắc mặt càng thêm khó coi, Vi Sinh Lan liền lại bồi thêm một câu. Nàng cũng không muốn phu lang nhà mình bỗng dưng vô cớ gánh vác chuyện không liên quan đến mình, mặc dù phu lang nhà mình đối với Tả tướng đại khái là thật cũng không thèm để ý.
Ưu thế sao... Tạ Thầm nghĩ đến điều này hơi cau mày. Vốn cũng là tự tin với tướng mạo cho dù không thể vượt qua quá nhiều, cũng nhất định là có thể hơi trên vị ‘quân hậu’ mà các nàng nói. Nhưng hiện xem ra, so về tướng mạo dường như hắn cũng là thua.
Lần này cũng không phải là hắn không muốn nghe lời mẫu hoàng…
Yến hội diễn ra một nửa, cuối cùng cũng đến lúc cần nói chính sự.
“Nghe nói mỗi một vị hoàng tử của Tây Dương đều là tướng mạo xuất chúng, trong đó đặc biệt là Lục hoàng tử. Hôm nay nhìn thấy, đúng như lời đồn.” Vi Sinh Lan khen ngợi, phu lang nhà mình ngay tại bên cạnh, nàng tự nhiên sẽ không dùng quá nhiều lời khen hoa mỹ với nam tử khác.
Tránh cho nắp bình giấm chua này vô tình bị vén lên…
“Bệ hạ khen lầm.” Bị điểm tên nói tới, Tạ Thầm đáp lại bằng một mỉm cười khéo léo hợp lễ nghi. Nhưng trong mắt vị đế vương trẻ tuổi kia, hắn lại cũng không tìm được ngoài bình thản còn có chút cảm xúc nào khác.
Lúc này nhẹ nắm các đốt ngón tay trên bàn tay đang nắm chặt lấy tay nàng, Vi Sinh Lan dùng âm lượng nhỏ mà mọi người bên dưới đều không nghe được khẽ gọi Kỳ Yến một tiếng, tay ôm lấy vòng eo đối phương cũng hơi dùng sức nhẹ nhéo một cái.
“Ừ.” Mỹ nhân một thân huyền sắc ngược lại là hết sức ôn thuận đáp một tiếng, nhưng cũng không đem tầm mắt trên mặt Vi Sinh Lan chuyển đến chỗ khác.
Cho nên nói cứ như vậy bị phu lang nhà mình nhìn chằm chằm không chớp mắt, trong tầm mắt Vi Sinh Lan như thế nào có thể sẽ đối với Tạ Thầm có chút thưởng thức nào, vả lại vốn cũng chính là không có.
“Thất hoàng muội của trẫm thuở nhỏ thông minh, tướng mạo tài cán cũng đều là không kém, cùng điện hạ ngược lại là rất là xứng đôi.”
Nói được đến tận đây, mọi người trên điện sao còn có thể không hiểu ý của đế vương trẻ tuổi.
Thần sắc trên mặt Tạ Thầm như cũ, hắn là tới kết thân, đối tượng kết thân là ai vốn cũng không do hắn quyết định, cho dù như thế nào hắn đã là hoàn thành nhiệm vụ mẫu hoàng giao cho hắn.
Tả tướng hơi có chút lộ vẻ cảm xúc, một hoàng tử kết thân có thể mang tới không ít chỗ tốt, ít nhất có thể nâng địa vị Kỳ gia lên… Vị trí nàng đang ngồi Vi Sinh Lan có thể tùy ý lấy đi bất cứ lúc nào, lại làm ra hành động không biết phải trái gì nữa, nàng tin tưởng đối phương nhất định là sẽ không chút nào lưu tình nữa.