Băng Hỏa Ma Trù

Chương 100 : Nhất phẩm diện thực (Thượng) (Điểm tâm số một)

Ngày đăng: 16:28 18/04/20


Lan Hinh khách sạn, đại đường ước chừng có sáu bảy trăm thước vuông, trong đó một phần ba thì đặt một quầy ngang dùng tiếp tân và đăng kí nhận trả phòng, hai phần ba còn lại dùng làm một quán cơm đơn giản. Vào thời điểm Niệm Băng tới, nhìn thoáng qua, trang trí trong quán cơm kia chỉ có thể dùng từ vô cùng thê thảm để hình dung. Đập vàp mắt là những cái bàn gỗ màu đỏ nứt nẻ, sớm đã phơi ra màu sắc ban đầu của gỗ, tựa hồ tùy thời có thể gãy hết mấy cái chân, vách tường chung quanh càng rách nát không chịu nổi,cà mặt tường đều không xong. Địa phương như vậy mà cũng có thể gọi là quán cơm sao? Nếu không phải phòng cho khách coi như sạch sẽ, giá cả lại không mắc, Niệm Băng tuyệt sẽ không chọn chỗ này. Nhưng tình hình trước mắt làm hắn có chút không dám tin vào hai mắt của mình. Vừa mới tối mà trước cửa quán cơm đã xếp một dãy người dài, mà trong quán thì đã ngồi đầy người, chí ít có tới hơn mười tên phục vụ bận rộn chạy qua chạy lại, cảnh tượng thực náo nhiệt.



Loại địa phương này mà cũng có nhiều khách nhân như vậy? Trong đó có một vài khách nhân nhìn qua trang phục thực là hoa lệ, điều này chỉ có thể chứng minh một vấn đề, quán này bề ngoài rách nát thì ắt phải có bí quyết kinh doanh, dĩ nhiên món ăn phải có chỗ đặc sắc rồi.



Mỹ vị nào có thể đưa tới nhiều khách nhân như vậy? Lòng hiếu kì của Niệm Băng nhất thời nổi lên. Đi ra đường lớn, hỏi người bán hàng phía sau quầy hỏi: "Quán các ngươi như thế nào mà lại nhiều khách nhân như vậy? Nơi này có món ngon gì sao?"



Người bán hàng nhìn khuôn mặt anh tuấn của Niệm Băng, trên mặt không khỏi hiện ra một tia đỏ ửng, tự hào nói: "Tiên sinh, ngài hẳn là người từ xa tới đây. Tại Băng Lan thành chúng ta, cánh gà nướng cùng thành nam Trừng nhãn thực đích trừng nhãn thực, cũng liệt vào Băng Lan nhị đại danh cật. Không biết có bao nhiêu người mộ danh mà đến đây, cũng chỉ để ăn cánh gà của chúng ta."



"Ôi?" Người bán hàng nói làm câu dẫn hứng thú của Niệm Băng. Có thứ mĩ vị như cánh gà, hôm nay nhất định phải nếm thử một miếng. Nghĩ vậy, hắn không nóng nảy, bước nhanh đến phía sau hàng người đang đợi bên ngoài quán, kiên nhẫn cùng đợi.



Ra đến ngoài đường, mặc dù xếp cuối hàng, nhưng Niệm Băng chỉ cần hơi nghiêng thân là có thể gặp cảnh tượng trước quán cơm, cánh gà đã làm đợi nướng. Mùi thơm không ngừng truyền đến, thông qua quan sát hắn phát hiện, nơi này cánh gà nướng chỉ dùng cánh tỏi*. Trong cánh chỉ có cánh tỏi là ngon nhất, lấy đây làm nguyên liệu, không trách được có thể nổi tiếng Băng Lan thành. Đầu bếp phụ trách nướng có hai vị, động tác của bọn họ rất nhanh, không ngừng trở mình chuyển hướng nướng trên lò. Cánh gà đều dùng que trúc để xuyên, mỗi xâu đều có một hai cánh được xuyên bằng hai que trúc. Như vậy có thể làm cho cánh gà trong khi nướng vững vàng đặt trên lò, theo bọn họ xoay chuyển theo thủ nghệ. Niệm Băng cũng không phát hiện ra kĩ thuật gì đặc thù. Hắn không tin cánh gà nướng tại địa phương này có thể hấp dẫn nhiều khách nhân như vậy, hắn kiên nhẫn quan sát tiếp tục.



*cánh tỏi: phần trên của cánh gà, giống như phần bắp tay của người, bắt đầu từ vai xuống đến cùi chỏ.



Rốt cục, Niệm Băng trong khi cẩn thận quan sát đã phát hiện chỗ ảo diệu của cánh gà Lan Hinh này, thì ra là nước sốt, mỗi khi cánh gà chín, hai gã đầu bếp cầm lấy cánh gà trên lò, tại mặt sau của lò quét lên một tầng nước sốt, quét qua cánh gà một lần nữa khi nướng, sẽ làm tản mát ra một cỗ hương thơm ngọt ngào, cánh gà vốn màu vàng kim cũng sẽ theo đó mà biến thành màu nâu, nướng trên lửa nhỏ thêm một chút là hoàn thành.



Đúng vậy, bí mật nhất định là trong loại nước sốt này. Loại nước sốt này nhất định là trải qua công nghệ điều phối đặc thù mà thành, xem đến đây, Niệm Băng quyết tâm nhất định phải nhấm nháp một chút, hắn cũng không vội, kiên nhẫn xếp hàng chờ



Cánh gà nướng cũng tốn thời gian, thời điểm Niệm Băng bắt đầu xếp hàng, bầu trời chiều vẫn còn một chút ánh nắng, nhưng lúc đến phiên hắn, bầu trời đã hoàn toàn tối sầm. quay đầu nhìn thoáng qua, sau lưng đội ngũ cũng nhiều lên thêm, hắn trong lòng không khỏi cảm thán, loại tình trạng sinh ý này quả thật là tốt.



"Tiên sinh, ngài muốn cánh gà loại nào, muốn bao nhiêu xâu? Là ăn ở chỗ này hay mang về nhà?" Người phục vụ viên phụ trách tính tiền khách khí hỏi
Buồn cười lắc đầu, Niệm Băng biết đã đến lúc ly khai. Hắn đã hoàn toàn thăm dò được món cánh gà huyền bí này. Chỉ là, trước khi ly khai, hắn muốn làm cho quán cơm này một chút sự tình. Đi đến trước mặt hai cô gái bị cay đến không thể chịu được, tay phải ngưng kết ra một khối băng nhét vào miệng nàng "Như vầy sẽ đỡ hơn nhiều, từ nay về sau không cần xúc động như vậy nữa, tiêu cay nơi này quả thật phi thường lợi hại."



Người bán hàng kinh ngạc nhìn Niệm Băng, nàng không thể giải thích khối băng kia làm thế nào mà xuất hiện. niệm Băng nhoẻn miệng cười: "Có thể cho ta tự mình nướng vài xâu cánh gà để ăn không, ta nguyện ý trả giá gấp đôi."



Vừa nghe lời này, trên mặt người bán hàng toát ra vẻ cảnh giác, lắc đầu nói: "Thực xin lỗi, nước sốt của cánh gà nướng trong bổn điếm là bí chế, cho nên không thể cho ngoại nhân biết."



Niệm Băng ngắt lời, nói: "Yên tâm, ta không cần nước sốt cùa các ngươi." Vừa nói hắn vừa đi đến bên cạnh hai gã đầu bếp, cầm lấy năm xâu cánh gà đạt trên than đỏ.



Tên đầu bếp sát Niệm Băng nhướng mày: "Ngươi muốn làm gì?"



Trong mắt Niệm Băng toát ra tia cười ôn hòa, nói: "Ta muốn cho các ngươi biết, thế nào mới có thể làm ra cánh gà ngon hơn."



Đầu bếp cười ha ha đứng lên "Nực cười, cánh gà Lan Hinh điếm chúng ta nổi tiếng thiên hạ, đắc ý là cánh gà đệ nhất thiên hạ, còn cần ngươi tới dạy sao?"



Niệm Băng thản nhiên: "Đêm Lang Tự đại hội ta nhường ngươi môn "Tay nghề ngày càng kém". Tiêu cay mặc dù là cực phẩm nhưng lại che mất hương vị chính của cánh gà. Các ngươi đã tự nhận là thiên hạ đệ nhất, sao không để cho ta thử một chút đi? Mà người chấm điểm nhân tiện do khách nhân nơi này làm đi, nếu các ngươi thua, ta cái gì cũng không cần, nếu ta thua, ta nguyện ý trả một mai tử kim tệ, thế nào?"



Đầu bếp cả giận nói: "Ngươi muốn khuyết điểm của ta sao?"



Niệm Băng lắc đầu, nói: "Không, ta nói, ta đến là để dạy ngươi nướng cánh gà." Nhìn cái lò mà tên đầu bếp kia đang nướng cánh gà, hắn lạnh nhạt cười, nói: "Cánh gà không phải nướng như vậy, xem cẩn thận, ta chỉ làm một lần."