Băng Hỏa Ma Trù
Chương 112 : Chiến tranh đích khai đoạn (thượng)
Ngày đăng: 16:28 18/04/20
"Thật không? Bất luận là như thế nào, thà rằng giết nhầm còn hơn bỏ sót. Ngươi trước tiên theo chúng ta về Băng Lan thành rồi nói sau, nếu tra ra ngươi quả thật không phải là gian tế chúng ta sẽ không làm khó dễ ngươi."
Niệm Băng lạnh nhạt nói: "Cùng với các ngươi trở về? Các ngươi muốn giam lỏng ta sao? Thực xin lỗi, ta còn có việc phải làm, nếu các ngươi vẫn cố ý muốn dẫn ta đi, các ngươi trước tiên hãy xem cái này đi." Vừa nói, hắn đưa cánh tay phải của mình ra, huy chương của ma pháp sư công hội xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.
Kỵ sĩ kia thấy Niệm Băng lấy ra huy chương không khỏi sửng sốt: "Ma pháp sư? Ngươi là một gã ma pháp sư?"
Niệm Băng nói: "Nói đúng lắm, ta là ma pháp sư của Băng Nguyệt đế quốc ma pháp sư công hội. Ta nghĩ, tấm huy chương này đã có thể đại biếu hết thảy rồi chứ."
Kỵ sĩ do dự một chút rồi lắc lắc đầu nói: "Chúng ta rời đi đế quốc được một thời gian rồi, ai biết huy chương của ngươi từ đâu mà đến, mời đi theo chúng ta một chuyến, chúng ta cần phải xác nhận một chút về tính chân thật của miếng huy chương này rồi nói sau."
Niệm Băng trong mắt hiện lên vài phần lãnh ý: "Nói như vậy là các ngươi vẫn muốn dẫn ta về Băng Lan thành phải không? Tôn nghiêm của ma pháp sư không thể để cho các ngươi khinh nhờn như thế được. Thực xin lỗi, ta không thể trở về cùng với các ngươi."
Kỵ sĩ nở nụ cười: "Ma pháp sư? Ngươi cũng chỉ là một gã ma pháp sư của ma pháp sư công hội mà thôi, ngươi nghĩ rằng thân phận của mình rất cao quý hay sao? Tại các đế quốc khác thì có lẽ đúng là như vậy nhưng tại Băng Nguyệt đế quốc, ma pháp sư công hội chỉ là một đám lệ thuộc mà thôi, trừ phi ngươi có dấu hiệu của Băng thần tháp, nếu không cho dù là hội trưởng các ngươi ở chỗ này cũng phải đi theo chúng ta một chuyến."
Nghe đến đó, Niệm Băng rốt cuộc cũng hiểu được Long Trí lúc trước vì cái gì mà phải cùng với mình thỏa hiệp rồi, địa vị của Băng Nguyệt đế quốc ma pháp sư công hội thật sự là quá thấp. Một tên đội trưởng của kỵ sĩ đoàn cũng xem thường như vậy, cái này có thể thấy được đám quan lại quý tộc thế nào lại có thái độ tốt với công hội đây? Kỳ thật, tên kỵ sĩ kia cũng không có nhìn kỹ, nếu hắn nhận ra trong tay Niệm Băng chính là biểu tượng huy chương của trưởng lão thì hắn nhất định sẽ không kiêu ngạo như vậy. Thân phận trưởng lão đại biểu thực lực đã là ma đạo sĩ, hắn chỉ là một gã kiếm sư, cùng với ma đạo sĩ khiêu khích không phải là muốn tìm chết sao?
"Vũ nhục ma pháp sư chính là một hành vi đáng xấu hổ, các ngươi sẽ phải trả giá." Lần đầu tiên, Niệm Băng đồng thời lấy ra Thần Lộ đao và Chính Dương đao. Theo chuôi đao, hai thanh tuyệt thế thần nhận muốn thể hiện ra chính là công hiệu thứ hai của nó. Cho nên, phải gọi bọn chúng là Băng Tuyết Nữ Thần Đích Thán Tức và Hỏa Diễm Chi Thần Đích Bào Hao mới đúng.
Là một đội trưởng của kỵ sĩ đoàn, tố chất tâm lý hắn vốn không kém như vậy nhưng mà hết thảy phát sinh trước mặt làm hắn khó có thể giải thích được, hắn thậm chí cũng không rõ vừa rồi xảy ra cái gì, chín tên đồng bạn của mình đã mất đi tính mạng.
"Đúng vậy, ta là ác ma, đối với những người làm cho ta chán ghét mà nói, ta đúng là ác ma. Bọn họ đã chết, ngươi là đội trưởng của bọn chúng, dưới địa ngục bọn chúng còn cần ngươi tới dẫn đường, hẹn gặp lại." Vừa nói, hắn theo con đường lớn phương xa đi tới. Lúc này, có lẽ bởi vì là giữa trưa nên trong lúc đánh nhau, trên đường không có một ai đi qua.
Hỏa cầu màu đỏ cùng băng trùy màu lam từ trên trời giáng xuống, những tiếng nổ liên tiếp vang lên, kết thúc một cái tính mạng cuối cùng Niệm Băng cũng không có ý định dừng lại, bạo phong tuyết nâng thân thể hắn lên cao. Niệm Băng phát hiện, chính mình giết người ngày càng trở nên thuận tay, tựa hồ thân phận ma sát sứ này dần dần xâm nhập vào tâm tình hắn.
Lần này nếu là làm ma pháp thí nghiệm, không thể nghi ngờ, hắn thu được thành công thật lớn, đối với những gì có khả năng uy hiếp chính mình hắn tuyệt đối sẽ không nương tay. Nhưng mà hắn lại hồn nhiên chẳng biết, bởi vì hành động của hắn lần này khiến cho Băng Nguyệt đế quốc chậm mấy ngày mới biết được tin tức chiến sự tiền phương, làm cho Áo Lan đế quốc tổn thất thảm trọng cho nên hai nước vốn có quan hệ ngoại giao tốt đẹp xuất hiện một vết rách thật sâu.
Bay ở giữa không trung, Niệm Băng cố gắng không hồi tưởng lại tình cảnh mình giết người, lần đầu tiên giết Liêu Tam, Liêu Tam tất cả đều bị mà pháp cắn nuốt, hắn cũng không có cảm thụ rõ ràng, nhưng vừa rồi tình cảnh huyết nhục văng ra như thế để lại cho hắn ấn tượng thật sâu, hắn cũng là một người bình thường, trước ngực cảm thấy vô cùng khó chịu, cố nén lại cảm giác ác tâm, đem ý niệm chuyển tới trên những ứng dụng của ma pháp.
Chân chính băng hỏa đồng nguyên sỡ dĩ có thể phát huy ra uy lực mạnh đến như vậy đuơng nhiên là bởi vì tính đặc thù của băng hỏa đồng nguyên, nhưng nếu không có hai thanh tuyệt thế thần nhận, không có Hỏa Diễm Chi Thần Đích Hào Bao và Băng Tuyết Nữ Thần Đích Thán Tức thì không có khả năng phát huy uy lực lớn như vậy. Theo sự lĩnh ngộ của mình về hỏa hệ ma pháp cùng băng hệ ma pháp thì uy lực chính thức của hai khối bảo thạch này dần được hiển lộ, đặc điểm lớn nhất của chúng là đồng dạng dưới tác dụng của một ma pháp lực thông qua chúng nó có thể xuất ra uy lực hoàn toàn bất đồng, loại tình huống này đối với ma pháp càng cao cấp càng thể hiện rõ ràng, mà hai khối bảo thạch này dường như có thể tự thân mình hấp thu ma pháp nguyên tố trong không khí, trong đó chứa đựng năng lượng vô cùng vô tận, nhất là bây giờ làm cho chúng cùng thân đao kết hợp hoàn toàn, loại cảm giác này lại càng thêm mãnh liệt.
*Hỏa Diễm Chi Thần Đích Hào Bao: tiếng rít gào của Hỏa Diễm Chi Thần
**Băng Tuyết Nữ Thần Đích Thán Tức: tiếng thở dài của Băng Tuyết Nữ Thần