Băng Hỏa Ma Trù

Chương 115 : Lan Mộng học viện (hạ)

Ngày đăng: 16:28 18/04/20


Mộng cô nương nhìn về phía Niệm Băng lãnh ý cũng từ trong mắt bắn ra bốn phía, Niệm Băng không hề nhìn thấy một tia tình cảm ba động: "Hắn? Ngươi nên mang hắn đến mỹ dung hệ mới đúng, mỹ nữ nơi đó rất nhiều nói không chừng sẽ thần hồn điên đảo vì hắn, không cần khảo hạch cũng có thể trực tiếp tiến vào học viện, chúng ta nơi này không thu phế vật, ngươi dẫn hắn đi đi."



Tên trung niên cười hắc hắc nói: "Ta nghĩ hắn cũng không thích hợp làm đầu bếp, dù sao người thì ta cũng đã mang đến, ngươi có thu hay không cũng không có quan hệ đến ta. Tiểu tử, cái này không nên trách ta, có bản lãnh thì hãy tự mình thuyết phục Mộng cô nương đi, tất cả khảo hạch đều do nàng ta phụ trách." Nói xong những lời này, tên trung niên xoay người bước đi căn bản không để cho Niệm Băng có cơ hội phản ứng.



Niệm Băng cũng không có để ý tới tên trung niên, chỉ cần hắn đem mình đến nơi này là đủ rồi, Mộng cô nương lạnh lùng mà xinh đẹp này làm cho Niệm Băng có vài phần tò mò, từ trên người nàng Niệm Băng thấy được Lan Mộng học viện này cũng có vài phần đạo hạnh. Điều hắn chú ý không phải là dung mạo của Mộng cô nương mà là tay nàng, nàng có một đôi tay thon dài, móng tay cắn ngắn chỉnh tề, khi dùng bàn tính thì các ngón tay vô cùng linh hoạt, đôi tay này tuyệt đối phải là một đầu bếp tài năng mới có thể có được.



Mộng cô nương thấy Niệm Băng còn đứng ở đó, không khỏi nhíu mày nói: "Ta nói ngươi không nghe thấy sao? Bây giờ ngươi có thể đi được rồi, đừng đứng ở chỗ này làm chướng mắt, cao lớn như vậy liệu làm được cái gì."



Niệm Băng mỉm cười nói: "Cao lớn tựa hồ không phải là sai lầm của ta, vừa rồi người kia đã nói, chỉ cần hắn mang ta đến nơi này là có thể được khảo hạch, ta còn chưa làm thì làm sao có thể đi được."



Mộng cô nương hừ một tiếng nói: "Ta nói cho ngươi hiểu, tên kia gọi là Lý Tam, một lần hắn ngẫu nhiên cứu được viện trưởng học viện chúng ta. Viện trưởng trong lúc vô ý đã đáp ứng hắn chỉ cần là học sinh hắn mang đến, các hệ không cần chờ đủ mười người cũng có thể trực tiếp tiến hành khảo hạch. Nhưng ai biết hắn đã bắt lấy cơ hội này lấy việc này mà kiếm sống, dẫn học sinh đến đây khảo hạch rồi nhận tiền phí. Nói vậy ngươi hẳn đã đưa cho hắn không ít tiền, nhưng mà tiền này có lẽ ngươi mất trắng. Từ này về sau không nên dễ dàng tin tưởng người khác nữa, lần này chính là cho ngươi một cái giáo huấn."



Niệm Băng mỉm cười nói: "Một ngân tệ để mua một cái giáo huấn hình như là không được tiện nghi cho lắm! Lý Tam đã có sự cho phép đặc biệt thì ta phải được tham gia khảo hạch mới đúng a!"



Mộng cô nương lạnh nhạt nói: "Khảo hạch của ngươi đã xong cho nên ngươi có thể đi được rồi. Chúng ta nơi này không thu những hạng người vô năng, cho dù học trên năm năm ngươi cũng không có thành tích gì đâu, đầu bếp có lẽ là một cái chức nghiệp đê tiện nhưng không phải ai cũng có thể làm tốt cái chức nghiệp này."



Niệm Băng trong lòng cảm thấy buồn cười, cho dù trù nghệ của mình còn không có đạt tới đỉnh cao nhưng khẳng định không thể tính là hạng người vô năng được nên tò mò hỏi: "Mộng cô nương, nàng khảo hạch ta như thế nào mà đã xác định ta không có tư chất làm đầu bếp."


Thần sắc vội vàng của Mông cô nương bình hòa được một ít, gật đầu nói: "Thực xin lỗi, lúc trước coi thường ngươi là ta sai, ta hướng ngươi bồi lễ." Nói xong, hướng Niệm Băng hành lễ.



Niệm Băng muốn lại đỡ nàng nhưng nghĩ đến nam nữ khác biệt, đưa hai tay ra nhưng lại dừng lại giữa không trung, "Mộng cô nương không cần khách khí, nhìn đôi tay linh họat kia hẳn là cũng rất am hiểu đao công a, có cơ hội chúng ta có thể luận bàn thêm một chút. Ta tới nơi này đúng là muốn gia thâm thêm về trù nghệ của chính mình."



Hàn ý ở trong mắt Mộng cô nương đã giảm đi vài phần, nói: "Đi thôi, ta dẫn ngươi đến học viện báo danh, trù nghệ hệ chúng ta cũng có các loại chương trình học, ta sẽ hướng hệ chủ đề cử ngươi."



Niệm Băng mỉm cười nói: "Vậy phiền toái Mộng cô nương rồi. Ta đã hi vọng có thể ở chỗ này học được một ít tri thức."



Mộng cô nương gật đầu nói: "Mời đi theo ta." đối với Niệm Băng rõ ràng khách khí rất nhiều, hai người từ sân sau rời khỏi khách sạn hướng phía sau đi đến.



Khi Niệm Băng chính thức đi vào Lan Mộng học viện, trong lòng hắn cảm thấy kinh ngạc khó có thể che dấu được, nói là học viện không bằng nói nơi này là một tòa tiểu thành thị đi. Bức tường bao quanh học viện là một bức tường thành cao mười thước. Thậm chí cả thủ vệ cửa thành cũng mặc quân phục tiêu chuẩn của Áo Lan đế quốc, chỉ có tấm biển thật lớn trên đại môn mới có thể nhìn ra nơi này là một học viện.



Mộng cô nương nhìn thấy ánh mắt gần như ngu ngốc của Niệm Băng không khỏi bật cười, nàng bình thường như băng lãnh đột nhiên cười rộ lên nhất thời như là làm gió xuân kéo đến trong mùa đông làm hấp dẫn ánh mắt của Niệm Băng, nói: "Lan Mộng học viện có lịch sử lâu đời, là một trong học viện cổ xưa nhất của Ngưỡng Quang đại lục, học viện chiếm cứ ba phần diện tích của Lan Mộng thành, có thể nói là thành trong thành, ngươi xem mấy cái thành tường này đó chính là tác phẩm của đám học sinh kiến trúc hệ, trong đó còn có thiết kế các hệ thống phòng ngự, sắp xếp hệ thống thủy hệ, hệ thống phản kích và nhiều loại khác, nghe nói lực phòng ngự so với tiểu thành bình thường còn mạnh hơn nhiều lần. Vệ binh canh cửa cũng không phải là quân nhân chân chính mà là các đồng học của vũ kỹ hệ. Vũ kỹ hệ là nổi danh nhất trong các hệ, hệ chủ Nhâm của vũ kỹ hệ là một trong những vũ thánh lợi hại nhất trên đại lục bài danh thứ năm trong mười đại cao thủ vũ kỹ của đại lục. Có sự hấp dẫn đó khiến cho vũ kỹ hệ có nhiều đệ tử nhất trong học viện, đại khái chiếm khoảng năm phần của học viện. Vũ kỹ học viện của chúng ta đã cấp cho đế quốc không ít nhân tài, chỉ cần là người tốt nghiệp hợp cách đều là đối tượng chiêu mộ của đế quốc kỵ sĩ đoàn, thậm chí còn có cơ hội tiến vào vương bài của đế quốc Ngân Vũ kỵ sĩ đoàn."



Niệm Băng trong lòng thầm tán thưởng quy mô của Lan Mộng học viện này, trên mặt đã lấy lại được vẻ bình thường, gật đầu nói: "Thực lực học viện thật sự là hùng hậu a! Nhưng mà ta đối với các hệ khác không có cách nào cảm thấy hứng thú, Mộng cô nương sao không giới thiệu về trù nghệ hệ của chúng ta, nàng rốt cuộc là sư phụ hay là đệ tử thế? Nhìn bộ dáng của nàng cũng không đến hai mươi tuổi a."



*Hoàng Qua: dưa chuột