Băng Hỏa Ma Trù
Chương 130 : Thần bí bảo tàng (Thượng)
Ngày đăng: 16:29 18/04/20
Từ Thanh Kiếm ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn Phượng Nữ, mà Phượng Nữ và Niệm Băng lúc này cũng đang nhìn hắn, trên khuôn mặt màu cổ cổ đồng nhất thời hiện lên một mảng hồng, ho khan một tiếng: "A! Được, nhân tiện nghỉ ngơi trong chốc lát đi." Nhìn thần thái xấu hổ của hắn, ánh mắt Niệm Băng quái dị liếc nhìn Phượng Nữ, còn Phượng Nữ thì nhíu mày lại. Từ Thanh Kiếm tính tình chất phát, quả là không giỏi che dấu bản thân, bọn họ đều nhận ra được là vị đại hán cường tráng này đang suy nghĩ gì, ngay cả Tử Thanh Mộng ở bên cạnh đối với tình thế của vị ca ca mình cũng có bất mãn, lấy tay huých hắn một cái, muốn làm cho thần khí của hắn khôi phục một chút.
Bốn người đi tới trước rừng cây bên bờ cách đó không xa, mặt quay về đường lớn sau đó ngồi xuống, nhưng mà lúc này lại không có cây che mát, chỉ toàn là thân cây trọc lóc, thỉnh thoảng có thể nghe được tiếng kêu khó nghe của những con quạ đen, gió lạnh thấu xương quét qua.
Khí trời bây giớ quả là thời điểm lạnh nhất trong năm, niệm Băng mặc dù không giỏi Vũ Kỹ, tố chất thân thể cũng chỉ bình thường, nhưng hắn có băng hỏa ma pháp hộ thân, chỉ cần điều động ma lực trong cơ thể, trong thân thể chính mình phóng ra một tia băng thể thuật cấp hai thì hoàn toàn có thể chống cự lại sự lạnh lẽo.
Nhưng Phượng Nữ đối với loại lạnh lẽo này thì trực tiếp không coi vào đâu.
Từ Thanh Kiếm cơ thể cường tráng, đấu khí tinh xảo, chút rét lạnh này không để vào trong mát, chỉ có Từ Thanh Mộng, vũ Kỹ của nàng còn chưa "đăng đường nhập thất", lại còn tu luyện phong hệ đấu khí, gió lạnh thấu xương thổi tới, bởi vì nàng không chịu nổi sự giá rét nên run rẩy lên một hồi.
Thời điểm rời khỏi hoc viện, bọn họ đều đi khá nhanh, Từ Thanh Mộng luôn luôn ở trong học viện phần lớn thời gian đều ở trong phòng, khi đi lại có tâm sự, cho nên chỉ mang theo một ít quần áo đơn giản, lúc này ý thức được cái rét thì đã muộn rồi, phủ thêm một cái áo khoác, cũng chỉ có thể làm dịu đi một chút hàn ý xâm nhập mà thôi.
Tử Thanh kiếm cúi đầu suy tư, sắc mặt chợt hồng chợt xanh, một chút cũng đều không có chú ý tới muội muội đang không được khỏe, mà Tử Thanh Mộng trời sinh tính khí cao ngạo, không chịu nhờ ca ca trợ giúp, sắc mặt trong lúc cơn rét dần dần xảy ra biến hóa.
Niệm Băng ngồi ở giữa Phượng Nữ và Tử Thanh Kiếm huynh muội, vốn mấy ngày nay có nhiều chuyện muốn cùng Phượng Nữ tâm sự nhưng bởi vì thần thái của Tử Thanh Kiếm, hắn cũng không muốn nói thêm cái gì, trong lúc vô tình lại thấy sắc mặt của Tử Thanh Mộng biến hóa và thần thể run rẩy, không khỏi hạ ý thức hỏi: "Thanh Mộng cô nương, ngươi cảm thấy lạnh sao?"
Tử Thanh Mộng trên đường đi còn có thể chịu đựng nhưng ngay khi dừng lại, gió lạnh dễ dàng xuyên thấu qua y phục, sớm đã cảm thấy không chịu nổi, lúc này nghe Niệm Băng quan tâm chính mình, trong lòng cảm kích gật đầu nói: "Có hơi, có hơi lạnh."
Tử Thanh Kiếm nghe được bọn họ nói chuyện với nhau, lúc này mới từ trong suy tư tỉnh táo lại, quay đầu nhìn về phía muội muội của mình, phát hiện thấy môi của Tử Thanh Mộng đã có chút phát run, nhất thời lại càng hoảng sợ, nhanh chóng cởi áo khoác bên ngoài ra khoác lên cho muội muội: "Tiểu Mộng, ngươi lạnh như thế sao lại không nói cho ta biết?"
"Liên Minh"? Mặc dù Niệm Băng sớm đã nghĩ đến là Long Trí sẽ lựa chọn là cùng dong binh công hội hợp tác, nhưng có thể liên minh thì hắn cũng không có nghĩ tới, bởi vì, ma pháp sư công hội nói như thế nào đi nữa thì cũng là công hội đứng đầu trên đại lục, mà dong binh công hội lại là công hội cấp thấp, Long Trí có thể vứt bỏ thành kiến xác định quyết tâm cùng dong binh công hội hợp tác mật thiết như vậy, có thể nói là nhìn xa trông rộng, quả thật là sự lựa chọn tốt nhất của ma pháp sư công hội."Tạp Lạc hội trưởng, ngài có thể nói rõ một chút không, liên minh như thế nào vậy?"
Tạp Lạc mỉm cười nói: "Bao gồm tất cả những gì ngươi có thể nghĩ về sự hợp tác, bởi vì dong binh công hội chúng ta cung cấp cho quý công hội tất cả tiền bạc và tài nguyên, nên quý công hội cung cấp cho chúng ta ma pháp quyển trục, đáng quý nhất là, có hai mươi tên ma pháp sư của quý công hội gia nhập vào dong binh đoàn, như vậy, làm cho thực lực của dong binh đoàn chúng ta tăng lên rất nhiều, lại nói, toàn đại lục chỉ sợ là không có dong binh công hội nào có thể có được hai mươi ma pháp sư, hơn nữa, tất cả đều từ cấp đại ma pháp sư trở lên, được Lý Đắc ma đạo sĩ chỉ huy, lần này chúng ta hoàn thành nhiệm vụ cấp một không có nắm chắc, nhưng do bên trong có Lý Đắc ma đạo sĩ và mặt ngoài có hai vị đại ma pháp sư tham dự, ta tự có lòng tin có thể hoàn thành nhiệm vụ lần này. Bọn họ đều đã ngồi xe ngựa đi thẳng về phía trước, chúng ta cũng phải đi để cùng hội họp với bọn chúng, Niệm Băng, Long hội trưởng đối với ngươi thật là tôn trọng vô cùng a! Thế nào? Có hứng thú cùng chúng ta đi hoàn thành nhiệm vụ đánh thuê lần này không, ngươi yên tâm, về mặt đãi ngộ không thành vấn đề."
Niệm Băng mỉm cười nói: "Hay là thôi vậy, ta và mấy vị bằng hữu này còn gấp rút lên đường, thiếu ta đối với việc chấp hành nhiệm vụ của các ngươi cũng không có gì ảnh hưởng."
Trên mặt Tạp Lạc toát ra một tia thất vọng. "Thật sự là đáng tiếc. Thời gian đã không thể chậm trễ nữa rồi, mục tiêu của chúng ta lần này là một cái bảo tàng, theo tên chủ thuê nói, bảo tàng trong đó ngoài các loại tài vật, còn có ma pháp chú ngữ bị thất truyền và sách quý về vũ kỹ, đều là những thứ hiếm có trên đời! Nếu ngươi chịu cùng đi theo với chúng ta, dựa vào sự trợ giúp của ngươi với bang hội chúng ta, ta có thể tùy ý lựa chọn cho ngươi vài ba thứ gì đó làm thù lao, thế nào?"
Vàng bạc tài bảo không thể làm lay chuyển được trái tim của Niệm Băng, nhưng những ma pháp trú ngữ bị thất truyền này lại làm cho hắn khá động tâm, theo như lời Long Trí, ma pháp giới sở dỉ dần dần xuống dốc, đúng là bởi vì thời kì thượng cổ có rất nhiều phuong thức tu luyện ma pháp cùng với ma pháp chú ngữ bị thất truyền, nếu có thể tìm được chút ít ma pháp chú ngữ mạnh mẽ cho bản thân mình sử dụng đối với việc báo thù trong tương lai hiển nhiên có rất nhiều lợi ích, ánh mắt phức tạp nhìn Tạp Lạc, hỏi: "Vị cố chủ kia có yêu cầu gì? Đã có bảo tàng tốt như vậy, sao hắn không tự mình đi tìm, ngược lại lại thuê các ngươi? Chẳng lẽ hắn không sợ các ngươi biển thủ công quỹ sao?"
Tạp Lạc sắc mặt có chút trầm xuống, nói: "Niệm Băng ngươi cũng coi thường chúng ta quá, ta thành lập lập dong binh đoàn lấy tên của đế quốc làm tên, là dong binh đoàn nhất cấp duy nhất và mạnh nhất, danh dự do chúng ta tạo ra lúc trước là một sự đảm bảo, thẳng thắn mà nói, sở dỉ chủ thuê mang bản đồ giao ra cho chúng ta đi hoàn thành nhiệm vụ, là bởi vì bản thân cái bản đồ kia đã bị rách, hơn nữa, theo như lời trên bản đồ, bảo tàng này là một bảo tàng bị nguyền rủa, bản đồ mà hắn lấy được chỉ là bản sao mà thôi, cái bản sao này tổng cộng có mười hai cái, dựa vào những tin tức đáng tin cậy thì
những người đã lấy được bản sao địa đồ cũng đã tổ chức nhân thủ đi tìm bảo tàng rồi, nhưng không có một người nào có thể sống trở về, tính chất nguy hiểm của bảo tàng có thể tưởng tượng được, cho nên chủ thuê mới dễ dàng đem tấm bản đồ này ra. Có thể nói, tấm bản đồ này là thù lao của hắn cấp cho, nếu chúng ta thành công tìm được bảo tàng rồi mang những trân bảo trong đó chuyển ra ngoài, như vậy chủ thuê chỉ cần một Cái bình trong bảo tàng truyền thuyết, những trân bảo khác đều thuộc về sỡ hữu của dong binh đoàn chúng ta."
"Cái bình trong truyền thuyết"? Niệm Băng nghi hoặc nhìn Tạp Lạp.
Tạp Lạc nói: "Cố chủ là một trung niên nhân thần bí, hắn chỉ nói trong bảo tàng có một cái bình màu đen, cũng không chính thức nói ra bí mật trong đó, chỉ muốn chúng ta đem cái bình kia về cho hắn, Cho dù nhiệm vụ hoàn thành, ngoài những thứ lấy được từ trong bảo tàng ra, hắn còn đưa cho chúng ta một vạn tử kim tệ làm thù lao. Ta nghĩ cái bình kia là một món vật phẩm ma pháp. Vì nhiệm vụ này, lúc này đây ta mang theo toàn bộ dong binh tinh nhuệ trong đoàn, ngươi nhìn xem mấy cái này chỉ là một phần người thôi, ngoài ra còn một bộ phận khác bao gồm cả ba ma pháp sư của ma pháp công hội ở bên trong. Chuyến này dong binh đoàn của chúng ta tổng cộng xuất động ba mươi hai ngươi cấp bậc đại kiếm sư, Vũ đấu gia là ba người bao gôm cả ta trong đó, hơn nữa còn có ba gã ma pháp sư thực lực cực mạnh, ta nghĩ là trên đại lục không có một dong binh hội nào có thể đạt tới, bởi vậy rất tin tưởng sẽ hoành thành nhiệm vụ, thế nào cùng đi chứ, lời của ta nói ra tuyệt đối chắc chắn."