Băng Hỏa Ma Trù
Chương 198 : Âm dương điều hòa thái cực thủ ( Thượng )
Ngày đăng: 16:30 18/04/20
Hi Lạp Đức mỉm cười: " Hồ Quang, lần này ngươi có thể nhìn nhầm chăng, ngươi không cần lòng vòng quanh co để che đậy với ta, ta trước đây đích xác là đã biết hắn, Miêu Miêu cũng quen hắn. Hắn là một gã băng hỏa đồng nguyên ma pháp sư, với phương diện ma pháp rất có thiên phú, tuổi còn trẻ mà đã đạt tới cảnh giới đại ma pháp sư rồi. Còn như hắn mà thi triển quang minh ma pháp, giống như ngươi nói vậy, thì rất có thể là thi triển thông qua ma pháp quyển trục. Nhưng mà cho dù là tinh thần lực của ta cũng không cảm giác được nhiều tinh thần ba động khi hắn thi triển ma pháp, nếu nói hắn sử dụng quyển trục thì động tác dường như có chút rất bí mật".
Hồ Quang cười hắc hắc:" Các người nhận ra là tốt rồi, lão Hi, ngươi và hắn có quen biết sao? Ngươi cũng biết rằng hiện tại trong thân quân đoàn Đông Bắc của ta thiếu nhất chính là ma pháp sư. Nước ta ngoại trừ trung ương quân đoàn là do quốc gia trực tiếp chiêu mộ, ngoài ra thì mấy cái tập đoàn quân sự khác đều tự thân chiêu mộ ma pháp sư. Trong trung ương thân quân đoàn có sư đoàn ma pháp sư ùng mạnh thật sự làm cho người ta ngưỡng mộ, việc này thì Dung lão nhi đúng là có lực hiệu triệu rất lớn. Bây giờ bên ta chỉ có hai mươi mấy tên ma pháp sư, ma đạo sỉ thì chỉ có một, sức mạnh gần như không đồng đều. Nếu có thể thì ta hy vọng chiêu dụ thêm nhiều ma pháp sư vào trong quân đoàn một chút, về mặt đãi ngộ thì dễ dàng thương lượng thôi, ngươi xem có thể giúp được ta cái bề bộn này không?"
Hi Lạp Đức tức giận, liếc mắt trừng hắn:" Giúp ngươi? đừng có nằm mơ! Ta đối với Niệm Băng một điểm cũng không hiểu rõ, với lại người đừng quên hắn là một trù sư, có bản lãnh thì ngươi tự mình mà đi chiêu mộ đi, bất quá ngươi chiêu mộ người nào ta không cần biết, nhưng cấm ngươi có chủ ý giao thiệp với bạch nhân chúng ta, chúng ta là Triệu hoán ma pháp sư thì tuyệt đối sẽ không tham dự bất luận cái gì là quốc gia hay quân đội đâu "
Hồ Quang ngượng cười nói: "Không cần phải nói tuyệt tình như vậy chứ, nói như thế nào thì chúng ta cũng là bằng hữu với nhau, tộc nhân các ngươi nhiều như vậy, nếu như đồng ý dấn thân vào quân đội thì sẽ rất tốt đó ". Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn
"Báo caó ". Xe ngựa bên ngoài truyền đến một âm thanh hò hét vang dội, Hồ Quang chỉnh lại sắc mặt rồi lãnh đạm: "Nói!".
"Bẩm bào nguyên sóai đại nhân, ngoài thành có một đội nhân mã kéo tới, nghe nói là đội ngũ của Băng Nguyệt đế quốc tham dự tân duệ ma pháp sư đại tái, kể cả hộ vệ tổng cộng hơn hai mươi người do thất hoàng tử Yến Phong của Băng Nguyệt đế quốc dẫn đầu, có nên cho phép họ tiến vào biên giới nước ta không?"
Hồ Quang do dự một chút rồi nói: "Có thể cho họ tiến vào, nhưng mà mời bọn họ xuất trình văn kiện tham gia thi đấu, sau đó để cho bọn họ vào thành, phái người của chúng ta bí mật theo dõi, nếu họ có hành động gì dị thường thì lập tức báo cáo đến ta."
"Vâng, thưa nguyên sóai đại nhân ".
Bản thân Miêu Miêu đang dựa vào phụ thân mà ngủ, Hi lạp Đức nhìn Hồ Quang nói:" Tân duệ ma pháp sư đại tái của năm nước lại bắt đầu rồi sao? Tại sao Băng Nguyệt đế quốc lại do hoàng tử hộ tống tuyển thủ thi đấu đến đây chứ?"
Hồ Quang lắc đầu: "Việc này ta không biết rõ ràng, nhưng mà dựa vào biểu hiện trên tư liệu đế quốc thì vị thất hoàng tử này gần đây không được sủng ái, ham võ thành si, nghe nói lớn lên hắn rất anh tuấn."
Tiểu Thiên cười cười:" Ta biết chứ, nhưng mà thất bại được tạo ra trên cơ sở ta toàn lực ứng phó, nếu ta toàn lực ứng phó mà cũng không thắng được, như vậy ta nhất định thản nhiên tiếp nhận thất bại này, ta muốn xem Niệm Băng có bản lãnh này hay không. Đi thôi, đã tới giờ rồi đấy."
Niệm Băng đi ung dung quanh đài, rồi tự mình đi tới trước trù án, đột nhiên một thân ảnh quen thuộc phá vỡ sự bình tĩnh trong lòng hắn. Xa xa, người này ngồi trên con ngựa cao lớn, toàn thân vươn ra thẳng tắp, trên người tản ra hơi thở lành lạnh, là hắn …hắn như thế nào mà cũng đến Hoa Dung đế quốc? Ấn tượng của Niệm Băng đối với Yến Phong cũng không phải tệ, nhưng mà sở thích của Yến Phong kỳ lạ như vậy khiến cho hắn thật sự không cách nào tiếp nhận được.
Niệm Băng đi đến bên chỗ Yến Phong, Yến Phong cũng hiển nhiên thấy hắn trên đài cao, trên khóe miệng toát ra một nụ cười hiếm thấy: " Niệm Băng, ta vẫn không tin khi nghe nói ngươi là một gã trù sư, xem ra lần này là sự thật. Nửa năm không gặp, ngươi tựa hồ càng ngày càng càng anh tuấn ra."
Nói tới đây, lớp băng trên mặt hắn dần dần tan rã ra, ánh mắt nhìn Niệm Băng càng thêm nhu hòa. Cự li cũng tương đối khá xa nên Niệm Băng nhìn không thấy biểu tình trên gương mặt Yến Phong, nếu không cũng không biết là hắn có tâm tình tiếp tục trận đấu hay không?
Bất quá Niệm Băng không có thấy rõ vẻ mặt của Yến Phong, nhưng lại thấy được ba chiếc xe ngựa phía sau, trên xe ngựa có thứ gì đó hắn rất quen thuộc, đó chính là ký hiệu hoa tuyết, trên cả Ngưỡng Quang đại lục chỉ có Băng Thần tháp mới sử dụng cái ký hiệu này
Cừu hận mãnh liệt trong nháy mắt tràn ngập khắp trái tim nhỏ bé của Niệm Băng, hình ảnh cha mẹ hiền lành mà bi thương không ngừng ngưng đọng trong đầu hắn, người của băng thần tháp.. quả là người của băng thần tháp.. vậy bên trong ba chiếc xe ngựa là ai đây? Đúng trong lúc này bên trong chiếc xe ngựa kia vén ra một khe hở, một ánh mắt trong suốt mà lạnh như băng trong nháy mắt xuyên qua không gian gần ngàn thước cùng Niệm Băng vừa vặn đối kháng.
Niệm Băng chấn động toàn thân, tinh thần lực ba động rất nhanh, lực áp bức lạnh như băng, mặc dù cách xa ngàn thước nhưng lại không có chút nào giảm bớt. Niệm Băng chỉ thấy trong lòng lạnh lẽo, vội vàng tập trung tinh thần lực mới chống lại được áp bức khổng lồ kia, sắc mặt hắn chỉ hơi đổi rồi rất nhanh khôi phục lại như bình thường.
Cúi đầu xuống thấp không cùng ánh mắt lạnh băng kia đối lập nữa, hắn tự hỏi trong xe ngựa rốt cuộc là ai? lúc này tâm tình của hắn đã ổn định xuống, bởi vì hắn đã cảm giác được người trong xe ngựa không phải là tử địch Băng Tuyết nữ thần tế tự của mình. Nếu không chỉ với áp lực tinh thần trên của bà ta thì với khả năng của hắn sẽ không thể tiếp nhận nỗi, Băng tuyết nữ thần tế tự dù sao cũng là thần sư cơ mà!
Nhưng mà người trong xe ngựa mang lại mang đến cho hắn cảm giác cực kỳ lạnh, mặc dù hơi thở không có cường đại như Băng tuyết nữ thần tế tự nhưng cũng giống nhau phi thường, lại có thể cùng thất hoàng tử Yến Phong đi đến đây, rốt cuộc là người nào đây…?"