Băng Hỏa Ma Trù

Chương 228 : Đại Địa Tô Tỉnh Đích Toàn Luật ( Thượng )

Ngày đăng: 16:31 18/04/20


Kinh ngạc lóe lên trong mắt Mộc Vinh, ánh mắt Mộc Tinh nhìn Dung Băng đã có thêm vài phần chú ý, tựa hồ đối với thanh niên anh tuấn trước mặt này rất có hứng thú. Mộc Vinh thong thả nói: "Không sai, huynh muội tại hạ đến từ Lãng Mộc đế quốc, nhìn tiêu ký trước ngực ngươi, hẳn là người của Dung gia."



Niệm Băng cùng Phượng Nữ lúc này đã đi tới cạnh Dung Băng, Mộc Tinh thấy Phượng Nữ, trong đôi mắt xanh biếc không khỏi toát ra một tia ghen ghét, mắt Mộc Vinh lại sáng rực.



Dung Băng thờ ơ nói: "Đây là Đô Thiên thành, cũng là thủ đô của Hoa Dung đế quốc chúng ta. Mã xa của các hạ chạy loạn trong Đô Thiên nội thành như thế, chẳng phải là coi thường Hoa Dung ta không người sao?"



Mộc Vinh mỉm cười đáp: "Thật sự không có ý tứ, chúng ta vì phải đua với thời gian nên mới như vậy, đến chậm, sợ lỡ mất báo danh."



Trong lòng Niệm Băng khẽ động, nói: "Nói như vậy, các ngươi là đại biểu của Lãng Mộc đế quốc tới tham gia Tân Duệ ma pháp sư đại tái?"



Mộc Tinh đáp: "Không sai, ta cùng ca ca là tới tham gia bỉ tái. Các ngươi nếu là người Dung gia, có phải cũng là tuyển thủ?"



Dung Băng lãnh đạm nói: "Chúng ta sẽ gặp lại ở tái tràng. Bất quá, bây giờ, nếu mã xa của các ngươi còn đi như lúc trước, chỉ sợ cũng không cần tham gia bỉ tái nữa."



Mộc Tinh giận nói: "Chúng ta đại biểu cho Lãng Mộc đế quốc, ngươi nói chuyện khách khí một chút."



Dung Băng cũng sẽ không bị sắc đẹp của đối phương mê hoặc, "Ta đã rất khách khí rồi, nếu không, vừa rồi sẽ không chỉ là một hỏa cầu thuật."




Thời gian hai ngày thời gian trôi qua rất nhanh, bởi vì bỉ tái chỉ có thể cho tuyển thủ tới tham dự, Niệm Băng phải để Phượng Nữ ở lại lữ điếm chờ hắn. Một tháng ở chung, hai người mặc dù có thể giữ lễ, nhưng lòng bọn họ sớm đã hòa quyện, đúng như Dung Băng nói, phượng tộc nhân cũng không xuất hiện, bất kể kết quả bỉ tái lần này thế nào, sau khi kết thúc, Niệm Băng sẽ nói cho Phượng Nữ về suy đoán của hắn về thân thế nàng. Trước khi xuất môn, Phượng Nữ cũng không tỏ ra lo lắng, nàng biết, Niệm Băng hiện tại cần chính là sự ủng hộ của mình, nàng chỉ nói với Niệm Băng một câu: Ta tin tưởng thực lực của ngươi.



Hoàng cung đại môn đã nằm trong tầm mắt, có lẽ là bởi vì hôm nay cử hành Tân Duệ ma pháp sư đại tái, thủ vệ ở hoàng cung trở nên càng thêm sâm nghiêm. Niệm Băng tới rất sớm, sau khi trình thẻ bài, được binh lính đưa vào trong hoàng cung.



Từ nhỏ đến lớn, Niệm Băng lần đầu tiên đi vào hoàng cung của một quốc gia, lại là Hoa Dung đế quốc được xưng là đại lục đệ nhất cường quốc. Hoàng cung cũng không có nhiều bố trí, thậm chí ngay cả thực vật cũng rất ít thấy, thế nhưng, mỗi tòa cung điện đều tràn ngập khí tức nghiêm cẩn, cung điện to lớn cũng không tính là quá hoa lệ, thế nhưng khiến người ta cảm giác được sự vững chắc dị thường, Hoa Dung đế quốc là một quốc gia sùng bái hỏa, cho nên, nơi Hoa Dung đại đế triệu kiến bách quan được gọi là Hỏa Thần điện.



Hỏa Thần điện là kiến trúc cao nhất trong hoàng cung, nhưng nó lại chỉ có một tầng, độ cao của một tầng này lại hơn mười lăm trượng, Hỏa Thần nội điện cực kỳ rộng rãi, có một đường ở giữa rộng chừng hai mươi trượng nối thẳng đến long tọa tận cùng bên trong của Hoa Thiên đại đế, ở giữa được trải thảm đỏ, Hoa Dung đế quốc bách quan chia làm hai bên, đầu hàng mỗi bên đặt hai chiếc ghế lớn gần Hoa Thiên đại đế, ngồi ghế bên phải, chính là Hỏa Diễm Sư Vương Dung Thân Vương Dung Diễm, mà cùng hắn đối diện, chính là đế quốc tể tướng, cũng là khai quốc công thần, Tô Việt.



Đối với Dung Thân Vương, Niệm Băng rất quen thuộc, lúc này Hoa Thiên đại đế còn chưa tới, hắn liếc mắt nhìn Tô Việt đối diện Dung Thân Vương, Tô Việt so với Dung Thân Vương thì trẻ hơn nhiều, mặc dù đều là lão giả, nhưng trên người hắn lại tản ra khí tức nho nhã, hắn cũng không mặc quan phục, một thân nguyệt bạch sắc trường y càng tăng thêm vài phần hàn lâm, vóc người cân xứng, nét mặt nhu hòa, đôi mắt phượng cũng bộc lộ quang mang nhu hòa, so với vẻ sắc bén của Dung Thân Vương, hắn tựa hồ dễ thân cận hơn.



Niệm Băng được binh lính đưa đến đứng sau bách quan, bên cạnh hắn chính là Dung Băng, bởi vì tị hiềm, Dung Băng cũng không chào hỏi hắn, hai người phảng phất như không nhận ra nhau, Niệm Băng ánh mắt lưu chuyển, phát hiện trong mười tuyển thủ tham gia bỉ tái, ngoại trừ mình cùng ca ca ra, còn có một người nữa đã tới, hắn đứng bên kia của Dung Băng, khuôn mặt gỗ không có một tia biểu tình, ngực trái cũng có một kim sư tiêu chí, chính là một tuyển thủ khác của Hoa Dung đế quốc, Dung Cực. Tái kiến Dung Cực, trong lòng Niệm Băng đột nhiên có loại cảm giác kỳ dị, Dung Cực tựa hồ đã khác trước kia, hắn đã trở nên càng thêm nội liễm, thậm chí ngay cả một tia ma lực ba động cũng không có, thế nhưng, Niệm Băng lại mơ hồ cảm giác được, thực lực của Dung Cực sợ rằng chỉ có thể hơn Dung Băng, chứ không thể kém.



Dung gia cùng Tô gia mặc dù đều là trụ cột của Hoa Dung đế quốc, nhưng có một quy định bất thành văn, trừ phi có chuyện trọng yếu, nếu không thì chỉ có gia trưởng hai nhà mới có thể vào triều, cho nên, ở chỗ này Niệm Băng cũng không thấy đại bá Dung Việt mà mình rất khát vọng được thấy. Nguồn truyện: Truyện FULL



Dung Thân Vương mắt cụp xuống, Dung Băng cùng Niệm Băng tiến nhập đại sảnh tựa hồ cũng không khiến hắn chú ý, còn sau khi tể tướng Tô Việt hướng về phía Dung Băng có chút gật đầu thì đưa mắt nhìn về phía Niệm Băng, mặc dù Niệm Băng đã cải biến dung mạo, nhưng vẻ tuấn lãng cùng khí chất bất phàm của hắn vẫn khiến Tô Việt chú ý.