Băng Hỏa Ma Trù
Chương 23 : Chính Dương đao ( Trung )
Ngày đăng: 16:27 18/04/20
Tra Cực mỉm cười, hướng về hắn phất phất tay: " Đi đi, đi đi, sư phụ chờ ngươi ".
Niệm Băng đáp ứng một tiếng, thu lại tâm tư của chính mình, đứng lên bước nhanh ra ngoài. Nhìn lưng của Niệm Băng, trong mắt Tra Cực toát ra quang mang vui mừng, " Hài tử, sư phụ đã không nhìn lầm, mặc dù ngươi tâm cơ thâm trầm, nhưng vẫn là kẻ chí tình chí tính, có đồ đệ như thế, ta còn có cái gì lưu luyến nữa đây? ". Tay run rẩy cầm lấy Chính Dương đao, than nhẹ một tiếng, viết lên trên mặt đất, mặc dù chữ viết nguệch ngoạc, nhưng vẫn có thể phân biệt được.
Niệm Băng chạy nhanh đến bờ sông, để nhanh chóng nấu món canh cá cho sư phụ, hắn trực tiếp nhảy xuống nước mò cá, mấy năm nay sinh sống ở đây, hắn sớm đã luyện được một thân thủy tính, một lát sau, đã bắt được hai con cá lớn trở lại bờ, nhìn cá đang giãy loạn trong tay, hắn mặc kệ trên người còn dính đầy nước, lẩm bẩm: " Hôm nay có cá tươi, sư phụ, ta nhất định sẽ nấu món canh cá khiến người hài lòng ".
Vừa nói, Niệm Băng vội vàng chạy về đào hoa lâm, chẳng mấy chốc hắn đã đi tới trước mộc ốc, " Sư phụ, sư phụ, người xem, ta bắt được hai con cá lớn, hôm nay người sẽ được ăn no cá, sư phụ … ".
Khi Niệm Băng đi tới phòng của Tra Cực, hắn đột nhiên ngây dại, toàn thân giống như bị đóng băng, cứng ngắc bất động. Tra Cực vẫn nằm thư thái trên ỷ như trước, nhưng là, mắt hắn đã nhắm chặt, thần thái an tường dường như đang ngủ, nhưng Niệm Băng lại biết rõ, đó tuyệt không phải tư thế ngủ của Tra Cực, huống hồ, tiếng ngáy của sư phụ không có vang lên như mọi ngày, mà hiện tại, lại …
Từng bước, từng bước, hướng về phía trước. Khi Niệm Băng bước được mười bảy bước, hắn chợt xoay người lại, " Sư phụ a! Đệ tử đi. Ngày ta học xong, nhất định quay lại nơi này cúng tế vong linh người. Hỏa a! Thiêu đốt đi, hỏa diễm nóng rực, nhân danh ta, ta lệnh cho ngươi, hỏa diễm bừng bừng mãnh liệt, theo chỉ dẫn của ta, đem hết thảy hóa thành tro tàn. Hỏa Hải Liệu Nguyên ". Chính Dương đao rời khỏi vỏ, hồng quang chợt phóng ra dày đặc, có thể thấy rõ ràng hồng sắc quang điểm hướng về thân thể Niệm Băng ngưng tụ, khí tức nóng rực nhuộm đẫm thân thể Niệm Băng, giống hệt như một pho tượng hỏa diễm chiến thần, Chính Dương đao chĩa ra phía trước, hỏa diễm bừng bừng phóng ra, trong khoảnh khắc gian bao trùm lên hai gian mộc ốc, chỉ để lại trù phòng.
Nhìn ngọn lửa phừng phừng trước mặt, Niệm Băng phảng phất lại thấy được khuôn mặt tươi cười của sư phụ, trước mắt một phiến mơ hồ, nhưng hắn lại cố nén không cho chính mình rơi lệ, trong lòng thầm phát thệ, từ hôm nay trở đi, tự mình phải càng thêm kiên cường, chỉ có kẻ kiên cường, mới có thể sống càng lâu, mới có thể hoàn thành tâm nguyện của chính mình và tâm nguyện của sư phụ.
Hỏa Hải Liệu Nguyên, tứ giai hỏa hệ ma pháp có phạm vi lớn, mặc dù là tứ giai ma pháp, nhưng bởi vì nó bao trùm một diện tích rất lớn, cho nên phải là cao cấp ma pháp sư mới có thể sử dụng được. Hỏa diễm nóng rực nhanh chóng đem mộc ốc nơi Niệm Băng đã sinh sống tám năm hóa thành tro tàn, theo đó, sư phụ Quỷ Trù Tra Cực của hắn cũng rơi vào hoàng thổ.
Hết thảy cũng đã tiêu thất, mắt Niệm Băng hàm chứa nhiệt lệ, bước trên con đường Tra Cực đã an bài cho hắn, hắn không biết phía trước có cái gì đợi hắn, nhưng hắn nhận thức rõ rằng, vô luận gian nan hiểm trở gì, cũng không có khả năng ngăn cản bước tiến của hắn.