Băng Hỏa Ma Trù
Chương 231 : Lạt thủ diệt địch ( Hạ )
Ngày đăng: 16:31 18/04/20
Đằng Ti trượng đã khôi phục hình thái lúc đầu, Mộc Vinh đối với thành tích của mình rất hài lòng, một khởi đầu tốt là phi thường có lợi cho các trận đấu sau.
Dung Phi lên trước tuyên bố, "Trận đấu đầu tiên của tổ một, Lãng Mộc đế quốc Mộc Vinh thắng."
Hỏa tráo cấm chế biến mất, hai tuyển thủ không hề xuy xuyển một sợi tóc cùng chậm rãi đi xuống sân đấu, chỉ bất quá, tâm tình của bọn họ lại hoàn toàn bất đồng.
Mộc Vinh đi xuống sân đấu, Đằng Ti trượng trong tay chỉ về phía Dung Băng, tựa hồ muốn nói, tiếp theo, thất bại chính là ngươi, nếu đối mặt Dung Băng, bất luận là vì quốc gia hay là vì tư oán, hắn đều tuyệt không cần thủ hạ lưu tình.
Trong mắt Dung Băng toát ra vẻ suy tư, đối với tự nhiên ma pháp, hắn hiểu rõ hơn so với Áo Lan đế quốc Phi Phi, bất quá, tự nhiên lĩnh vực mà Mộc Vinh thi triển lúc trước, lại khiến cho hắn rung động, ma pháp kia căn bản là không nhìn được ra ở đẳng cấp nào, lại thôn phệ quang hệ năng lượng, vậy nó có thể thôn phệ ma pháp khác không? Thời gian tự hỏi ngắn ngủi trôi qua, Dung Băng cũng không dừng lại lâu ở vấn đề này, bởi vì, đối thủ mà hôm nay hắn phải đối mặt, là địch nhân lớn nhất trên con đường tới chức quán quân của mình, Thiên Huyễn Băng Vân đến từ Băng Thần tháp.
Dung Phi đứng ở giữa sân đấu tuyên bố: "Trận thứ hai, số một tổ hai đấu với số hai tổ hai, mời lên đài."
Một cơn cuồng phong đột nhiên xuất hiện trong Thí Luyện điện, được phong phụ trợ, thanh sắc thân ảnh phiêu nhiên bay lên, rơi xuống giữa sân đấu, chính là số hai tổ hai, Kỳ Lỗ đế quốc phong hệ ma pháp sư. Lúc này, trong mắt hắn tràn ngập chiến ý, tay chĩa về phía Niệm Băng ở dưới ngoéo ngoéo một ngón tay.
Trên mặt Niệm Băng toát ra tia cười nhàn nhạt, chậm rãi trèo cầu thang lên sân đấu, hắn đi không nhanh, nhưng mỗi bước lại phi thường kiên định, khi hắn đi tới cách đối phương mười trượng thì dừng lại, tên phong hệ ma pháp sư kia đã có vẻ không nhẫn nại được nữa.
"Kỳ Lỗ đế quốc phong hệ ma pháp sư Áo Lưu." Hắn rất tự tin, ngay cả thỉnh giáo hai chữ cũng lược bỏ.
Niệm Băng trên mặt toát ra vẻ kinh hoảng, "A! Xin lỗi, thật sự không có ý tứ, trong lúc hoảng loạn, ma pháp không khống chế được."
Dung Phi lúc này đã tới trước người Niệm Băng, hỏa diễm quang mang trong nháy mắt bốc lên, bao bọc cả Niệm Băng, "Thủ đoạn thật cay độc."
Niệm Băng cúi đầu, vẻ mặt ủy khuất nói: "Xin lỗi, tài phán, ta không cố ý như vậy, thi đấu ma pháp thì rất khó khống chế được uy lực ma pháp của chính mình, cho nên Áo Lưu kia mới bị đoạn tay, chuyện sau ngài cũng thấy được, đồng bạn của Áo Lưu cũng chẳng phân biệt được thanh hồng tạo bạch, chạy lên công kích ta, ta cũng vì tự bảo vệ mình mới động thủ. Là hắn vị phạm quy tắc trước, nếu ta không chống cự, chẳng phải bị hắn giết chết rồi sao? Kích cuối cùng kia, ta cũng là vì bảo vệ chính mình mới xuất toàn lực, ai biết hắn giống như tờ giấy, không chịu được một kích như vậy, về phần Áo Lưu kia, cũng chỉ có thể tính hắn xui xẻo mà thôi, ma pháp chẳng đủ lại còn cao ngạo."
Dung Phi trong mắt quang mang liên tục lóe lên, mặc dù hắn cũng không quan tâm tới sinh tử của Kỳ Lỗ đế quốc ma pháp sư, nhưng dù sao Tân Duệ ma pháp sư đại tái lần này cử hành ở Hoa Dung đế quốc, trận đấu vừa mới bắt đầu ngày đầu tiên, hai tham tái tuyển thủ của Kỳ Lỗ đế quốc lại chẳng hiểu tại sao lại chết như vậy, dù sao cũng khó mà ăn nói với Kỳ Lỗ đế quốc. Thế nhưng, Niệm Băng nói cũng hợp tình hợp lý, không có chút nào vượt qua khuôn khổ, hết thảy đều dựa theo quy tắc thi đấu, hiện tại ai cũng vô pháp chứng minh là hắn cố ý giết chết hai ma pháp sư kia. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Nhìn thần sắc do dự trong mắt Dung Phi, Niệm Băng mỉm cười nói: "Tài phán tiên sinh, ngài có nên phán ta thắng chứ?" Vừa nói, ánh mắt hắn quét về phía các tuyển thủ khác, ngoại trừ Dung Băng cùng Băng Vân ra, những tuyển thủ khác không khỏi thấy căng thẳng, lạt thủ của Niệm Băng khiến bọn hắn trong lòng không khỏi phát sinh cảm giác nguy hiểm, nhất là hai nữ ma pháp sư đến từ Áo Lan đế quốc, lúc này sắc mặt đều trở nên rất khó nhìn, một màn máu tanh như thế đã để lại một dấu vết sâu đậm trong đầu các nàng.
Ánh mắt Dung Phi nhìn về phía Dung Thân Vương đang quan chiến, Dung Thân Vương sắc mặt bình tĩnh hướng về phía hắn gật đầu, Dung Phi hít một hơi thật sâu, lúc này mới có chút không muốn mà tuyên bố Niệm Băng thắng trận thứ hai.
Niệm Băng vừa mỉm cười vừa đi xuống sân đấu, đi tới vị trí của mình lúc trước, trong lòng lạnh lùng nghĩ, hiện tại mình chí ít đã nằm trong vòng tám người, hắn cũng không che dấu gì, đồng thời hắn cũng biết chỉ cần là người sáng suốt đều nhìn ra được, mình là cố ý đưa hai tên kia vào chỗ chết, lưu lại cho địch nhân cơ hội giữ lại sinh mệnh thì thật buồn cười, lợi dụng sự khinh địch và phẫn nộ của bọn họ mà nhanh chóng dọn sạch chướng ngại, sao không khoái trá mà làm? Dù sao chuyện mình cũng có thể sử dụng nhiều loại ma pháp sớm muộn gì cũng bị bại lộ, sớm bại lộ một chút cũng không có vấn đề gì. Dù sao, thực lực chân chính của mình vẫn còn chưa bộc lộ.
Lúc này, bỉ tái đã bớt đi hai tham tái giả mà trở nên càng thêm vi diệu, nhưng những tuyển thủ lại chẳng thấy may mắn vì bớt đối thủ, nhất là các thành viên thi đấu ở tổ hai, ma pháp sư yếu nhược trong mắt bọn họ đột nhiên biến thành kẻ sát nhân cường hãn, trong lúc nhất thời, trong lòng bọn họ đều xảy ra chút biến hóa.