Băng Hỏa Ma Trù
Chương 257 : Tiên thiên lĩnh vực (hạ)
Ngày đăng: 16:31 18/04/20
Bảy khôi lỗi nắm trong tay bảy thanh tuyệt thế thần đao cùng lúc chuyển động, bảy loại khí tức bất đồng giao thoa tạo thành một cái lưới cực lớn hướng thẳng về phía Bàn Tử. Không chút màu mè, không chút thanh thế, bảy thanh bảo đao cùng lao về phía trước, đao mang dài cả trượng phóng ra trong nháy mắt đã phong kín toàn bộ chu vi xung quanh Bàn Tử. Bảy khôi lỗi như huynh đệ một nhà, phối hợp vô cùng chặt chẽ.
Bàn Tử luôn tự cho mình phòng ngự siêu cường nhưng đối diện với đao mang của bảy thanh tuyệt thế thần đao này cũng không dám coi thường, thần đấu khí đột nhiên bùng phát, cả thân hình mập mạp hơi nghiêng qua, hai tay cùng lúc huy động.
Đinh, đinh, đinh, đinh, đinh, đinh, đinh.
Bảy thanh âm thánh thót vang lên, đám khôi lỗi tức thì bị chấn văng ra ngoài cả trượng. Nhưng bảy đạo thân ảnh một lần nữa hợp lại, đao mang vẫn y như cũ tiếp tục tấn công Bàn Tử. Quang mang trên thân đao chính là ma pháp lực được áp súc cực độ, cộng thêm bản thân đao rất sắc bén cùng với uy lực gia tăng từ bảy khối đính cấp bảo thạch. Vì vậy mặc dù thanh thế không lớn nhưng công kích lực tuyệt đối là kinh khủng.
Niệm Băng lúc này cũng không hề nhẹ nhàng. Cùng lúc khống chế bảy con khôi lỗi khiến hắn phải tập trung toàn bộ tinh thần. Trải qua ba tháng với hơn mười lần so tài, thực lực của Bàn Tử Niệm Băng sớm đã có cái nhìn toàn diện. Chỉ cần khinh thường một chút Bàn Tử sẽ có thể tìm ra cơ hội phá tan khôi lỗi trận. Thực lực của bảy con khôi lỗi này tương đương với bảy vũ đấu gia. Bọn chúng sở dĩ có thể quấn lấy Bàn Tử chống đỡ ngoại trừ do dưới sự khống chế tinh thần lực của Niệm Băng phối hợp hoàn mỹ ra, còn có thất hệ ma pháp cùng bảy thanh ma pháp đao có tác dụng tương hỗ lẫn nhau. Kết hợp những đặc điểm này mới khiến cho Bàn Tử cảm thấy e ngại.
Từng dấu vết sâu hoắm không ngừng xuất hiện trên lớp nham thạch trên đỉnh núi. Thân thể của Bàn Tử linh hoạt một cách dị thường, cộng thêm sự mạnh mẽ của thần đấu khí. Mặc dù tốc độ của các con khôi lỗi làm cho ông ta ứng phó không kịp nhưng cũng có thể miễn cưỡng duy trì. Quang mang từ ánh mắt của Bàn Tử không ngừng biến hóa, từ kinh ngạc dần dần chuyển sang nghiêm trọng. Ban đầu, theo ý nghĩ của ông ta thì Niệm Băng muốn đối kháng với mình không có mười năm, tám năm tuyệt đối không thể làm được. Nhưng ông vạn vạn lần không ngờ Niệm Băng lại nghĩ ra cái phương pháp này, dựa vào đặc tính của toàn hệ ma pháp cộng thêm sự phối hợp của bảy thanh thần đao lại có thể vây khốn lấy ông ta. Nhìn đao mang phát ra, trong lòng Bàn Tử có chút cố kỵ. Mặc dù ông cực kỳ có niềm tin với mình nhưng cũng không dám dùng tấm thân mập mạp ngạnh tiếp lấy thần đao.
Công kích của bảy con khôi lỗi cực kỳ đơn giản, chỉ dựa vào tốc độ, thần đấu khí mặc dù cường đại nhưng đối với con khôi lỗi do hoàn toàn ma pháp nguyên tố ngưng tụ thành thì hiệu quả không lớn. Tốc độ của khôi lỗi hoàn toàn dựa vào chuyển động của ma pháp nguyên tố. Trong không trung lúc này chỉ có bảy đạo tàn ảnh. Dù cho là Niệm Băng đang khống chế cũng phải thông qua thiên nhãn mới có thể nhìn thấy rõ chuyển động của các con khôi lỗi. Bàn Tử dù mạnh hơn thì lúc này cũng chỉ có thể dựa vào linh cảm cường đại của mình để hết lần này tới lần khác dụng đấu khí đánh lui lũ khôi lỗi. Đối mặt với con khôi lỗi có thể tự động hấp thu ma pháp nguyên tố ở bên ngoài, Bàn Tử càng lúc càng tiêu hao sức lực. Niệm Băng lúc này cũng không nôn nóng, cái mà hắn muốn làm chính là tiêu hao đi phần lớn đấu khí của Bàn Tử rồi tìm cơ hội giành thắng lợi. Nguồn truyện: Truyện FULL
Thất sắc thân ảnh không biết mệt mỏi cứ không ngừng lóe lên, vết tích trên mặt đất càng lúc càng nhiều. Thần đấu khí của Bàn Tử mặc dù cường đại nhưng hết lần này đến lần khác tiêu hao đi cũng khiến hắn chịu không nổi. Cuối cùng, Bàn Tử cũng phải ra tay, thần đấu khí tức thì bạo phát chấn lui bảy con khôi lỗi, lập tức thân thể to lớn của Bàn Tử tiến lên tới trước mặt Niệm Băng, một quyền đánh thẳng vào ngực Niệm Băng. Muốn phá thất ảnh khôi lỗi trận thì biện pháp tốt nhất chính là phá tan ngọn nguồn sinh ra nó. Đây chính là lần đầu tiên giao chiến với Niệm Băng Bàn Tử chủ động xuất kích. Có thể bức Bàn Tử tới mức này, Niệm Băng cũng đã đáng tự hào.
"Cái này thật không đơn giản. Phá cầu mà ngươi phát ra công kích lực lại hoàn toàn tương đồng với nghịch thiên trảm của ta. Dưới một tình huống kỳ diệu rất khó hình dung, hai loại năng lượng hoàn toàn tiêu thất. Bởi vì lực nổ đạt đến một độ lớn nhất định thì hai loại năng lượng hoàn toàn giống như nhau, cùng xuất hiện tình cảnh phủ cực thái lai. Ngươi có thể lý giải chúng hoàn toàn tiêu biến nhưng đừng hỏi ta năng lượng bạo tác đã đi đâu, cái này ta cũng không biết giải thích. Tình huống phủ cực thái lai này mặc dù ta có nghe qua nhưng nếu nói nhìn thấy thì đây là lần đầu tiên. Tiểu tử, ngươi thật là! Uy lực nhất kích đó của ngươi sớm đã đạt tới mức cấm chú. Xem ra muốn thu thập ngươi không còn là việc dễ dàng nữa. Chỉ là ta không hiểu sao ngươi lại đột nhiên trở nên lợi hại như vậy? Chỉ đơn giản tiên thiên lĩnh vực thì cũng không thể nào đưa ngươi tới cảnh giới bây giờ. Dù cho là ma đạo sư, đối diện với năng lực quái dị thăng phúc và phòng ngự của tiên thiên lĩnh vực nhà ngươi chỉ sợ cũng không có biện pháp bắt ngươi."
Ánh mắt của Niệm Băng chan chứa tình cảm nhìn bảy thanh ma pháp đao đang bay xung quanh người cười nhẹ:
"Đương nhiên, tiên thiên lĩnh vực mặc dù rất mạnh nhưng cũng không thể đưa ta tới cảnh giới như hiện tại. Một kích vừa rồi không chỉ là lực lượng của ta mà còn là lực lượng của bảy thanh ma pháp đao với tác dụng của bảy khối đỉnh cấp thần thạch nên ta mới có thể miễn cưỡng chống đỡ cùng ngươi. Bàn Tử, ta biết từ trước tới giờ ngươi vẫn luôn hạ thủ lưu tình. Cho dù là hiện tại ngươi vẫn còn chưa xuất hết toàn lực của mình ra. Chỉ là sau này ngươi muốn đánh ta tới mức thê thảm thì chỉ sợ không dễ dàng đâu."
Bàn Tử gật đầu nói:
"Không sai, ngươi đạt tới cảnh giới hiện tại ta có thể dễ dàng giết ngươi, nhưng để đánh bại ngươi thật không dễ dàng. Thật ra ta cũng không thể nói cái gì là hạ thủ lưu tình, nếu như ta muốn thắng ngươi thì phải sử dụng đến lực lượng thực sự của ta, lúc đó năng lượng công kích dù là ta cũng không thể không chế, chỉ có thể hủy diệt ngươi đi mà thôi. Nhưng ta chỉ là muốn ngươi nấu cho ta ăn, thì làm sao có thể giết ngươi được. Mặc dù ta đã nghĩ sẽ có ngày này nhưng không ngờ nó lại đến nhanh như vậy. Thiên nhãn huyệt cộng thêm bảy thanh thần đao đã đưa ngươi lên một cảnh giới mới."
Niệm Băng thu hồi tiên thiên lĩnh vực, thu lại bảy thanh ma pháp đao, bay phiêu phù trên không trung cung kính hành lễ với Bàn Tử:
"Tiền bối, trong ba tháng qua mặc dù người thường hay đánh ta, ép ta nấu ăn, lại còn bắt đi người mà ta yêu thương là Phượng Nữ nhưng ngược lại người đã cho ta rất nhiều. Không có người đánh và chỉ điểm thì sẽ không có Niệm Băng hiện tại. Nếu như người không thể dưới tình huống không giết ta mà đánh thắng được ta thì giao ước cứ mười ngày giao đấu một lần cũng nên thủ tiêu đi? Xin người hãy trả Phượng Nữ lại cho ta, ân tình người dành cho, Niệm Băng vĩnh viễn ghi nhớ."