Băng Hỏa Ma Trù

Chương 317 : Lĩnh ngộ tinh nguyệt tinh hoa (Lĩnh hội tinh hoa của trăng sao) (thượng)

Ngày đăng: 16:32 18/04/20


Niệm Băng mỉm cười, nói:



" Các vị trưởng lão, trận pháp này do các ngài cùng nhau xuất ra thật sự là rất quái dị. Con đã cố gắng hết sức dùng đủ loại biện pháp để tìm cách đột phá, nhưng dù thế nào cũng không tìm nổi một con đường đào thoát. Nếu trong cuộc khảo sát ngày đó, các ngài mà dùng tới trận pháp này, chỉ sợ rằng con cả một chút cơ hội cũng chẵng có nổi."



Đại trưởng lão khẽ mỉm cười:



" Giáo chủ không cần hạ thấp bản thân mình như thế, trận pháp này chúng ta có thể xuất ra là do công đức tổ tiên truyền lại, cũng chính là trấn giáo chi bảo của Huyết sư giáo.



Theo quy định thì không thể dùng phương pháp này để tiến hành khảo thí với tân nhiệm giáo chủ. Hơn nữa, trong lần đầu tiên chúng ta cùng Giáo chủ giao thủ, các loại năng lực mà Giáo chủ đem ra sử dụng đều hết sức kì quái. Khi đó, chúng ta cũng không nhất định phải dùng trận pháp điên cuồng có thể vấy máu như thế."



Nhìn vẻ định thần nhàn hạ của bảy vị trưởng lão, Niệm Băng mỉm cười nói:



"Tình hình trước mắt vẫn dựa theo kế hoạch của chúng ta mà tiến hành. Những biểu hiện gần đây của Yến Phong đã bắt đầu tốt dần lên rồi đó".



Đại trưởng lão nói:



" Căn cứ vào tin tức chúng ta mới nhận được. Trước mắt, ở mặt ngoài, Đại hoàng tử đã chiếm được ưu thế rất lớn. Chỉ có điều lạ chính là, tại thời điểm mấu chốt này thì Ngũ hoàng tử lại dường như biệt tích.



Việc này thật không hợp lí. Theo những gì mà mật thám chúng ta đã bố trí bên trong phủ Ngũ hoàng tử báo về, mấy ngày nay Ngũ hoàng tử cứ nhàn nhã dạo chơi, không có một chút dấu hiệu nào của sự cấp bách.



Điều này chỉ có 2 loại tình huống có thể xảy ra. Một là, Ngũ hoàng tử đã quyết định buông tha ngôi vị hoàng đế. Hai là, hắn còn có một chiêu thức sát thủ nào đó chưa dùng tới, vẫn đang đợi thời cơ tốt nhất."



" Buông bỏ ngôi vị hoàng đế tựa hồ là không có khả năng rồi, cũng chỉ còn có loại tình huống thứ hai là có thể xảy ra thôi. Đại trưởng lão, chúng ta đã điều tra đầy đủ toàn bộ tư liệu về vị Ngũ hoàng tử này, vậy hắn còn có cái gì cường đại để dựa vào nữa đây?"



Niệm Băng trong lòng có chút nghi hoặc. Theo tin tình báo thu được trong mấy ngày qua mà xét, Đại hoàng tử chẳng những thu phục được những người đã từng ủng hộ Nhị hoàng tử, đồng thời bởi cái chết của Nhị hoàng tử nên thực lực của hắn cũng đã tăng lên rất nhiều. Khắp nơi áp lực dư luận đều phi thường bất lợi đối với Ngũ hoàng tử. Hắn thật sự không rõ một kẻ luôn lăm le ngôi vị hoàng đế như Ngũ hoàng tử vì cái gì mà trong thời điểm mấu chốt này lại không hề có bất cứ động tĩnh nào.



Nhị trưởng lão vốn rất ít mở miệng đứng bên cạnh nói:



" Việc này cũng không khó đoán, nếu Ngũ hoàng tử còn có gì để dựa vào, thì cái đó nhất định đủ để đưa hắn lên ngôi vị hoàng đế. Chúng ta chỉ cần cẩn thận nghĩ một chút xem hắn dựa vào cái gì mà có thể thuận lợi bước lên ngôi vị hoàng đế.



Tại thời điểm này, cả Băng Nguyệt đế quốc, ngoại trừ quốc vương ở ngoài, tựa hồ chỉ có một người có thể thay đổi tình thế".



" Băng Tuyết nữ thần tế tự".



Niệm Băng và Đại trưởng lão đồng thời nghĩ ngay tới người mà Nhị trưởng lão muốn nhắc đến, hai người không khỏi biến sắc.



Đúng vậy! Băng Nguyệt đế quốc còn có một siêu cường giả như Băng Tuyết nữ thần tế tự. Chỉ cần bà ta tỏ vẻ ủng hộ Ngũ hoàng tử, cho dù là quốc vương cũng vô pháp có ý kiến phản đối, Băng Tuyết nữ thần tư tế luôn luôn là thủ hộ thần của Băng Nguyệt đế quốc. Từng giúp Băng Nguyệt đế quốc trong nhiều lần gặp nguy cấp, ngăn cơn sóng dữ, địa vị của bà ta ở Băng Nguyệt đế quốc là không thể thay đổi.



Đại trưởng lão nói:



" Ta đối với Băng Tuyết nữ thần tư tế cũng hiểu rõ, trong sự tình này bà ta sẽ không tham gia vào chính trị của Băng Nguyệt đế quốc. Hơn nữa bà ta cũng chưa bao giờ tiếp xúc với các vị hoàng tử.Theo tin tức của chúng ta, Quốc vương của Băng Nguyệt đế quốc đã phái một vị sứ giả đến Băng Thần Tháp cầu kiến Băng Tuyết nữ thần tư tế. Nhưng Băng tuyết nữ thần tư tế vẫn chưa có dấu hiệu sẽ rời khỏi Băng Thần tháp.



Huyết Sư Giáo chúng ta mặc dù là thế lực ngầm lớn nhất, cũng nhiều lần thử đột nhập vào Băng Thần tháp, nhưng thủy chung chưa có lấy một lần thành công, cho nên bây giờ cũng không biết bên trong tháp Băng Thần đã xảy ra chuyện gì."



Trong mắt Niệm Băng hào quang chợt lóe lên, nói:



" Đại trưởng lão, cần phải tăng thêm người chặt chẽ giám sát Băng thần tháp. Chỉ cần Băng Tuyết nữ thần tư tế có chút dấu hiệu rời khỏi Băng Thần tháp, lập tức bẩm báo lại với con. Hướng di chuyển của Băng Tuyết nữ thần tế tự mới là điểm mấu chốt trong hành động lần này của chúng ta."




Hắn đưa mắt nhìn Yến Cực thật kĩ, cũng không lên tiếng, hắn phát hiện ra vị Đại hoàng tử này rất trầm ổn. Mặc dù không giống Ngũ hoàng tử Yến Vân hình dáng tràn ngập hào khí sung mãn, nhưng trên người hắn lại lộ ra khí chất thanh cao, nhất là ánh mắt kia của hắn, nhìn qua thấy vô cùng thâm thúy.



Yến Cực thấy Niệm Băng cũng không hề hướng về mình hành lễ, không khỏi kinh ngạc dò xét kẻ đang đứng trước mặt này. Thân hình cao lớn của Niệm Băng so với hắn không chênh lêch nhiều lắm. Bả vai rộng, dáng vẻ khoan thai đứng bên cạnh, tựa như có 1 tầng khí lưu bình đạm bao phủ. Khiến cho Yến Cực không thể cảm nhận được gì. Nguồn truyện: Truyện FULL



Nguyên lai, sau khi bị Miêu Miêu bắt gặp, nhận thấy tốt hơn hết là nên dấu mình đi. Nên sử dụng tiên thiên chi khí bảo vệ xung quanh thân thể, che lấp hết đại bộ phận khí tức. Yến Cực mặc dù thực lực ko kém, nhưng cũng không có khả năng nhìn xuyên thấu qua được tầng tiên thiên chi khí này.



" Các hạ là đại diện của Tuyết Nguyên soái mà đến?"



Đại hoàng tử đi đến trước mặt Niệm băng cách khoảng 1 trượng, rồi ngừng lại. Niệm băng lạnh nhạt cười nói:



"Cũng được"



" Đã như vậy chắc các hạ cũng biết được tình thế khẩn cấp trước mắt của Băng Nguyệt thành, ta không thể không đề phong, xin hỏi các hạ làm thế nào có thể chứng minh thân phận của mình?"



Ngân quang trong tay Niệm Băng chợt lóe, một khối kim bài xuất hiện trong lòng bàn tay:



" Ta nghĩ miếng Phệ Hồn bài này có thể chứng minh cho thân phận của ta"



Vừa nói, hắn vừa cầm phệ hồn bài ném đi.



Đại hoàng tử cầm miếng thẻ bài ở trong tay, nhìn thoáng qua trên Phệ Hồn bài có dấu hiệu một bộ xương khô, lại thấy viền bao quanh của thẻ bài được khảm một dãy bảo thạch, liền nói:



" Được rồi!! Đây đúng là Phệ Hồn bài của Tuyết nguyên soái. Đã như vậy, các hạ có thể nói rõ ý đồ của mình khi đên đây. Ta nghe bọn người dưới nói, ngươi tới để truyền một cái khẩu tín."



Niệm băng đáp:



" Ta là khách khanh trong phủ Tuyết nguyên soái.Đến lúc cần nói, tự nhiên ta sẽ tự nói. Bất quá, Điện hạ hình như cũng không muốn nghe thành ý này của ta."



Yến Cực đáp lại:



" Tiên sinh vì lẽ gì mà lại nói như vậy?"



Xác nhận được thân phận của Niệm Băng, hắn nói đã khách khí hơn rất nhiều.



Niệm Băng bình tĩnh nhìn thẳng vào Yến Cực:



" Nếu Điện hạ có thành ý, thì trong thư phòng cũng sẽ không để bốn vị cao thủ Vũ thánh khác nhau ẩn nấp như vậy".



Yến Cực trong lòng vô cùng kinh hãi. Quả thực, bên trong thư phòng này có một mật thất hiện đang có bốn vị khách khanh mà hắn coi trọng nhất. Bốn vị cao thủ cấp vũ thánh khác nhau này là do hắn mất không ít tâm huyết mới đến được. Cũng là muốn tránh hiểm họa khôn cùng khi hắn cùng Yến Vân tranh đoạt ngôi báu. Yến Vân có 2 gã vũ thánh bảo vệ, hắn lại có những 4 gã. Thực lực rất mạnh, đứng đầu trong đám hoàng tử.



Thấy Yến Cực lộ ra vẻ kinh ngạc, Niệm Băng mỉm cười nói:



" Ta chỉ muốn chứng minh với Điện hạ, khách khanh trong phủ Tuyết nguyên soái không phải hạng người vô năng."



Thiên Nhãn huyệt dùng để đối phó với các tình huống xung quanh, đừng nói là Vũ thánh, cho dù là Thần Sư lúc này, Niệm Băng cũng có thể cảm nhận được".