Băng Hỏa Ma Trù

Chương 320 : Thất đại khiếu huyệt chi nhị (Hạ)

Ngày đăng: 16:32 18/04/20


Bàn Tử đã miêu tả cho hắn vị trí của thất đại khiếu huyệt, từng nói qua, Lệ Trung huyệt nằm ở trong ngực, Niệm Băng hoàn toàn có thể khẳng định, mình đang ở tình huống kì diệu, thế nhưng không biết thực lực thật sự đạt được của hai khiếu huyệt. Hắn cũng biết tiến bộ của chính mình, hắn cũng đã lo lắng, hai khiếu huyệt mở ra có ý nghĩa gì? Niệm Băng cười càng lớn, bởi vì, lúc này hắn nghĩ tới Băng Tuyết Nữ Thần Tư tế, được xưng là thần hàng sư duy nhất trên đại lục, cũng chỉ mở có hai khiếu huyệt thôi đó sao? Cho dù so sánh với Thần chi đại lục, người bình thường chỉ sợ trình độ không thể có 2 khiếu huyệt như vậy. Việc này nói lên điều gì? Có phải mình đã được xem như thần a!



Tại Hàn Lĩnh, sáu vị long vương đang cùng tu luyện với đồng thời mở mắt, trong mắt bọn họ đều toát ra vẻ kinh nghi bất định, trong đó biểu hiện rõ ràng nhất là Quang Minh Địch Mạn Đặc Đế.



"Các ngươi đã cảm giác được sao?" Địch Mạn Đặc Đế hỏi dò.



Tạp Tiệp Áo Tây Tư gật đầu nói:" Đúng vậy, ta cảm giác được, đó là con chúng ta a! Cảm giác của ta phi thường rõ ràng."



Địch Mạn Đặc Đế có chút lo lắng nói:" Chẳng biết ta nên cao hứng hay phải lo lắng đây?."



Không gian long vương Tạp Ngạo Địch Lí Tư hắc hắc cười nói: "Đương nhiên là nên cao hứng. Có thể làm chúng ta cảm nhận được lượng ma lực ba động cường đại như thế, có thể nói với các ngươi ràng tiểu quái thai này có tiến bộ thật lớn, nói không chừng, hắn đã sắp bắt đầu tiến hóa lần thứ hai a!"



Ánh mắt Tạp Tiệp Áo Tây Tư hàn quang chợt loé, hừ lạnh nói: "Tạp Ngạo Địch Lí Tư, cần thận trọng lời nói của ngươi, nếu một lần nữa chúng ta nghe ngươi nói đứa nhỏ là quái thai, ta sẽ lấy danh nghĩa Hắc ám Long vương khiêu chiến với ngươi."



Tạp Ngạo Địch Lí Tư trên mặt còn đọng lại nụ cười, vội vàng xua tay:



- Lão Đại, ta chỉ nói giỡn thôi mà. Bất quá, tính theo thời gian, cho dù Áo Tư Tạp có kỳ ngộ gì, nếu muốn tiến hóa lần thứ hai cũng không phải dễ dàng. Nhưng vừa rồi rõ ràng ta cảm giác được, hắn có năng lượng biến hóa rất lớn, việc này là sao a!"


Nghĩ tới đây, Niệm Băng nhẹ nhàng sờ vị trí của lệ trung huyệt, đường vân màu vàng nhàn nhạt gây cho hắn cảm giác ấm áp, suy nghĩ của hắn đã bay nhanh, đoạn tự hỏi trong kế hoạch của mình có thể xuất hiện đểim nào sơ hở.



Sáng sớm, tiếng gà gáy cùng mặt trời đang chậm rãi mọc báo hiệu một ngày mới đã đến. Sáng sớm, phủ Nguyên soái nghênh đón một vị khách vô cùng tôn quý, Đại hoàng tử Yến Cực dẫn theo mười mấy tên tay sai đến bái phỏng một trong tam đại nguyên soái của đế quốc, phệ huyết diệt hồn danh xưng là Tuyết Phách.



Tuyết Phách nhận được tin, lập tức tự mình ra đón, ở cùng hắn, còn có con rể, người từng bị xem thường là vô dụng nhất đế quốc Băng Nguyệt, Thất hoàng tử Yến Phong.



"Tuyết nguyên soái, sớm như vậy đã đến quấy rầy ngài, thật là không phải, Thất đệ, ngươi đã ở đây a!" Yến Cực bước đến. thân thiết vỗ vai Yến Phong, bây giờ hắn rất ra dáng một vị huynh trưởng.



Yến Phong cười thầm trong lòng, nhưng mặt ngoài lại không lộ vẻ bất mãn gì, mỉm cười nói:" Đại ca, ngươi đã đi từ rất sớm a! Ta cũng vừa mới đến mà thôi."



Tuyết Phách nói: "Đại hoàng tử, xin mời đi." Nói xong, hắn dẫn mọi người đi. Mọi người đi theo Tuyết Phách vào trong sảnh, Yến Cực chỉ tay vào 2 hòm lớn, mỉm cười nói: "Một chút quà mọn, rất mong Tuyết nguyên soái nhận lấy."



Tuyết Phách nhíu mày nói: "Điện hạ, thế này thì không được đâu."



Yến Cực thoáng nhìn Yến Phong bên cạnh, mỉm cười nói: "Có gì mà không được, lần trước chỉ là hạ lễ, nhưng Thất đệ là huynh đệ của ta, ta làm đại ca phải cấp được cho Thất đệ chút ít sính lễ a! Đay là ta thay Thất đệ chuẩn bị, Nguyên soái không cần khách khí."



Tuyết Phách kinh ngạc thoáng nhìn Yến Phong, mỉm cười nói: "Tốt, vậy đa tạ Đại điện hạ."