Băng Hỏa Ma Trù
Chương 322 : Mật mưu (Hạ)
Ngày đăng: 16:32 18/04/20
Mật thất Băng Nguyệt Đường, chi nhánh Huyết sư giáo
Đại Trưởng Lão thở dài một tiếng nói:
" Xem ra thiên phú mới là trụ cột của một đỉnh cấp cao thủ, mấy lão đầu bạc chúng ta trong khoảng thời gian qua đều đã thử tất cả các loại phương pháp khác nhau nhưng đều không thể khiến cho chúng ta cảm nhận được một tí tiên thiên chi khí nào. Càng không phải nói đến bảy cái khiếu huyệt mà ngươi đã miêu tả.
Chúng ta đều đã già rồi!!! Thời gian đã không cho phép chúng ta có thể làm thêm một đột phá trọng đại trong đời được nữa."
Niệm Băng sau khi mở ra Lệ Trung huyệt cũng không hề nóng lòng lục lọi tìm cách sử dụng Lệ Trung huyệt, mà lại không ngừng khổ tu ma pháp lực của chính mình. Bằng vào tác dụng điều hoà của tiên thiên chi khí, đẩy mạnh tốc độ tiến bộ của ma pháp lực, còn Thiên Nhãn huyệt sau khi đạt đến trung kỳ cảnh giới cũng đã mang đến cho hắn rất nhiều điều kinh hỉ.
Trước kia không thể khống chế được những vi lượng cực tiểu nhưng bây giờ đều có thể thoải mái mà làm. Đặc biệt là đối với những ảnh khôi lỗi (con rối bằng bóng mờ) đã có thể khống chế một cách vi diệu, cùng với sự biến hoá của thiên nhãn lĩnh vực đã đạt đến một tầm cao mới.
Tiên thiên lĩnh vực, quả nhiên cũng theo sự gia tăng của tu vị mà được tăng cường. Hắn thực sự hi vọng bảy vị trưởng lão có thể trở nên mạnh hơn nữa.
Bảy vị trưởng lão đều là các vũ thánh hoặc ma đạo sư thâm niên, nếu bọn họ có thể đột phá đạt tới tân cảnh giới mới, vậy thực lực của Huyết sư giáo chắc chắn sẽ nâng lên một bậc thang rất cao, thậm chí có thể giải quyết được cả những hạn chế về tuổi tác của bọn họ.
Nhưng quả thực tiên thiên chi khí cũng không phải dể dàng như trong tưởng tượng, dù Niệm Băng đã không hề lưu lại chút gì, hoàn toàn đem hết những lĩnh ngộ trong quá trình tu luyện nói cho bảy vị trưởng lão.
Nhưng một tháng đã qua, bảy vị trưởng lão vẫn cứ bảo trì cảnh giới vốn có lúc trước, thậm chí cả một tia tiên thiên chi khí cũng không có sinh ra.
"Đại trưởng lão, ngài cũng không cần phải nản chí. Con nghĩ, chỉ cần cố gắng, các vị trưởng lão nhất định sẽ có được đột phá."
Nịêm Băng vừa nói vừa cân nhắc những sơ hở trong quá trình tu luyện, nhưng hắn lại phát hiện ra rằng chính mình có thể mở ra Thiên Nhãn huyệt và Lệ Trung huyệt, đại bộ phận đều là bởi vì hoàn cảnh đặc thù cùng với vận khí mà đạt được. Mấy thứ này thì làm sao truyền thụ được đây.
Tiếng đập cửa đột nhiên vang lên, khiến Niệm Băng bừng tĩnh lại từ trong suy tư:
" Vào đi"
Cánh cửa mở ra, Băng Nguyệt Đường, Đường chủ Ngân Nãng từ bên ngoài tiến vào, cung kính nói:
" Giáo chủ, Băng Tuyết nữ thần tế tự đã rời khỏi Băng Thần Tháp, đang hướng về phía Băng Nguyệt thành mà bay đến, theo cùng còn có sứ giả của Băng Nguyệt Đế Quốc."
Niệm Băng nhãn tình sáng rực lên:
"Tốt, quả nhiên là đã đến. Ngân đường chủ, truyền lệnh của ta, 500 huyết vệ binh của Huyết sư đường chuẩn bị, tuỳ thời mà xuất kích. Bảy vị trưởng lão, các ngài cũng nên động thủ thôi."
Vừa nói xong, hắn từ trong lòng ngực lấy ra bảy ma pháp quyển trục, phân ra lần lượt đưa cho bảy vị trưởng lão
" Ta đương nhiên biết Băng Tuyết nữ thần tế tự không cần phải rào đón, ta cho ngươi đi nghêng tiếp nàng ấy nguyên nhân lớn nhất không phải ở Băng Tuyết thần nữ tế tự.
Băng Tuyết nữ thần tế tự sắp đến, dĩ nhiên Đại hoàng tử, với thế lực của y, không lý do gì lại không biết, lấy tài trí của hắn mà xét cho dù trước đó không nghĩ tới quyết sách của ta, thì vừa nghe nói Băng Tuyết nữ thần tế tự xuất hiện, tất nhiên sẽ có phản ứng.
Tại thời điểm này, Vân Nhi lại là người có thể gặp phải nguy hiểm lớn nhất, ta cho ngươi đi đón Băng Tuyết nữ thần tế tự, chính là có ý muốn ngươi thuận tiện đem Yến Vân đón vào trong cung. Lúc này đã có Băng Tuyết nữ thần tế tự toạ trấn, ta có thể tuyên bố người kế thừa ngôi vị. Ta mặc dù tuyệt đối là chủ nhân ở trong hoàng cung này, nhưng có thể làm cho ta tín nhiệm cũng chỉ có một mình ngươi, hoàng cung thủ hộ quân đoàn mặc dù chỉ có một vạn người, nhưng cao thủ nhiều như mây, ngươi dẫn theo ba nghìn người đi đón Yến Vân trở về mới có thể đảm bảo an toàn của hắn. Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ kiên trì đến lúc các ngươi trở về. Khụ …. khụ… "
Một hơi nói nhiều như vậy, lão hoàng đế có chút khó thở, ho liền vài tiếng, sắc mặt trở nên càng thêm trăng bệch không còn chút khí sắc nào.
Lỗ Đạo Phu trong lòng cả kinh, hắn nhịn không được đành nói: " Bệ hạ, ý của ngài là Đại điện hạ có thể gây khó khăn cho Ngũ điện hạ ư?"
Yến Thiên Nam cười khổ nói:
" Mặc dù lúc trước tại thời điểm ta bước lên ngôi vua, ngươi còn chưa được tiến vào hoàng cung, nhưng ngươi đã nghe nói qua ta làm thế nào mà kế thừa ngôi vị hoàng đế rồi chứ. Vì có thể nắm giữ quyền lực của một quốc gia, cho dù đối mặt chính là thân huynh đệ của chính mình, thì cũng chẵng cần nể nang gì mà không hạ thủ. Tốt lắm, ngươi nhân tiện mau đi đi, càng chần chờ thì càng dễ sinh biến. Ta nghĩ, đại hoàng tử đã nhanh chóng điều động binh mã rồi đó."
" Bệ Hạ, Thất hoàng tử cầu kiến. Ngài ấy còn cố ý mang theo một vị thầy thuốc, giúp ngài chữa bệnh"
Ngoài cửa truyền đến thanh âm của tổng quản thái giám. Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn
Yến Thiên Nam trên mặt toát ra một tia mỉm cưòi nhàn nhạt, e rằng trong lòng, chỉ có đứa con thứ bảy này mới có thể khiến chính mình an lòng một chút.
Từ sau khi Yến Phong cùng tiểu nữ của Tuyết Phách là Tuyết Ngọc kết hôn đến nay. Yến Phong cứ cách vài hồi, mỗi ngày đều vào hoàng cung thăm nom Yên Thiên Nam. Hắn mặc dù rất ít nói, nhưng Yến Thiên Nam lại nhìn thấy được sự ân cần xuất phát từ trong lòng đứa con trai này.
Làm cho Yến Thiên Nam vui mừng lại chính là đứa con mà mình ít quan tâm để ý nhất. Hắn chưa bao giờ hướng mình đưa ra yêu cầu gì, mỗi lần đến đều chỉ lẳng lặng bầu bạn với mình một đoạn thời gian rồi lặng lẽ rời đi, ngẫu nhiên nói chuyện với nhau vài câu, âm thanh của hắn vẫn thường lãnh đạm như trước đây. Yến Thiên Nam đột nhiên phát hiện, cả đời mình làm vua, rốt cuộc đến cuối cùng ở bên cạnh mình chăm nom cũng chỉ có mỗi đứa con trai này
Yến Thiên Nam hướng ánh mắt tới Lỗ Đạo Phu, nói:
" Để cho hắn vào đi."
Lỗ Đạo Phu cung kính hướng Yến Thiên Nam hành lễ rồi mới lui ra ngoài, hắn đã dựa theo mệnh lênh được Yến Thiên Nam giao phó mà thi hành
Cánh cửa lại mở ra, Yến Phong dẫn theo một gã trẻ tuổi mặc áo vải màu xám đi vào, Yến Thiên Nam mỉm cười nói:
" Phong nhi, con như thế nào lại tới nữa rồi, sao không ở nhà mà bồi tiếp thê tử của mình đi?
Đáng tiếc phụ hoàng thân thể đã không thể đi đứng được nữa, nếu không nhất định sẽ chủ trì hôn lễ cho các ngươi."