Băng Hỏa Ma Trù

Chương 346 : Phong cuồn ma pháp truyện tống trận trung đích tu luyện (thượng)

Ngày đăng: 16:33 18/04/20


Trong sự kinh hãi, tinh thần lực của hắn từ từ tỉnh táo một chút, kéo theo bên trong Thiên Nhãn huyệt tinh thần thể ngưng tụ. Quang mang bùng lên dữ dội, hắn tuyệt không thể làm cho không gian chi giới tan vỡ, bởi vì khỏa diện kia chứa bảy cây ma pháp đao tối trọng yếu với hắn. Không có ma pháp lực, tinh thần lực của Niệm Băng vẫn có thể tiến vào đến bên trong không gian chi giới. Dựa vào tinh thần lực, hắn ở trong không gian chi giới tạo thành một bức bình phong kiên cố, ngăn cản sự xâm nhập của không gian năng lựơng. Nhưng ngay lúc này, trong tâm Niệm Băng đã xuất hiện một loại cảm giác kỳ dị, bởi vì hắn trong không gian chi giới cảm nhận được một cỗ năng lượng thân thiết, một cỗ năng lựợng khiến hắn ngạc nhiên và vui mừng.



Tinh thần lực của Niệm Băng vốn đã đạt tới trạng thái quá tải, lại phân lực cứu trợ không gian chi giới, nhất thời khiến cho hắn tiến vào giai đoạn tan vỡ. Thần thức của Long Thần luôn chú ý tới tình huống của Niệm Băng, nên vừa phát hiện tinh thần lực Niệm Băng sắp tan vỡ, Long Thần lập tức chuẩn bị lấy thần thức của mình bảo vệ thân thể của Niệm Băng. Ngay lúc này, một khối hình tròn hào quang màu bạc chói lọi xuất hiện ở trong tay trái Niệm Băng, lưỡi đao hình dạng lục tinh (sao sáu cánh) kì dị tản mát ra ánh sáng chói mắt. Niệm Băng trong mắt ngân quang đại phóng, một thân ảnh hoàn toàn giống hắn và hắn dung hợp lại với nhau. Một tầng ánh sáng màu bạc đưa hắn vào bên trong bảo hộ, hoàn toàn không có kháng cự với không gian năng lựơng ba động chung quanh, ngược lại kéo theo thân thể hắn cùng không gian năng lượng ba động xung quanh dung hợp lẫn nhau. Thân mình hắn tựa hồ biến thành một đám không gian năng lượng, lại không bị sự xâm nhập của không gian năng lượng xung quanh. Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn



Long Thần trong bóng tối hoàn toàn kinh ngạc. Sau hồi lâu, hắn mới bắt đầu quan sát cây đao trong tay Niệm Băng. Thân đao màu bạc, ngân sắc bảo thạch kỳ dị tán phát một vòng hào quang, tựa hồ áp đảo cả không gian xung quanh. Đây là cái gì hắn cũng không biết. Niệm Băng trong lòng tràn ngập hưng phấn, thứ hắn cầm trong tay chính là Thần Ky Bách Biến đích lục mang- Tuyền Ki đao.



Niệm Băng nhẹ nhàng thở ra từng hơi. Sau khi ý thức của hắn tiến vào không gian chi giới, lập tức liền cảm giác được Tuyền Ki đao dao động mãnh liệt. Dưới loại ba động này, hắn lập tức liên tưởng đến không gian năng lượng xung quanh. Trước khi sắp tan vỡ, hắn đem tinh thần lực tăng lên đến cực hạn, miễn cưỡng tạo cho mình một không gian nhỏ hẹp, mạnh mẽ. Thông qua tinh thần lực đem Tuyền Ki đao trong không gian chi giới lấy ra cầm trong tay. Trong tích tắc đó, hắn cảm giác rõ ràng được không gian hệ ảnh khôi lỗi do tiên thiên chi khí của mình hình thành đã xuất hiện.



Mặc dù đã không còn ma pháp, nhưng mấy ảnh khôi lỗi này đều chịu tinh thần hắn không chế. Tùy tiện liền cùng không gian ảnh khôi lỗi tiến hành dung hợp. Một không gian ảnh khôi lỗi tự nhiên không đủ làm cho Niệm Băng thoát ly khổ ải. Nhưng mà sau khi cùng không gian ảnh khôi lỗi dung hợp, Niệm Băng liền thúc đẩy năng lực của không gian thần nhận Tuyền Ki đao. Đây là không gian hệ cao nhất thần nhận, mới vừa xuất hiện ở trong phạm vi không gian này. Niệm Băng cảm giác rõ ràng đựoc không gian hệ ma pháp nguyên tố đang xâm nhập cơ thể mình điên cuồng, hướng về phía ngân sắc bảo thạch trên Tuyền Ki đao. Toàn thân hắn nhẹ nhõm, tinh thần lực sắp tan vỡ nhất thời đã khôi phục bình thường. Cảm giác dễ chịu truyền khắp toàn thân, đồng thời sự giải thoát tinh thần lực mang đến cho hắn cảm giác giống như sắp hư thoát vậy.



Niệm Băng thở hổn hển từng hơi, tinh thần lực tụ lại dày đặc từ dưới trạng thái cực kỳ suy yếu nhanh chóng khôi phục. Tuyền Ki đao theo sự chú nhập của không gian ma pháp nguyên tố xung quanh tự động tán phát ra một vòng ngân sắc quang mang, đem Niệm Băng bao phủ ở bên trong, khiến cho hắn rốt cuộc không phải chịu đựng áp lực xung quanh.



"Hảo… Một thanh không gian thần nhận, thần nhận có thể làm cho không gian lay động rất là hiếm thấy. Thanh đao này ta xem ra có chút quen mắt, ngươi đã từ bọc kia có đựơc ư?" Thanh âm của Long Thần tại trong ý thức Niệm Băng lại vang lên một lần nữa.


Niệm Băng hít sâu một hơi, trong lòng thầm nghĩ Băng Tuyết nữ thần tế tự khắc khổ tu luyện tựa hồ chính là vì muốn đến Thần Chi đại lục. Nhưng nghe Long Thần thì Thần Chi đại lục căn bản không phải là thiên đường. Ngược lại lại là địa ngục, đến chỗ đó có thể có cái gì tốt?"



Long Thần dừng một chút, rồi tiếp tục nói: "Thần Chi đại lục cũng có chỗ tốt của nó. Tại đại lục của phiến diện tích không lớn kia có các loại quáng tàng phong phú, mấy cái quáng vật đó đều là quáng thạch cực kỳ trân quý và hiếm có. Bảo thạch của Tuyền Kì đao trong tay ngươi đúng là cực phẩm trong đó. Tại Thần Chi đại lục ngươi có biết thứ gì trân quý nhất không?".



Niệm Băng lắc lắc đầu, sự tình không rõ ràng nên hắn cũng không tùy tiện đoán.



"Là thực vật." Trong Thanh âm của Long Thần vài phân bất đắc dĩ, "Trước khi xảy ra Thần Di chi chiến, Thần Chi đại lục cũng không thiếu thực vật. Vốn chỉ là địa phương có một ít cường giả lịch lãm, dần dần hình thành một đám thực lực cường đại, tự xưng là Thần đích nhân. Theo sự chấm dứt của Thần



Di đại lục, Di Vong vương quốc mặc dù bị tống vào thế giới kia nhưng mà Thần Chi đại lục đã chặt đứt mọi nguồn thực vật. Không có sự duy trì của Vong Di đại lục, các thần nhân chỉ có thể đi săn giết ma thú cường đại cho no bụng. Hơn nữa điều kiện ác liệt nên thực lực của thần nhân so với trước kia mạnh hơn nhiều, nhưng số lượng lại ít hơn một nửa. Sinh mạng mới ở trong hoàn cảnh này căn bản không có khả năng sinh tồn."



Niệm Băng có chút nghi hoặc nói: "Lấy năng lực của thần nhân trên Thần Chi đại lục này mà nói thì bọn họ có năng lực đi tới Ngưỡng Quang đại lục. Ngưỡng Quang đại lục có rất nhiều thực vật mà bọn họ cần mà!".



Long Thần thở dài một tiếng nói: "Nào có đơn giản như vậy đâu. Lúc trước vì phát động cái siêu cấp cấm chú cao tới thập thất giai, các chủ thần thỉnh cầu sự xuất sơn của vài vị Chân thần. Nếu không cho dù các chủ thần nguyện ý hi sinh cũng không có khả năng phóng xuất ra thực lực cường hãn như vậy. Giống như ta đây là cấp bậc chủ thần, phóng thích ra thập tứ giai cấm chú cũng là cực hạn rồi. Mà từ thập nhị giai về sau, một lần tăng lên một bậc năng lượng, cường độ đều là tính tăng thêm cấp bội. Cho dù tất cả chủ thần chúng ta hợp lực, nhiều nhất cũng chỉ có thể phóng thích năng lượng của thập ngũ giai mà thôi."