Băng Hỏa Ma Trù
Chương 398 : Đại bị đồng miên đích khai thủy
Ngày đăng: 16:34 18/04/20
Mộc Tinh than nhẹ một tiếng, nói:
- Quốc gia lúc nguy cấp tồn vong, thân là thượng tầng, làm sao mà không lo lắng đây? Niệm Băng, có chuyện gì huynh cứ việc nói thẳng đi.
Niệm Băng nói:
- Công chúa trách ta không có đáp ứng cùng Lãng Mộc đế quốc hợp binh đối phó với Hoa Dung sao?
Mộc Tinh nhìn Niệm Băng, nói:
- Đây là huynh đại biểu Băng Nguyệt đế quốc quyết định, chẳng qua, ta hy vọng huynh có thể cẩn thận suy xét một chút. Chứ không phải là trách hay không, ta chỉ hy vọng huynh có thể nhìn xa. Đương nhiên, nếu huynh cũng không phải xuất phát từ ích lợi của Băng Nguyệt đế quốc, thì ta có nói gì cũng vô dụng.
Niệm Băng mỉm cười, nói:
- Nếu ta không phải vì ích lợi của Băng Nguyệt đế quốc mà đến, Quốc vương Băng Nguyệt đế quốc kia bằng cái gì mà tin tưởng ta như thế? Có lẽ, ta không thể cùng muội trở thành bằng hữu, nhưng ta nghĩ, chúng ta lại hoàn toàn có thể lợi dụng lẫn nhau, điểm này, Mộc Tinh muội chớ nên hoài nghi.
Mộc Tinh có chút trào phúng nói:
- Huynh cũng thực thẳng thắn, lợi dụng lẫn nhau, chân chính là lợi dụng lẫn nhau sao? Không cần lòng vòng nữa, trời cũng không còn sớm, ta với huynh cô nam quả nữ chung một phòng, huynh không sợ các hồng nhan tri kỷ của ngươi ăn dấm chua sao?
Niệm Băng nói:
- Các nàng là hồng nhan tri kỷ của ta, tự nhiên tin tưởng ta. Mộc Tinh, Lãng Mộc đế quốc các muội nóng lòng muốn liên hợp với Áo Lan, Băng Nguyệt hai nước khai chiến với Hoa Dung đế quốc là vì cái gì? Ta nghĩ, khẳng định sẽ không phải bởi vì Hoa Dung đế quốc lúc trước đánh lén.
Mộc Tinh nói:
- Đương nhiên là không phải. Lãng Mộc đế quốc ta rộng rãi, tài nguyên phong phú, tổn thất một lần đó chúng ta vẫn chịu nổi. Nhưng huynh cũng biết, Hoa Dung đế quốc diệt Kỳ Lỗ đế quốc, cái này đại biểu cho cái gì? Dã tâm lang sói, bọn họ tuyệt sẽ không dừng ở đây. Một khi bọn chúng đã bình ổn lại, như vậy mục tiêu kế tiếp sẽ là chúng ta hoặc là Áo Lan đế quốc. Dưới tình huống này, chúng ta phân ra thì bại, hợp lại thì lợi. Chỉ có thừa dịp hiện tại là lúc Hoa Dung đế quốc suy yếu nhất phát động công kích, mới có thể một trận mà thắng. Nếu không, một khi Hoa Dung đế quốc hợp lại với thế lực của Kỳ Lỗ đế quốc, như vậy, còn có ai là đối thủ của bọn chúng? Đại lục tất nhiên sẽ trở thành nơi của Hoa Dung đế quốc. Không phải chúng ta muốn chiến, mà là không thể không chiến.
- Được. Nếu công chúa cho rằng như vậy, vậy chúng ta cũng có chung tiếng nói. Công chúa lo lắng chính là tương lai khuếch trương của Hoa Dung đế quốc, như vậy, ta cũng muốn hỏi một chút, nếu hiện tại ba nước chúng ta liên hợp, hướng tới Hoa Dung đế quốc phát động chiến tranh, sẽ có mấy phần thắng? Công hãm Kỳ Lỗ đế quốc, Hoa Dung đế quốc bởi vì chiến lược thích hợp, cũng chỉ trả giá khá nhỏ, tuy hiện tại bọn họ cần lượng binh lực nhất định để chế ước hàng binh này, nhưng quân chủ lực cũng không có tổn thất quá lớn. Nếu ngươi muốn chiến thắng Hoa Dung đế quốc, ít nhất nên có phương pháp đối phó hai siêu cấp kỹ sĩ đoàn Hỏa diễm ma long cùng Hỏa diễm sư tử. Muội có sao? Muội không có. Tuy ta cũng không quen thuộc tình hình của Lãng Mộc đế quốc, nhưng chỉ với kỹ sĩ đoàn cưỡi rồng của Hoa Dung đế quốc mà các người không có khả năng đối phó. Thì có đánh, kết cục cuối cùng chỉ là lưỡng bại câu thương, ba nước liên minh căn bản không có lợi lộc gì, chỉ có thể tổn binh hao tướng. Huống hồ, ba nước tuy đồng minh, nhưng muội có dám nói ba nước có tuyệt đối tín nhiệm nhau không? Cho dù xuất hiện lưỡng bại câu thương, ba nước bởi vì không thể thống nhất chỉ hay, tốc độ khôi phục cũng tuyệt đối kém xa tốc độ của Hoa Dung đế quốc, đến cuối cùng, vận mệnh vẫn cầm chắc sự thất bại.
Mộc Tinh hừ lạnh một tiếng, nói:
- Huynh làm sao biết ta sẽ không có phương pháp đối phó Hỏa diễm ma long kỵ sĩ đoàn? Quả thật, Hoa Dung đế quốc quân chủ lực còn đó, nhưng hợp lực ba nước chúng ta, hơn nữa Thần hàng thuật của Băng tuyết nữ thần tế tự đại nhân của quý quốc, chúng ta ít nhiều cũng có vài phần nắm chắc. Chẳng lẽ Hoa Dung đế quốc cũng có thể có cường giả cùng Thần hàng thuật đối kháng sao?
Niệm Băng cười, ánh mắt kỳ dị của hắn nhìn làm cho Mộc Tinh trong lòng không khỏi có chút rụt rè
- Công chúa, muội cũng không nói thật. Ta không tin các muội phán đoán không ra Dung thân vương đã có thực lực Thần hàng sư, ta nghĩ, sự tin tưởng của muội chủ yếu là xuất phát từ sự trợ giúp đến từ Thần Chi đại lục.
Mộc Tinh trong lòng kinh hãi, hoảng sợ nhìn về phía Niệm Băng, tuy nàng tâm chí kiên định, nhưng đột nhiên nghe Niệm Băng nói đúng suy nghĩ của mình, cũng không thể che dấu nội tâm kinh hoảng.
Niệm Băng lạnh nhạt cười, nói:
- Công chúa không cần nghĩ nhiều, ta vừa thấy Trát Mộc Luân thì đã nhận ra lai lịch của hắn, nhưng muội có nghĩ tới hay không, Lãng Mộc đế quốc các muội có thể tìm được trợ thủ như vậy, chẳng lẽ Hoa Dung đế quốc sẽ không có sao? Chiến tranh chân chính chính là quốc lực. Quân đội Hoa Dung đế quốc vài năm gần đây rất hay chinh chiến, vượt xa ba nước khác, cho nên, ta nói kết cục cũng chỉ là lưỡng bại câu thương, mà cũng có thể có phát sinh là Hoa Dung đế quốc thắng thảm. Đến khi đó, Lãng Mộc đế quốc các muội mới thật là không có cơ hội gì. Ta nghĩ, điều này công chúa có muốn gặp không? Tống hợp thực lực hiện tại của ba nước xem ra, quý quốc cùng Băng Nguyệt đế quốc ta đều có chiến lực, nhưng Áo Lan đế quốc yếu ớt đã lâu, tuy hai năm nay có biến hóa, nhưng tăng cường lại chính là quốc lực mà không phải binh lực. Cho dù chúng ta cũng đồng ý cùng các muội xuất binh, kết cục cuối cùng cũng sẽ không ngoài sở liệu của ta, công chúa là người thông minh, ta nghĩ, không cần ta phải nói nhiều nữa.
Mộc Tinh nhìn sâu vào mắt Niệm Băng, nói:
- Không chiến thì như thế nào? Chẳng lẽ, Hoa Dung đế quốc sẽ buông tha chúng ta sao? Một khi bọn chúng khôi phục nguyên khí, Băng Nguyệt đế quốc các người tuy xa, nhưng khi Lãng Mộc đế quốc chúng ta diệt vong, các người chỉ sợ cũng cũng không thể thoát khỏi vận mệnh kia. Ta cũng muốn nghe xem huynh nghĩ như thế nào, xem bộ dáng của huynh, có vẻ rất nắm chắc.
- Nàng nói như vậy, ta đến xem lão bà của mình ngược lại thành hái hoa đạo tặc, ta thật oan uổng! Mấy ngày nay cũng không có cơ hội cùng các nàng tán gẫu nói chuyện phiếm, ta không phải là cố ý đến tìm các nàng sao.
Long Linh khúc khích cười, nói:
- Lời này của chàng ngay cả ta cũng không lừa nổi. Bạch thiên tài nói muốn ngủ cùng với chúng ta, buổi tối sẽ chạy đến đánh lén. Được rồi, chàng cùng với chúng ta nói chuyện phiếm, Phượng Nữ tỷ tỷ cũng đem giường cho chàng, chàng cứ ngồi tại nơi đây cùng với chúng ta nói chuyện phiếm là được rồi.
Vừa nói, vừa kéo mền che lấy thân thể, tựa hồ sợ Niệm Băng lén tập kích.
Niệm Băng cười khổ nói:
- Linh nhi, ta biết nàng ngoan nhất, ta thật vất vả tới đây, các nàng phải cho ta ôm một cái chứ, như vậy ta mới giao lưu với các nàng tốt được!
- Phì, ai cùng với chàng giao lưu, Linh nhi muội muội đừng trúng kế huynh ấy.
Phượng Nữ dùng mền che lấy thân thể của mình cùng Băng Vân, các nàng đều biết thiên nhãn của Niệm Băng có thể thấy tất cả, cho nên phòng xa việc hắn nhìn xuyên qua đồ ngủ. Niệm Băng thấy lời của ba nữ không hề có sơ hở, mà mình lại không có khả năng dùng sức mạnh, bất đắc dĩ thở dài một tiếng, liền nằm xuống trên giường Phượng Nữ, không nói nữa, cảm thụ bóng tối chung quanh, nghe tiếng hít thở của ba nữ có chút bất ổn nghe trong không khí mùi hương từ trên người của các nàng truyền tới, trong lòng hắn không khỏi có chút mê say.
Long Linh ba nữ tự nhiên không phải thực muốn kháng cự Niệm Băng, chỉ là các nàng ba người cùng một chỗ, ai cũng ngượng ngùng cùng Niệm Băng thân thiết, nhưng ở sâu trong nội tâm lại cũng có vài phần kỳ vọng, nghe Niệm Băng lúc trước còn suy nghĩ biện pháp muốn chiếm tiện nghi đột nhiên không tiếng động, ba nữ không khỏi cảm giác được có chút kỳ quái, Lam Thần thử thăm dò nói:
- Niệm Băng, chàng không phải cùng với chúng ta nói chuyện phiếm sao? Sao lại im lặng vậy?
Niệm Băng là người thông minh, theo ngữ khí của Lam Thần đã nghe ra rất nhiều điều, cố tình bất đắc dĩ thở dài một tiếng, nói:
- Nghĩ tới ta có ba lão bà, nhưng chẳng ai chịu cho ta thân thiết, thật sự là thương tâm! Không có tâm tình nói chuyện phiếm, ta ngủ, các nàng cũng nghỉ ngơi sớm một chút đi.
Nói xong, kéo mền trùm lên đầu. Động tác của hắn tuy là như thế, nhưng lổ tai lại dựng lên, nghe động tĩnh của ba nữ. Thông qua tinh thần lực cảm giác, Niệm Băng phát hiện Lam Thần nhẹ nhàng khều kều Phượng Nữ, nói khẽ với Phượng Nữ:
- Tỷ tỷ, huynh ấy không phải thực giận rồi sao? Huynh ấy một ngày cũng mệt rồi, nếu không, nếu không…
Phượng Nữ cười hì hì, cố ý nói lớn một chút:
- Huynh ấy vì chút việc nhỏ này mà giận thì huynh cũng không phải là Niệm Băng. Muội muội, muội không cần mắc mưu huynh ấy! Chúng ta cùng chiến tuyến, huynh ấy muốn ngủ, thì cứ để huynh ấy ngủ. Hôm nay ta cùng muội đừng bị gạt.
Niệm Băng trong lòng cười khổ, Phượng Nữ vẫn là người hiểu rõ nhất! Xem ra, tối hôm nay muốn chiếm tiện nghi cũng không thể rồi. Hắn đang chuẩn bị mở miệng nói chuyện, lại phát hiện Long Linh bên kia lại di động, Long Linh lặng lẽ kéo cái mền ra rời khỏi giường. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Trong phòng vốn có hai giường, cách nhau cũng gần chỉ khoảng hai ba trượng, tay ở hai bên có thể đụng nhau, Long Linh lặng lẽ đưa tay sáng bên Niệm Băng, nắm lấy tay hắn nhẹ nhàng nhéo nhéo, tựa hồ khuyên hắn, bản hắn đừng giận nữa. Nắm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại của Long Linh, Niệm Băng trong lòng thấy ấm áp, dù sao, Linh nhi cũng là dễ mềm lòng nhất! Cho dù biết rõ là mình gạt, vẫn lo lắng như trước. Cầm chặt lấy bàn tay nhỏ bé của Long Linh hắn nhẹ nhàng vuốt ve hết sức thoải mái, lòng của Niệm Băng không khỏi dần dần nóng lên.
Long Linh động tác phi thường cẩn thận, trong phòng lại tối, thực không khiến cho Phượng Nữ cùng Lam Thần chú ý, Phượng Nữ tuy cho rằng Niệm Băng giả bộ, nhưng sau khi nói thì thấy Niệm Băng vẫn không có động tĩnh gì, trong lòng không khỏi cũng không quá khẳng định. Từ khi Niệm Băng chết qua một lần, bất luận là nàng hay Lam Thần, đem đối với Niệm Băng so với trước kia càng xem trọng, thật vất vả hắn mới trở về, Phượng Nữ thật sự không muốn làm cho hắn có gì không được vui. Huống chi, các nàng đều cũng đã nhận định không phải hắn thì không lấy chồng, cùng hắn thân thiết thì có sao đâu?
Nghĩ đến trong khoảng thời gian này từ trước đến nay Niệm Băng vẫn bảo trì khoảng cách, cự tuyệt đủ loại thỉnh cầu thân thiết của nàng, Phượng Nữ trong lòng không khỏi có chút thấy có lỗi, nhưng nàng dù sao cũng là tấm thân xử nữ, lúc này trên giường, thấp giọng hướng với Lam Thần bên cạnh nói:
- Nếu không, muội qua đó với huynh ấy đi?
Nghe Phượng Nữ nói như vậy, Lam Thần không khỏi xấu hổ, một màn lúc trước lại một lần nữa hiện lên trước mắt, liền lắc lắc đầu, thấp giọng nói:
- Tỷ tỷ, là tỷ đi đi. Tỷ là đại tỷ, phải là phiên tỷ trước.