Băng Hỏa Ma Trù
Chương 4 : Quỷ Trù Tra Cực (Thượng )
Ngày đăng: 16:26 18/04/20
Tra Cực cười khổ: " Một người giống như ta, một lão nhân gân hai tay bị đoạn, có thể làm gì ngươi đây? ".
Niệm Băng nhìn Tra Cực, vẻ sợ hãi trong mắt giảm bớt vài phần, hỏi dò: " Gia gia, người, tay người tại sao bị như vậy? ".
Tra Cực kéo Niệm Băng ngồi xuống, buồn bã thở dài: " Nghe gia gia kể cho ngươi nghe một cố sự. Cố sự phát sinh ở chính trên mình ta. Nghe xong, ngươi sẽ hiểu được tại sao khi ta thấy ngươi sử dụng ma pháp thì lại hưng phấn như vậy ". Nói đến đây, hắn nhìn ra màn u thâm hắc ám ngoài cửa, thần sắc trong mắt đã dần trở nên mông lung.
" Ngưỡng Quang đại lục này của chúng ta, sau khi trải qua gần ba trăm năm chiến tranh, ước chừng vào bảy mươi năm trước, cả đại lục bước vào giai đoạn bình ổn, ngũ đại đế quốc dần dần hình thành, chia nhỏ đại lục, ngoại trừ một số địa phương đặc thù, tất cả thổ địa đều bị ngũ đại đế quốc đưa vào bản đồ của mình. Ba trăm năm chiến tranh kết thúc, mọi người phải sinh hoạt làm ăn, sau hơn mười năm, vẫn phát triển các loại công nông nghiệp, ngũ đại đế quốc mặc dù vẫn còn tranh chấp, nhưng cũng tính là tường an vô sự ". Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Niệm Băng nhíu mày, khuôn mặt anh tuấn toát ra một tia quái dị, " Gia gia, ta nghĩ, hẳn là người đã bị nàng lợi dụng. Nàng biết rõ người là trù sư tối cường mà còn dám đưa ra yêu cầu như vậy, khẳng định là có gì đó nắm chắc. Huống chi, nàng đưa ra yêu cầu như vậy, rõ ràng là lòng dạ không có ý tốt, như thế nào lại thật tình gả cho người đây? ".
Tra Cực nở nụ cười, " Hài tử thông minh. Đúng vậy, ta quả thực bị nàng lợi dụng, chỉ là, khi đó cảm tình của ta đã lấn át ý chí, căn bản không có nghĩ lại, đáp ứng ngay lập tức. Dù sao, nhiều năm ở cấp bậc cao nhất trong trù nghệ giới, khiến ta sớm đã có thứ ngạo khí khó diễn đạt thành lời. Khi đó, ta đã thật lâu không có cùng người tỷ thí về trù nghệ, bởi vì căn bản không hề có người đến khiêu chiến ta. Cho dù ở Trù Thần Đại Tái, ta cũng chỉ bình phẩm mà thôi. Nếu nàng muốn đấu với ta về thứ ta am hiểu nhất, ta tự nhiên không có lý do gì để không đáp ứng. Vì vậy, dẫn đến trận đấu khiến ta đến bây giờ cũng vô pháp quên được ".
Dừng một chút, Tra Cực tiếp tục nói: "Ta vì muốn làm cho nàng tâm phục khẩu phục, đã quyết định làm ra sáu món ăn ta ưng ý nhất, chúng ta mời tới mười tám trù sư nổi tiếng nhất trong trù nghệ giới để bình phán. Trù nghệ của ta đã đạt tới cảnh giới lô hỏa thuần thanh, sáu món ăn phức tạp trong tay ta, chỉ cần một giờ đã hoàn thành, nhiều năm lĩnh ngộ về trù đạo giúp ta làm ra những món ăn mà ta cực kỳ hài lòng, chúng cơ hồ cũng có sinh mệnh. Nhưng kỳ quái chính là, khi đó nàng đối mặt với một đống tài liệu lại không có động. Khi sáu món ăn của ta hoàn thành, lúc nhìn về phía nàng, nàng hướng về ta nói: " Ngươi làm nhiều như vậy, còn ta chỉ cần làm một món ăn tinh phẩm, như vậy là đủ rồi ". Vừa nói, nàng vừa động, không có động tác hoa lệ, không có đao công thuần thục, nàng đơn giản chỉ cầm lấy một miếng thịt nhỏ, nhanh chóng ném lên không trung, ngâm xướng theo một ngữ điệu kỳ lạ, một đạo lam sắc hỏa diễm phóng lên cao, trùm lấy miếng thịt, ánh đao màu trắng tại không trung chợt lóe rồi tắt. Miếng thịt rơi xuống mâm thì đã được cắt làm mười ba đoạn, mười ba đoạn có màu vàng, đến lúc đó, ta mới biết được, nàng vốn là một gã pháp sư, một hỏa hệ ma pháp sư có thực lực cường đại. Mặc dù như thế, ta còn là tưởng rằng chính mình thắng, dù sao nàng chỉ làm được một món ăn, mà ta lại có tới sáu, xét từ hương sắc bề ngoài mà xét, nàng là ở thế hạ phong. Nhưng rất nhanh sau đó, ta biết mình sai rồi, khi chính miệng ta nhấm nháp miếng thịt vàng ươm đó, một thứ cảm giác mà trước đây chưa từng có tràn ngập trong vị giác, trước đó miếng thịt cũng chưa có được gia công gì, trong quá trình chế tác cũng không có thêm gia vị gì, nhưng nàng lại đem hương khí trong miếng thịt phóng thích hoàn toàn, mười ba khúc thịt, mặc dù không có vị chua ngọt đắng cay chúng ta quen thuộc, nhưng ở mỗi khúc thịt lại cũng chia làm mười ba bộ phận, mười ba chủng loại vị đạo mức độ bất đồng, hương khí là do mười ba chủng loại vị đạo này hợp cùng một chỗ, lại có mỹ vị hơn hẳn những thứ được gia vị công phu. Khi ta nhấm nháp một miếng thì ta biết, mình đã thua, hơn nữa lại thua rất thảm. Mặc dù xét ở vị đạo thì sáu món ăn của ta sẽ không so được với miếng thịt của nàng, nhưng là trù nghệ của ta trước nàng, đã rơi xuống hạ thừa. Chẳng những là ở tốc độ, nặng yếu chính là ở sự sáng tạo ".