Băng Hỏa Ma Trù
Chương 450 : Lần đầu tiên của Long Linh
Ngày đăng: 16:35 18/04/20
Cái tên Niệm Băng theo trận chiến tranh này bắt đầu truyền khắp cả liên quân. Bây giờ tất cả mọi người trong liên quân đều biết, người mạnh nhất của Ngưỡng Quang Đại lục không phải là Băng Tuyết Nữ Thần, cũng không phải Dung Thân Vương, mà là một thanh niên mới chỉ có 20 tuổi.
Sự cường đại của Chủ Thần bọn họ đều biết được, mà hôm nay, Niệm Băng chỉ dựa vào thực lực bản thân đã khiến cho một gã Chủ Thần bị thương nặng phải bỏ chạy, mà cũng nhờ sự giúp đỡ của hắn, hai vị Phượng Hoàng mới có thể đánh chết một tên Chủ Thần. Nhất thời, trong liên quân Ngưỡng Quang Đại lục truyền lưu tên ba người bọn họ, một vài người mơ hồ biết được, Niệm Băng chính là Ma pháp thiên tài trong cuộc thi Ma Pháp sư Đại tái của năm nước khi xưa. Nhưng tư liệu và kinh nghiệm của hắn, thì các Chiến sĩ bình thường lại không rõ ràng lắm, chỉ có tầng lớp lãnh đạo của bốn Đại đế quốc mới biết được một ít.
Đánh lui được đợt đánh lén của đám Chủ Thần, Niệm Băng không còn kiêng kỵ nữa, thu hồi lại Tạp Tạp vào trong cơ thể mình, rồi dẫn Phượng Nữ và Lam Thần trở về trướng của mình. Đám Chủ Thần đã bị đánh lui, bọn họ không thể nào quay lại nữa, lúc này Niệm Băng chỉ có một suy nghĩ, là muốn ở cùng một chỗ với vợ của mình. Tích Lỗ, Miêu Miêu, Băng Khiết và Băng Linh chủ động nhận nhiệm vụ tuần tra đám cường giả, bảy vị Long Vương bởi vì Long Tộc đóng quân ở phía liên quân Ngưỡng Quang Đại lục nên không có lên kịp khi chiến đầu diễn ra. Ngoại trừ Hỏa Long Vương Gia Lạp Mạn ở bên ngoài, thì tất cả bảy vị Long Vương lúc này đều đã tới liên quân. Hắc Ám Long Vương Tạp Tiếp Áo Tây trước tiên đi thám sát động tĩnh của phía Thần Nhân, thấy đám Thần Nhân không có ý định tiếp tục công kích, thì liên quân Ngưỡng Quang Đại lục mới có thể tiền vào nghỉ ngơi một lần nữa.
Trướng bống chìm trong yên tĩnh, Niệm Băng nhìn Phượng Nữ và Lam Thần, hai nàng cũng nhìn hắn:
- Biết ta vừa rồi sợ đến mức nào không? Giây phút đó, ta đã cho rằng ta đã vĩnh viễn mất các nàng
Niệm Băng cầm chặt tay hai nàng, mắt hắn đỏ lên, mặc dù ngực còn đang đau nhức, Tinh thần lực bởi vì sử dụng công kích hai lần nên đã yếu đi rất nhiều, nhưng bây giờ hắn bất chấp thân thể của mình, thầm nghĩ phải nhìn thật kỹ hai người con gái mình yêu, hận không được phải hòa hợp làm một với hai nàng.
Phượng Nữ nhỏ giọng nói:
- Băng, huynh nên biết, giờ phút đó, chúng ta không có sự lựa chọn nào khác. Chúng ta không nỡ rời xa huynh. Nhưng chúng ta sao có thể để Miêu Miêu bị thương tổn chứ? Đổi lại là huynh thì nhất định cũng làm như thế. Nếu chúng ta ích kỷ vì bản thân mình, vậy có gì khác với lũ Thần Nhân? Ông trời rất nhân từ, nếu không có chuyện xảy ra hôm nay, sợ là chúng ta cũng không thể khám phá ra sự huyền ảo cuối cùng của Phượng Hoàng cửu biến, ít nhất chúng ta bây giờ vẫn còn sống. Lần này bên phía Thần Nhân tổn thất nhiều, mà thực lực phía ta đã tăng lên, điều không thể của cuộc chiến tranh này sắp biến thành có thể rồi. Niệm Băng, huynh bị thương, phải nhanh chóng tu luyện, huynh là cao thủ đứng đầu bên phía chúng ta, Thiên Nhãn Lĩnh Vực và bảy vị Đao Hồn của huynh đều là chủ lực phía ta, huynh không thể gặp bất cứ tai nạn nào
Lam Thần tựa đầu vào vai Niệm Băng, nhẹ nhàng nói:
- Tỷ tỷ nói rất đúng, huynh phải nghỉ ngơi thật tốt. Cuộc sống sau này của chúng ta còn rất dài, hiện tại, phía chúng ta có bảy cao thủ từ cấp 14 trở nên. Huynh, ta và tỷ tỷ, còn có tiền bối Hắc Vũ Hoàng, Hắc Ám Long Vương Tạp Tiệp Áo Tây Tư, Sư phụ của ta và Tích Lỗ đại ca. Mặc dù chúng ta đều mới tiến vào cánh cửa cấp 14 mà thôi. Nhưng bảy chống bốn, chúng ta chiếm ưu thế tuyệt đối về số lượng. Cho dù tên Hi Giới kia mạnh đến đâu, chúng ta ít nhất cũng có thể đánh ngang cơ. Băng, huynh nghỉ ngơi luôn đi, ta với tỷ tỷ đi trước, huynh kéo hai chúng ta về đây, nhưng lại không gọi Linh Nhi, đối với nàng thật không tốt
Nghe thấy Lam Thần nói thế, Niệm Băng hơi kinh hãi. Đúng vậy, mình vì kích động nên chỉ dẫn Phượng Nữ và Lam Thần trở về, nhưng lại xem nhẹ một người vợ khác. Từ khi xác lập quan hệ với ba nàng đến nay, chính mình trước sau đã xảy ra quan hệ với Lam Thần và Phượng Nữ, ở mặt nào đó thì quả thật hơi lạnh nhạt với Long Linh. Mặc dù Long Linh chưa bao giờ phàn nàn gì, nhưng lúc này nghĩ đến, Niệm Băng không khỏi cảm thấy có lỗi.
Lúc Phượng Nữ và Lam Thần chuẩn bị đứng dậy rời đi, thì đột nhiên màn cửa trướng được đẩy ra, Long Linh với khuôn mặt xinh đẹp mỉm cười đi vào, trong tay còn cầm một chiếc khay lớn, bên trong đựng đầy thức ăn. Vừa nhìn thấy Phượng Nữ và Lam Thần, nàng thở dài một hơi, mỉm cười nói:
- Các ngươi muốn dọa chết ta sao. Các ngươi mà ra sao, thì ta và Niệm Băng sẽ thế nào?
- Linh nhi, ta…
Niệm Băng vội vàng đứng lên đỡ lấy chiếc khay trong tay Long Linh.
Long Linh mỉm cười, nàng đưa lên che miệng Niệm Băng lại, nói:
- Tốt lắm, không cần phải nói gì cả. Ta hiểu, lại đây nào, giờ đã muộn rồi, ăn một chút trước đi
Cảm giác được sự ôn nhu của Long Linh, bất kể là trong lòng Niệm Băng hay là Phượng Nữ và Lam Thần đều tràn ngập sự ấm áp. Long Linh chưa bao giờ tranh giành gì, thủy chung yên lặng ở bên cạnh bọn họ, cho dù Niệm Băng đối với nàng hơi xem nhẹ, nàng cũng chưa bao giờ bất mãn, một cô gái rộng lượng như thế này ở bên người thật là quý giá.
Đám binh lính Băng Nguyệt Đế quốc đang tuần tra nhìn thấy cảnh Long Linh tiến vào trướng của Niệm Băng, tên lính Giáp liền nhỏ giọng nói với tên Ất bên cạnh:
- Ta tin rằng, Đại nhân cung đình Ma Pháp sư của chúng ta thật là cường hãn. Vừa mới chiến một trận ở bên ngoài, giờ lại muốn chiến, thật là bội phục
Binh lính Ất hâm mộ nói:
Giọng nói của Thời Gian chi thần không có gì biến đổi:
- không có gì là không được, ta nói rồi, sai lầm lần này của đám Thần Nhân các ngươi thì các ngươi phải tự mình thừa nhận, được rồi, ngươi đi đi, chúng ta phải tu luyện
Hi Giới còn muốn nói vài câu nữa, nhưng hắn phải nhẫn nại, trong Thần Nhân, hắn hiểu ba vị Chân Thần này nhất, Chân Thần nói một không hai, Thời Gian chi thần nói không giúp hắn là đại biểu cho quyết định của ba vị Chân Thần. Nói gì nữa cũng không có tác dụng, giờ phút này, xem ra đám Thần Nhân chỉ có thể dựa vào lực lượng của mình mà thôi.
- Lúc trước chúng ta giúp Thần Nhân đối phó Di Thất Đại Lục, bởi vì có lợi cho chúng ta. Nhưng mà, bây giờ thì đối với chúng ta không còn quan trọng nữa. Chỉ cần đánh bại Tình Tự Chi Thần thì chúng ta sẽ rời khỏi Thế giới này, Ngưỡng Quang Đại lục bị quốc gia hiện nay khống chế cũng được, bị Thần Nhân khống chế cũng được, không có quan hệ gì với chúng ta cả. Có lẽ, sau này chúng ta cũng vĩnh viễn không trở lại Thế giới này
Hi Giới vừa rời khỏi, ba bóng người từ từ hiện ra trong hư không, người vừa nói chính là Trật Tự Chi Thần đứng đầu trong ba Chân Thần.
Hủy Diệt Chi Thần hừ lạnh một tiếng nói:
- Đám Thần Nhân này chỉ là công cụ để chúng ta lợi dụng mà thôi. Bây giờ bọn họ đã không còn giá trị lơi dụng, thì ai còn quan tâm đến sự sống chết của chúng nữa. Thời gian đối với chúng ta rất là quý giá, đi giúp bọn hắn? Nếu bởi vì việc này chậm trễ thời gian, chúng ta không có đủ thời gian tu luyện để đối phó với Tình Tự Chi Thần, vậy được không bằng mất.
Thời Gian chi thần thở dài một tiếng nói:
- Theo ta thấy, tình hình của đám Thần Nhân có lẽ không ổn, Ngưỡng Quang Đại lục đã có dũng khí chống lại bọn họ, tự nhiên có đủ thực lực đối phó. Ở đại lục hòa bình đó mà lại có nhiều cường giả như vậy, ngay cả Hi Giới cũng phải đến cầu xin chúng ta hỗ trợ. Được rồi, chúng ta về thôi, bây giờ là lúc tu luyện quan trọng nhất.
Trật Tự Chi Thần mỉm cười nói:
- Thời gian, ta phát hiện thấy ngươi quả thật là người cơ trí nhất trong ba chúng ta. Thời gian này, cố gắng của chúng ta cũng không uổng phí, dung hợp thực lực và phối hợp của chúng ta đã đến bước cuối cùng. Ta lần này có dự cảm, chỉ trong vòng mấy ngày nữa chúng ta sẽ có đột phá, Chiến kỹ của chúng ta sắp đạt đến cảnh giới Thiên nhân hợp nhất rồi
Thời Gian chi thần cũng cười:
- Đúng vậy, cả ta cũng không ngờ rằng lại có kết quả hoàn mỹ nhanh như vậy, xem ra, tâm tính các ngươi đã thay đổi rất nhiều, cái này là cơ sở cho thắng lợi trong cuộc chiến cuối cùng của chúng ta. Hủy Diệt vừa nói rất đúng, chúng ta không thể chậm trễ một giây. Còn nhớ dự cảm mà ta nói lúc trước không? Bây giờ, dự cảm đó càng lúc càng mãnh liệt, chúng ta đang tiến bộ, Tạp Áo và Thiên Hương cũng có tiến bộ, muốn hủy diệt được các nàng, thì chúng ta phải nỗ lực, cố gắng nỗ lực
Ba bóng người lại ẩn vào trong hư không, không khí trong Thần chi đại lục dường như trở nên trầm ngưng hơn rất nhiều.
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Di Thất Đại Lục, nơi liên quân Ngưỡng Quang Đại lục đóng quân, khắp doanh đều đang tiến hành các huấn luyện đơn giản, mặc dù huấn luyện thế này không có tác dụng quá lớn đối với thực lực của Chiến sĩ bốn Đại đế quốc, nhưng có thể tăng sĩ khí. Bởi vì mỗi ngày khi bọn họ huấn luyện, đám cường giả như Niệm Băng đều sẽ ở xung quanh quan sát, cường giả quan sát khiến cho đám Chiến sĩ rất tin tưởng.
Mấy ngày trước, tin tốt lại truyền đến, viện quân của bốn Đại đế quốc đã đến, bởi vì cảm nhận được sự uy hiếp mà đám Thần Nhân có thể gây ra với Ngưỡng Quang Đại lục, cùng với tầm quan trọng của Di Thất Đại Lục đối với sự phát triển của bốn Đại đế quốc trong tương lai, nên bốn thủ đô phát đến rất nhiều Binh lính tinh nhuệ, tăng thêm cho liên quân bốn nước 20 vạn quân. Đồng thời, vợ chồng Lam Vũ Công tước của An Na Đế quốc cũng đã kịp thời chạy đến, hơn nữa còn mang theo toàn bộ Ngân Vũ Kỵ sĩ đoàn tinh nhuệ nhất của An Na Đế quốc. Hoa Dung Đế quốc vì Hỏa Diễm Sư tử Kỵ sĩ đoàn và Hỏa Diễm Ma Long Kỵ sĩ đoàn bị tiêu diệt, thực lực giảm mạnh, nên bây giờ An Na Đế quốc ngoại trừ quân đội đóng ở biên giới, còn đâu đã điều tất cả tinh nhuệ đến Di Thất Đại Lục. Lạc Nhu phán đoán rất chính xác, An Na Đế quốc muốn phát triển tốt hơn, thì phải làm được hai điều. Một là phải xây dựng mối quan hệ thật tốt với Băng Nguyệt Đế quốc, không chỉ bởi vì An Na Đế quốc vẫn là đồng minh với Băng Nguyệt Đế quốc, đồng thời, cũng bởi vì quân đội của Băng Nguyệt Đế quốc lần này là do Niệm Băng mà đến đây, Băng Nguyệt Đế quốc đã đã xây lên hồ nước ngọt đầu tiên ở Di Thất Đại Lục, tổng hợp mấy điểm này, An Na Đế quốc phải duy trì được quan hệ đồng minh với Hoa Dung Đế quốc. Còn một điều nữa, là An Na Đế quốc phải phát huy được tác dụng lớn trong cuộc chiến tranh này, cùng với việc phải tìm được một lãnh địa ở Di Thất Đại Lục. An Na Đế quốc bên trong có rất nhiều đồi núi, núi non, độ cao cao hơn mặt nước biển nhiều, nên nông nghiệp mới lạc hậu. Sự sung túc về lương thực của một quốc gia, có ảnh hưởng rất lớn đối với sự cường thịnh của quốc gia đó. Vì vậy, bọn họ phải tìm được vùng đất có càng nhiều bình nguyên càng tốt ở Di Thất Đại Lục này. Lạc Nhu đương nhiên biết mối quan hệ không bình thường của Niệm Băng với Lãng Mộc Đế quốc và Hoa Dung Đế quốc, cho nên nàng đã điều động rất nhiều thợ thủ công đến đây lúc sớm nhất, bắt đầu khai khẩn Di Thất Đại Lục. Thiên Đãng núi non ở trong lãnh thổ An Na Đế quốc, điều này khiến cho bọn họ có ưu thế trời ban, bây giờ lại cùng với Băng Nguyệt Đế quốc bảo vệ cho cửa khẩu quan trọng của Ngưỡng Quang Đại lục là Di Thất Đại Lục, nên chiếm được ưu thế nhất định.
Lãng Mộc Đế quốc và Hoa Dung Đế quốc hiển nhiên sẽ không cam lòng lạc hậu, vừa phái quân đội tiến đến, còn mang đến rất nhiều tài nguyên tiếp tế và các loại công cụ. Mặc dù bây giờ còn chưa phải lúc phân chia Di Thất Đại Lục, nhưng chuẩn bị từ trước vẫn tốt hơn nhiều lâm trận mới chuẩn bị, Hoàng thất của bốn Đại đế quốc cũng không phải kẻ ngu, thời khắc mấu chốt này bọn hắn hiểu rất rõ.
Ngàn tên Ma Pháp sư của Hoa Dung Đế quốc đã cơ bản khôi phục lực chiến đấu, Dung Thân Vương bởi vì tuổi tác và thương thế nên suýt nữa mất mạng, được Niệm Băng hợp sức chữa trị đã khôi phục được tám phần, nhưng hai Kỵ sĩ đoàn bị tiêu diệt hoàn toàn lại là một đả kích nặng nề với vị nguyên soái vĩ đại của Ngưỡng Quang Đại lục, khiến cho hùng tâm của lão đã trở nên nguội lạnh. Trong lúc nói chuyện với Niệm Băng, Dung Thân Vương nói cho Niệm Băng biết sau khi đại chiến chấm dứt, lão sẽ trở lại Hoa Dung Đế quốc dưỡng lão, và đem Gia tộc giao cho con trai trưởng của mình là Dung Việt quản lý, dặn dò Niệm Băng không quên chuyện hắn đã đáp ứng lúc trước, Dung Thân Vương không biết lựa chọn lúc trước của mình may mắn đến mức nào. Hiện tại, chỉ cần có Niệm Băng ở Ngưỡng Quang Đại lục, sẽ không có ai dám động chạm đến Dung gia. Dù đó có là Hoàng thất của Hoa Dung Đế quốc cũng không dám làm khó Dung gia, thực lực của bản thân Dung gia, cùng với một cường giả siêu cấp là Niệm Băng, ai cũng phải suy nghĩ lợi hại.
Buổi sáng hôm đó, hội nghị liên quân bốn nước được triệu tập, với thành phần là: Mộc Tinh và Mộc Vinh đại diện cho Lãng Mộc Đế quốc, Mộc Vinh lần này dẫn quân tiếp viện đến tiền tuyến, một phần là hỗ trợ cho em gái mình, và một nguyên nhân nữa là hy vọng đạt được công lao ở việc mở rộng lãnh thổ tại Di Thất Đại Lục. Như vậy, khi Lãng Mộc Đế quốc chọn người kế thừa sẽ không thể phát sinh biến cố. Đại biểu cho An Na Đế quốc là Lạc Nhu và Lam Vũ Công tước, Băng Nguyệt Đế quốc là Tuyết Phách Nguyên soái và Niệm Băng, mà Hoa Dung Đế quốc là hai anh em Dung Việt và Dung Thiên. Bởi vì thực lực của Niệm Băng được thể hiện ra trong trận chiến, cùng với khả năng khống chế của hắn, khiến cho Dung Thiên được thơm lây nhờ con, mặc dù với mới trở lại Dung gia, nhưng địa vị ở Dung gia đã được nâng lên hàng đầu. Con là siêu cấp cường giả, ba con dâu thì thực lực thấp nhất cũng là Ma Đạo Sư. Vợ lại là Băng Tuyết Nữ Thần tế tự của Băng Thần Tháp, thực lực tổng hợp như thế, ai còn dám xem thường Dung Thiên, thực lực trước mặt nên không một ai ở Dung gia dám nói nửa câu là Dung Thiên không phải. Lão đã trực tiếp tiến vào tầng lớp quyền lực của Dung gia. Bên trong Dung gia lại có người anh sinh đôi là Dung Việt, nên chỉ hơn mười ngày Dung Thiên đã nhảy lên cùng tầng lớp với Dung Việt, ở cả Dung gia chỉ kém có Dung Thân Vương. Mặc dù thủ hạ trong tay lão không có người của Dung gia, nhưng lão cùng một hệ với anh trai Dung Việt, hơn nữa bản thân lại là Ma Đạo Sư, mấy điều này đã đủ rồi.