Băng Hỏa Ma Trù
Chương 79 : Băng Hỏa Cửu Trọng Thiên (Hạ)
Ngày đăng: 16:28 18/04/20
Sáu món ăn được bưng lên chỗ giám khảo. Ba món ăn của Niệm Băng đều bao phủ bởi một tầng bạch vụ nhàn nhạt. Nặc Á hầu tước nhìn Niệm Băng, lại nhìn Liêu Phong đang cúi đầu trầm tư, mỉm cười nói: "Mời hai vị trù sư tự giới thiệu một chút về món ăn mình làm rồi chúng ta sẽ bắt đầu nếm. Liêu Phong, ngươi trước tiên đến đây đi."
Bát đũa đã được đưa lên, kể cả Tuyết Cực và Kim Hạo, mỗi người đều cầm lấy đũa chuẩn bị động thủ. Ánh mắt bọn họ hoàn toàn tập trung vào ba món ăn dùng băng để đựng của Niệm Băng.
Liêu Phong lắc đầu, nhìn sang Niệm Băng đang đứng bên cạnh, lộ ra ánh mắt phức tạp. "Ta nghĩ, ta không cần giới thiệu làm gì. Ta thấy nên thử một chút món ăn của Niệm Băng trù sư này."
Nặc Á hầu tước ánh mắt lại chuyển về phía Niệm Băng, mỉm cười nói: " Vậy xin mời Niệm Băng trù sư giới thiệu một chút đi."
Niệm Băng nhìn ba khay băng đựng thức ăn ở trước mặt, bình tĩnh nói: "Ba món ăn này đều thuộc nhóm Băng Hỏa dung hợp hệ. Ta gọi chúng là Băng Hỏa Cửu Trọng Thiên hệ liệt."
Vừa nói, Niệm Băng vừa chỉ vào món ăn thứ nhất:
"Món ăn này nguyên liệu chủ yếu chỉ là một con gà bình thường, ta gọi là Băng Hỏa Bạo Hà Kê. Bản thân thịt gà thì bình thường, nhưng ta dùng ngọn lửa khiến cho hương vị của hành và gừng tuôn ra, tẩm vào trong thịt gà. Dùng hỏa diễm để quay. Khi thịt gà chín được tám phần thì dập tắt ngọn lửa, lấy lá sen bọc lại, bên ngoài phong băng. Vì thân gà nóng, lá sen lai đóng băng, dưới tác dụng của hai loại nhiệt độ đối lập, hương vị của lá sen phóng thích, hoàn toàn dung nhập vào thịt gà. Cuối cùng sử dụng Bạo Viêm thuật oanh kích, khiến băng và lá sen biến mất, hương vị của lá sen hoàn toàn dung hợp vào thịt gà, cũng khiến thịt hoàn toàn chín. Lúc này, thịt gà dưới tác dụng của băng hỏa hai loại nhiệt độ đối lập càng trở nên thơm và mềm hơn. Da bên ngoài màu vàng mật, thơm và giòn. Có lẽ các vị giám khảo đều đã phát hiện ra, món ăn này ta không sử dụng gia vị đặc biệt, cũng không phải ta sai lầm mà là cố ý. Nấu ăn là đem nguyên vị của nguyên liệu hoàn toàn thể hiện, đây mới chính thức là trù nghệ. Cho nên, đặc điểm lớn nhất của Băng Hỏa Bạo Hà Kê chính là một chữ hương, Về phần dùng băng tráo đậy lại đó là để bảo trụ nhiệt độ của Băng Hỏa Bạo Kê và hương khí trong đó. Xin mời nhân lúc nó còn nóng mà nếm thử."
Mọi người đồng thời động thủ, căn bản không ai buồn để ý tới ba món ăn của Liêu Phong mà trực tiếp tiến tới Băng Hỏa Bạo Hà Kê của Niệm Băng. Lớp băng bên ngoài nhanh chóng bị chiếc đũa phá tan. Lập tức, hương thơm nồng đậm phả ra, bên ngoài con gà đã hoàn toàn biến thành màu vàng kim. Mọi người đều động thủ, da gà rất giòn, cho miếng thịt gà đầu tiên vào miệng, toàn bộ giám khảo kể cả Kim Hạo đều làm cũng một động tác: tiếp tục vươn đũa lần thứ hai.
Niệm Băng cầm lấy cái hộp bằng chì, lại đưa cho Tuyết Cực: "Bá phụ, cái này là của ngài."
Tuyết Cực không tiếp lấy, mỉm cười nói: "Không, nó là của ngươi, ngươi dùng Ngạo Thiên Đao để đổ ước mà, mặc dù bây giờ Ngạo Thiên đao chưa hoàn toàn của ngươi, nhưng ta đã đem nó bán ra, ngươi lại dùng nó đánh cuộc, sao lại đưa cho ta?"
Niệm Băng ngây người một lúc, nhìn ánh mắt thâm thúy của Tuyết Cực, nắm chặt chiếc hộp trong tay, mỉm cười nói: "Từ chối không bằng tuân lệnh vậy." Hắn không muốn tiếp tục cho Tuyết Cực một cơ hội đưa ra yêu cầu nữa. Cất Thánh Diệu Châu vào trong ngực, mặc dù làm vậy về mặt lễ số hơi ké, nhưng vì bảo bối này, Niệm Băng cũng bất chấp.
Long Trí từ sau bàn giám khảo đi tới, hành lễ với bá tước và hầu tước, nói: "Các vị, tỷ thí hôm nay đã kết thúc, Tuyết đại ca, nếu ngươi không có chuyện gì nữa để cho Niệm Băng theo chúng ta trở về đi."
Quan hệ của Tuyết Cực và Long Trí luôn luôn tốt đẹp, huống chi hôm nay Niệm Băng đánh bại Đại Thành Hiên khiến cho hắn tâm tình rất tốt. "Được rồi, vậy các ngươi về đi. Niệm Băng, tối mai ta sẽ phái xe ngựa tới đón ngươi."
Nặc Á hầu tước có chút bất mãn nói: "Ăn ba món ăn vừa rồi bổn tước còn chưa no, Niệm Băng, ta muốn ngươi làm hai món nữa cho chúng ta nếm thử."
Niệm Băng trong lòng xuất hiện một tia bất mãn, làm một đỉnh cấp trù sư, hắn tịnh không phải vì phục vụ giới quan chức quý tộc này mà học tập trù nghệ. Nhưng lúc này cũng khó cự tuyệt thành chủ Tuyết Thành. Đang lúc hắn đang ở thế khó, lại là Lạc Nhu giải vây giúp: "Nặc Á thúc thúc, mỹ vị không thể dùng nhiều, cho dù ăn nhiều cũng vô pháp cảm nhận chân vị trong đó. Niệm Băng vừa rồi dùng nhiều ma pháp như vậy, nên để hắn nghỉ ngơi đi. Ngày mai ngài quay lại, không phải giống nhau sao?"
Nặc Á hầu tước nghe Lạc Nhu nói vậy, không tiếp tục đòi hỏi, gật đầu nói: "Nếu Nhu nhi đã nói vậy, hôm nay cứ như vậy đi. Lão Tuyết a! Lấy rượu ngon ngươi cất kĩ ra cho chúng ta vài chén đi, cái này thì được chứ? Niệm Băng, ngươi về trước đi, ngày mai bổn tước nhất định sẽ trở lại thưởng thức tay nghề của ngươi. Băng Hỏa Cửu Trọng Thiên hệ liệt, quả nhiên có sanh ý."