Bảo Bối Con Là Ai

Chương 68 :

Ngày đăng: 09:14 18/04/20


Hôm đó, sau khi ăn xong, Lăng Dịch liền dẫn Thiên Thiên trở về nhà trước.



Lăng Húc không có nhiều thời gian để ngồi bên hai người họ, khách vào ăn mỗi lúc một đông thêm, cậu vội vã trở lại phòng bếp để chuẩn bị đồ ăn.



Lúc xe đang trên đường trở về nhà, Thiên Thiên vẫn luôn hừ ca, lăn qua lộn lại, Lăng Dịch một chữ cũng không hiểu nó đang nói gì.



Đến giờ đi ngủ rồi, Lăng Húc vẫn chưa thấy về.



Thiên Thiên có chút phấn khích, không nỡ đi ngủ, rõ ràng cả ngày nay đã rất mệt nhưng nó vẫn ngồi trên giường hỏi: “Sao ba vẫn chưa về thế ạ?”



Lăng Dịch ngồi mép giường nói với nó: “Con cứ ngủ trước đi, lát nữa ba sẽ về.”



“Khì khì” Thiên Thiên phát ra tiếng cười kỳ quái.



Lăng Dịch mỉm cười hỏi nó: “Có gì mà vui vậy?”



Thiên Thiên nói: “Con muốn hỏi ba xem con được sinh ra như thế nào.”



Lăng Dịch đưa tay sờ đầu của nó, “Thì con từ trong bụng ba chui ra chứ sao.”



Thiên Thiên ở vườn trẻ đã từng thấy phụ nữ mang bầu, nó giả dáng của mấy thai phụ hỏi, “Con lớn như vậy á?”



Lăng Dịch định gật đầu, sau đó lại do dự, nói: “Không biết nữa, để hỏi ba của con sau được không?”



Thiên Thiên ngáp một cái, hiển nhiên không chịu được cơn buồn ngủ nữa, nhưng vẫn cố gắng mở to mắt đợi ba về “Con cũng muốn hỏi ba.”



Lăng Dịch bảo: “Con phải đi ngủ trước đã, khi con tỉnh dậy sẽ thấy ba về.”



Thiên Thiên tựa vào trong ngực Lăng Dịch “Bác cũng là ba, ba cũng là ba, con tên là Thiên Thiên, nếu gọi ba thì hai người sẽ không biết con đang gọi người nào đúng không?”



Lăng Dịch dứt khoát ôm nó vào trong lòng, nhẹ nhàng vỗ vỗ nó, mỉm cười nói: “Không đâu, con kêu thế nào cũng được.”



Thiên Thiên lắc đầu một cái, “Con sẽ không biết rõ……”



Lăng Dịch hỏi nó: “Vậy con muốn gọi thế nào, không thì gọi là bác như lúc trước cũng được”



Anh nói chuyện nhưng không thấy Thiên Thiên trả lời, cúi đầu nhìn Thiên Thiên đã ngủ trong lòng anh từ lúc nào không hay.




Trên đường lái xe đến nhà trẻ, nói: “Tối hôm qua con có sạc đầy pin không đấy? Hôm nay tinh thần phấn khởi như vậy sao?”



Nghe ba đùa với mình, Thiên Thiên cảm thấy rất vui, cười đến híp cả mắt.



Lúc xuống xe, Thiên Thiên đột nhiên hỏi Lăng Húc: “Con kêu bác là ba có được không?”



Gần đây nó có xem chương trình thực tế về cha con, trong đó có một đứa nhỏ luôn gọi ba ba, vì vậy cảm thấy rất thích thú, cũng muốn học theo.



Lăng Húc nói với nó: “Tốt, bác là ba a, ba là ba b.”



Nói thế với Thiên Thiên, nó nghe không hiểu, mặt cứ nghệt ra.



Lăng Húc dừng xe lại, mở cửa xuống xe sau đó bế Thiên Thiên xuống, đưa nó vào trong nhà trẻ.



Vừa đi, Thiên Thiên vừa hỏi: “Cái gì là ba a ạ?”



Lăng Húc nói: “Chính là a trong abcd đó.”



Thiên Thiên nói: “Con biết abcdefg!” Nhưng Lăng Húc chỉ nói đùa, nó vẫn chưa hiểu ý của cậu.



Xế chiều hôm nay, Lăng Dịch tới đón Thiên Thiên tan học, Thiên Thiên nói cho anh biết: “Ba nói bác là ba a, ba là ba b”



Lăng Dịch nghe vậy, trầm mặc hồi lâu, nhìn Thiên Thiên nói: “Sau này ba con nói gì với con, con đều phải nói cho bác biết, không thể tùy tiện tin tưởng lời của ba con, biết không?”



Bình thường ở nhà, phần lớn chuyện đều là Lăng Húc nghe Lăng Dịch, Thiên Thiên rất dễ dàng có thể biết người nào có quyền uy lớn nhất trong nhà nên gật đầu cái rụp



Lăng Dịch nói với nó: “Con biết ba trong tiếng anh gọi thế nào không?”



Thiên Thiên lắc đầu.



Lăng Dịch dạy nó: “Là daddy.”



Thiên Thiên đọc lại theo anh.



Lăng Dịch mỉm cười nói: “Ừ, sau này cứ gọi bác như vậy đi.”