Bảo Bối Của Tổng Tài Ác Ma
Chương 92 : Định mệnh đời anh
Ngày đăng: 13:40 30/04/20
Gia Thành buồn bã đi dạo trên phố, trong không khí y buồn tối tâm không một ai qua lại
Anh ngồi xuống ở một hàng ghế ở trên phố anh ngồi suy nghĩ. Anh có gì không bằng Thiên Hạo chứ, anh là người đến trước kia mà. Tại sao anh luôn thua, tất cả anh đều có nhưng anh lại không có được tình yêu của Nguyêt Nhi. Thế giới này liệu rằng có còn ai yêu anh không, hay ai cũng đối xử tệ với anh. Từ nhỏ ba đã luôn yêu thương anh trai của anh mà bỏ anh, toàn bộ tài sản trong công ty của ba đều giao cho anh trai. Còn anh chẵng có môt thứ gì trong tay cả
Trong nhà chỉ có mỗi một mình mẹ là thương yêu anh thôi. Anh tệ lắm sao, tệ đến mức ngay cả ba ruột của anh cũng không thèm nhận anh là con. Đúng là luv trước anh rất ham chơi nên không quan tâm tới công ty, chỉ vì như vẫy thôi mà ba anh liền từ anh ra khỏi công ty
Sau khi từ nước ngoài trở về anh đã trở thành một người đàn ông chững chạt hơn. Anh nói với ba rằng nhất đĩnh anh sẽ quan tâm tới công ty, nhưng không nhờ ba anh lại chẵng thèm để ý tới lời nói của anh. May là anh trai tên Hồ Gia Kiệt của anh tốt bũng cho anh một số vốn làm ăn
Sau khi từ nước ngoài trở về anh đã trở thành một người đàn ông chững chạt hơn. Anh nói với ba rằng nhất đĩnh anh sẽ quan tâm tới công ty, nhưng không nhờ ba anh lại chẵng thèm để ý tới lời nói của anh. May là anh trai tên Hồ Gia Kiệt của anh tốt bũng cho anh một số vốn làm ăn
Từ đó anh quyết định mở công ty HTN, khi đó công ty anh rất nhanh đã phát triển thành một công ty nổi tiếng trong giới kinh doanh. Bây giờ anh còn là một chủ tịch đươc biết bao nhiêu tiểu thư con nhà giàu bám theo, nhưng anh không cần bọn tiểu thư đó, anh chỉ cần Nguyệt Nhi quay về bên anh thôi
Đang ngồi suy nghĩ một hồi thì nhìn thấy một cô gái đang đi thì bị ngất sỉu trên đường. Anh nhanh chân chạy tới xem cô gái đó như thế nào, anh gõi một chiếc xe cấp cứu đưa cô tới bệnh viện của Gia Dương
Một lúc sau Gia Dương bước ra nói "Nè, cậu càng ngày càng giống Thiên Hạo rồi đó. Bễnh viện tôi thiếu gì bác sĩ sao cậu không gọi họ kiểm tra mà cứ nhất thiết phải là tôi"
Một lúc sau Gia Dương bước ra nói "Nè, cậu càng ngày càng giống Thiên Hạo rồi đó. Bễnh viện tôi thiếu gì bác sĩ sao cậu không gọi họ kiểm tra mà cứ nhất thiết phải là tôi"
"Tôi không muốn nói nhiều với cậu. Cô gái đó bị sao vậy?" Anh lạnh lùng nói. Thât ra anh cũng có nhiều điểm rất giống Thiên Hạo là rất lạnh lùng, lạnh lùng với tất cả mọi người trừ người anh yêu
Gia Dương thở dài "Cô ấy chẵng sao cả, chỉ là bị sốt hơi cao một chút thôi, tôi đã kêu y tá cho cô ấy uống thuốc và sử dũng miếng dán hạ sốt rồi. Chỉ cần để cô ấy ngủ một lúc là sẽ khỏe"
Gia Thành gât đầu "Um"