Bảo Bối Giá Trên Trời

Chương 3 : Ngủ với chàng đẹp trai

Ngày đăng: 16:19 27/05/20


Sau khi mọi người đi hết rồi, Hứa Hi Ngôn xuống giường, tìm quần áo của mình rồi mặc vào, thu dọn đồđạc chuẩn bị rời đi, nhưng người đàn ông trên giường lại tỉnh dậy đúng lúc này.



Anh ta nằm nghiêng, tư thế tao nhã, một tay chống đầu, như cười như không, hỏi: "Cứ thế màđi sao?"



Đột nhiên đối diện với một khuôn mặt yêu nghiệt đến không tưởng như thế, Hứa Hi Ngôn chợt ngây ra.



Người đàn ông này có một gương mặt đẹp trai có thể mê hoặc tất cả chúng sinh, quyến rũđến hoàn hảo, khí chất tao nhã cao quý, lạnh lùng nhưánh trăng lạnh lẽo trên đỉnh núi tuyết.



Điều đặc biệt nhất chính làđôi mắt đẹp tuyệt vời của anh. Đôi mắt hoa đào sâu thẳm, lấp lánh như chứa đựng cả bầu trời sao. Đuôi mắt hơi xếch lên, phác họa nên vẻ quyến rũ và mê hoặc bất tận.



Vào khoảnh khắc chạm phải ánh mắt anh, trái tim của Hứa Hi Ngôn đột nhiên lỡ nhịp.



Cô từng gặp rất nhiều anh chàng đẹp trai, nhưng chưa bao giờ gặp người đàn ông nào có thể khiến cho trái tim người khác run lên như vậy. Vẻđẹp của anh thật sự khó mà hình dung được bằng lời.



Hứa Hi Ngôn ngây người mãi một lúc lâu mới trở lại bình thường. Lúc này cô mới sực nhớ ra tối hôm qua mình đã gọi điện thoại cho bạn thân cầu cứu, bảo côấy giúp mình tìm một người bạn đóng vai quần chúng đến giúp.



Thật không ngờ cô bạn thân này lại tài năng thật đấy, tìm hẳn cho mình một anh chàng đẹp trai tuyệt đỉnh như vậy.



May thật, may thật, chỉ cần không để cái tên đầu tư mập như heo kia được lợi, thì ngủ với một chàng đẹp trai như vậy cũng có thể xem như cô vớ bở rồi.



Lúc ánh mắt của Hứa Hi Ngôn lướt qua vệt đỏ tươi trên khăn trải giường, hai má cô lập tức đỏ bừng lên. Cô xấu hổ quay đầu đi, vội vàng cho tay vào túi móc ra một ít tiền, đếm rồi đặt trên tủđầu giường.



"Cho anh năm trăm tệ! Anh không cần cảm ơn tôi, đây là thù lao mà anh xứng đáng nhận được! Cảnh giường chiếu này của anh không tệ, với điều kiện ngoại hình của anh, tôi dám khẳng định, trong vòng ba đến năm năm, anh nhất định có thể nổi tiếng trong ngành giải trí."




"..." Hàng lông mày anh tuấn của Hoắc Vân Thâm hơi chau lại, anh chăm chú quan sát cô gái có vẻđẹp trong sáng trước mặt.



Cảnh giường chiếu? Thù lao?



Cô cho rằng anh là diễn viên tạm thời tới hỗ trợ hay sao?



Hay cô xem anh là trai bao để tiêu tiền giải tỏa?



Chẳng lẽ gương mặt ảnh đế quốc tế này của anh khi về Bái Kinh lại không được ưa thích? Cô không nhận ra anh là ai sao?



"Được rồi, không nói nhiều nữa, tôi phải đi rồi! Bái bai, chúc anh may mắn nhé!"



Hứa Hi Ngôn không nhận ra anh là ai, cô thanh toán hết số tiền nên trả rồi mở cửa định rời đi. Nhưng ngay lúc đó, ở sau lưng cô bỗng có một bàn tay với đến, ngăn côở sau cánh cửa.



Một thân hình cao lớn chợt bao phủ lấy cô. Giọng nói quyến rũ mê hoặc, êm ái như tiếng đàn cello vang lên ngay bên tai: "Cô ngủ với tôi, có phải nên chịu trách nhiệm với tôi không?"



Anh chưa từng gặp cô gái nào thú vị như vậy, nữ sinh bình thường không phải sẽ nghĩđủ mọi cách để quấn lấy người đàn ông, đòi anh ta chịu trách nhiệm hay sao?



Huống chi ngoại hình của anh cũng không tệ mà nhỉ?



Cho dù là về lý thuyết hay thực tế, thì cô gái này là cô gái đầu tiên có tiếp xúc da thịt với Hoắc Vân Thâm, anh không thểđể cô chuồn mất như vậy được.




Cảm giác áp bức trên người anh quá mạnh mẽ, mang theo mùi hormone nam tính nồng nặc, khiến tim người ta bất giác loạn nhịp.



Hứa Hi Ngôn lúng túng xoay người, vừa nhìn anh bằng ánh mắt cảnh giác vừa nói: "Này, chúng ta đã thanh toán sòng phẳng rồi! Anh còn muốn như thế nào nữa? Tôi nói cho anh biết nhé! Nếu như anh dám cản đường của tôi, cẩn thận không tôi sẽđập vỡ trứng của anh đó!"



Phụt...



Hoắc Vân Thâm không khỏi phì cười. Khi anh cười, trên má còn hiện ra hai lúm đồng tiền rất xinh xắn.



Hứa Hi Ngôn bị nụ cười của anh mê hoặc. Đúng là yêu nghiệt mà! Vốn dĩ gương mặt đẹp trai này đãđủ khiến trời đất phải ghen tị rồi, thế mà còn có hai má lúm đồng tiền quyến rũ nữa chứ! Có muốn người ta sống hay không vậy!?



Hoắc Vân Thâm phớt lờ lời cảnh cáo kia, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô.



Hứa Hi Ngôn tưởng anh muốn động tay động chân với mình, thế nhưng anh ta lại chỉ mở lòng bàn tay của cô ra, dùng bút viết lên trên đó một dãy số.



Hoắc Văn Thâm liếc nhìn cô, nói với vẻ nghiền ngẫm: "Đây là sốđiện thoại cá nhân của tôi! Lần sau có cảnh giường chiếu, cảnh hôn hay cảnh ngược lũ cặn bã gìđấy, côđều có thể tìm tôi bất cứ lúc nào. Tôi sẽ giảm giá 20% cho cô."



Anh cảm thấy nhất định là mình bịđiên rồi, lại động lòng với một cô gái mới gặp có một lần, không những thế còn vừa gặp đã ngủ với nhau.



Thế nhưng anh thì có cách gì chứ, ai bảo cô là cô gái đầu tiên bước vào thế giới của anh!



Hứa Hi Ngôn: "..."



Chỉ cần anh không giở trò lưu manh làđược rồi!



Đôi mắt trong veo đen nhánh của cô lấp lánh ánh sáng linh động, gian xảo. Cô mỉm cười lấy lệ, nói: "Ừm ừm, nếu cần nhất định sẽ tìm anh! Sau này tôi sẽ giới thiệu thêm nhiều mối làm ăn cho anh hơn! Nhưng mà hiện giờ... tôi phải đi rồi!"



"Tạm biệt!"



Anh rất mong đợi vào lần gặp gỡ tiếp theo giữa hai người họ, không biết liệu có thú vị giống như hôm nay không nhỉ?