Bảo Bối Giá Trên Trời

Chương 309 : Phải đến cầu xin cô ta mới được

Ngày đăng: 16:21 27/05/20


Editor: Nguyetmai



Hoàng Yên Nhiên xem xong tin tức, hoặc là không làm, không thì phải làm đến cùng. Cô ta lập tức thông báo cho trợ lí Hà Lượng, tìm người vào bệnh viện, nghĩ cách xử lí Giả Thanh.



Mặt khác, cô ta còn bảo Hà Lượng ngày mai đến đoàn phim, đưa giấy chứng nhận đã hồi phục của mình cho đạo diễn Bành Tư Thành.



Cô ta dám đánh cược, nếu Bành Tư Thành muốn quay xong bộ phim này thì nhất định phải đến cầu xin cô ta mới được.



...



Trong đồn cảnh sát Đông Giao, Hứa Hi Ngôn ngồi trong phòng thẩm vấn, tiếp nhận điều tra.



Đối diện cô là hai cảnh sát đang ngồi, một người nêu câu hỏi, một người ghi lời khai.



Bọn họ bảo cô kể rõ lại toàn bộ mọi chuyện từ hôm thứ Sáu tuần trước, lúc Giả Thanh bị trúng độc. Hứa Hi Ngôn dựa theo sự thật mà nói hết ra, thế nhưng người thẩm vấn vẫn mang thái độ hoài nghi như trước.



"Cô Cảnh Hi, cô nói mình không có đầu độc, vậy tại sao thuốc độc lại ở trong ngăn kéo của cô. Cô có thể giải thích được không?"



Hứa Hi Ngôn hít thật sâu: "Những điều cần nói tôi đã nói hết ba lần, các anh còn muốn như thế nào nữa? Tôi không có đầu độc, tôi cũng không biết tại sao trong ngăn kéo của mình lại có thuốc độc. Nếu các anh không tin, cứ việc đi kiểm tra camera."



Cảnh sát thẩm vấn kia lại nói: "Chúng tôi đã kiểm tra camera rồi, hôm đó camera của đoàn phim bị trục trặc, không thể cung cấp bất kỳ đoạn video nào để chứng minh."


"Không sao, chị tin em vô tội. Em cứ yên tâm, chị đã hiểu rõ mọi chuyện rồi, chị sẽ nghĩ cách bảo lãnh em ra ngoài, sau đó bắt tay tiến hành xử lí chuyện này."



Sau khi nhận được điện thoại của Mã Hạo Đông, Tiêu Vũ Thiên chạy đến đây ngay.



Dựa vào sự hiểu biết của cô đối với Hứa Hi Ngôn, cô không tin là Hứa Hi Ngôn sẽ làm ra chuyện như là đầu độc. Tất nhiên, rất có thể là Hi Ngôn cô đã đắc tội người nào đó trong đoàn phim.



"Làm phiền chị Thiên Thiên rồi."



"Đừng khách sao, không thể bảo vệ tốt cho em là do chị không làm tròn bổn phận!"



Tiêu Vũ Thiên nhìn cô bằng đôi mắt nghiêm túc, hỏi dò: "Nói cho chị biết toàn bộ sự việc, chị sẽ dễ dàng tìm được chứng cứ và tẩy sạch tội danh giúp em."



"Được."



Hứa Hi Ngôn kể lại đầu đuôi câu chuyện một lần nữa, miêu tả toàn bộ mọi chuyện đã xảy ra trong buổi quay phim vào hôm đó, không sót một chữ.



Có điều Hứa Hi Ngôn không nhắc đến Hoàng Yên Nhiên, cô căn bản không hề hoài nghi cô ta. Có lẽ cho dù là bất cứ ai cũng sẽ không hoài nghi Hoàng Yên Nhiên, bởi vì từ đầu đến cuối cô ta không hề có mặt ở trong đoàn phim.



Sau khi Tiêu Vũ Thiên hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện, cô bảo Hi Ngôn cứ bình tĩnh ở chỗ này, đừng nóng vội, để cô nghĩ cách. Ngoại trừ việc nghe theo sự sắp xếp của Tiêu Vũ Thiên, Hứa Hi Ngôn cũng chẳng còn biện pháp nào khác.



Hứa Hi Ngôn không lo lắng cho mình, thế nhưng lại lo cho Hoắc Vân Thâm. Cô không biết chừng nào mình mới có thể ra ngoài, đến tối cô không thể giúp anh làm châm cứu trị liệu thì phải làm sao bây giờ?



Hiện tại, Hứa Hi Ngôn chỉ hy vọng chuyện cô tiến vào đồn cảnh sát không bị ông ngoại mình, Anh Bảo và Hoắc Vân Thâm biết được. Cô không muốn khiến bọn họ phải lo lắng cho mình.



Nhưng mà bất cứ một biến động nhỏ nào trong giới giải trí, sao Hoắc Vân Thâm có thể không biết cho được?