Bảo Bối Giá Trên Trời

Chương 326 : Đúng là quá lôi cuốn

Ngày đăng: 16:21 27/05/20


Editor: Nguyetmai



"Vậy cũng được." Diệp Tầm nhượng bộ.



Hứa Hi Ngôn trấn an Diệp Tầm xong thì quay về khán phòng. Bây giờ, thí sinh số 35 đang biểu diễn phần thi hát của mình.



Cô vừa ngồi chưa được bao lâu, số 35 đã kết thúc phần trình diễn. Đợi giám khảo chấm điểm xong, cậu bé kia liền đi xuống sân khấu.



Tiếp theo, người dẫn chương trình mời thí sinh nhỏ tuổi số 36 lên sân khấu.







Tại biệt thự nhà họ Hoắc.



Hoắc Vân Thâm đi từ trong phòng ra, khi đi ngang qua phòng khách thì thấy ba mẹ mình đều đang xem chương trình của đài truyền hình Bái Kinh.



Trên màn hình tivi là một bạn nhỏ đang biểu diễn ca hát, hai người xem vô cùng chăm chú.



Hoắc Vân Thâm cảm thấy ba mẹ mình chắc là muốn bế cháu đến phát điên rồi, không những giục anh quen bạn gái rồi kết hôn mà còn hứng thú ngồi xem những chương trình dành cho thiếu nhi như vậy nữa.



Vốn dĩ Hoắc Vân Thâm định lén rời đi, nhưng đúng lúc người dẫn chương trình trên tivi đang mời bạn nhỏ số 36 lên sân khấu.



Anh vô tình liếc qua và bất ngờ phát hiện, sao cậu bé số 36 kia lại giống Anh Đào Bảo Bảo đến vậy?



Để xác nhận xem có phải là cùng một người không, Hoắc Vân Thâm dừng xe lăn lại rồi cùng xem chương trình với ba mẹ.



Bạn nhỏ số 36 rất khác với các bạn nhỏ còn lại. Sau khi các cô cậu bé kia lên sân khấu đều tự giới thiệu mình trước rồi giao lưu với người dẫn chương trình.



Nhưng số 36 lại không làm vậy, mà trên sân khấu trực tiếp vang lên một bài hát vui vẻ.



Trong vòng thi sơ khảo, Anh Bảo chọn bài hát mang tên "Sự lôi cuốn của Loli" làm nhạc đệm cho bài nhảy.



Trong tiếng nhạc rộn ràng, bé con tự tin bước lên sân khấu, theo sau là năm chàng trai trẻ làm bạn nhảy của cô bé. Mỗi chàng trai đều mặc âu phục màu trắng, nhìn vừa chỉnh tề lại vừa phóng khoáng.



Chỉ có mình Anh Bảo mặc áo đuôi tôm màu đen, bên trong kết hợp với áo sơ mi trắng cùng với nơ con bướm màu đen. Trên đầu cô bé đội một chiếc mũ chóp cao nhỏ, tay cầm một chiếc gậy mini.



Nhìn lướt qua thì rõ ràng là một cậu bé đẹp trai với thần thái siêu đẳng.
Hoắc Chấn nói: "Đúng vậy. Nhưng bây giờ tình hình sức khỏe của Vân Thâm như vậy, tôi thấy cho dù có cưới vợ về thì bà cũng chẳng có hi vọng được bế cháu đâu."



"Ôi, nghĩ đến tôi lại thấy đau lòng, chẳng lẽ con trai chúng ta cả đời phải cô đơn một mình vậy sao? Đến lúc chúng ta nhắm mắt xuôi tay, lìa đời rồi, chỉ còn lại mình nó cô độc biết nhường nào!"



"Bà đừng lo xa nữa, cùng lắm sau này bảo Vân Thâm nhận nuôi một đứa là được rồi."



"Haizz, dù sao thì con nuôi và con ruột vẫn khác nhau mà…"



Nghe ba mẹ than thở, xem một chương trình tivi cũng có thể nghĩ đến rồi lo lắng cho mình, Hoắc Vân Thâm chỉ cảm thấy có lỗi với họ.



Trong lòng anh ít nhiều cũng thấy chua xót. Anh không nói gì, chỉ lặng lẽ rời khỏi phòng khách.







Tại Trung tâm Nghệ thuật Bái Kinh.



Vòng sơ khảo cuộc thi đã kết thúc, Anh Đào Bảo Bảo số báo danh 36 nhận được điểm cao nhất và đứng đầu vòng thi này.



Lúc Anh Bảo ra ngoài, Phương Tiểu Tranh vui mừng ôm chầm lấy cô bé, khen ngợi: "Anh Đào bé nhỏ, con thật là giỏi, biểu diễn thật xuất sắc!"



Anh Bảo cười khúc khích: "Đó là vì đồ ăn vặt của dì Tranh Tử tặng ngon, Bảo Bảo ăn xong mới có đủ sức để nhảy đó!"



"Ôi chao, con nhóc này thật là khéo nói, dì thích con chết mất!" Phương Tiểu Tranh không nhịn được, hôn bé con mấy cái.



Sau cuộc thi, mấy người lớn cùng với Anh Bảo rời khỏi Trung tâm Nghệ thuật.



Phương Tiểu Tranh đi cùng Vương Đại Trí, còn Hứa Hi Ngôn đưa ông ngoại và Anh Bảo về nhà họ Cảnh, chuẩn bị đi tìm Diệp Tầm.



Thật trùng hợp, cô còn chưa ra khỏi cửa thì Hoắc Vân Thâm đã gọi điện thoại đến.



Bây giờ chỉ cẩn nhìn thấy cuộc gọi của "Anh một tỷ" là tim của Hứa Hi Ngôn đã không kìm chế được xúc động. Cô điều chỉnh giọng rồi bắt máy, giọng nói tự động ngọt như thêm đường: "Alo, anh Hoắc à?"



"Cảnh Hi, lúc chiều tôi đã xem cuộc thi của Anh Đào Bảo Bảo trên ti vi rồi."



Lúc nào Hoắc Vân Thâm muốn gọi cho Hứa Hi Ngôn cũng đều phải tìm chủ đề và lí do, lần này cuộc thi của Anh Đào Bảo Bảo là chủ đề thích hợp nhất rồi.