Bảo Bối Giá Trên Trời

Chương 478 : Lén lút yêu đương

Ngày đăng: 16:22 27/05/20


Editor: Nguyetmai



"Đã download về nghe rồi, vô cùng hay, nhất định sẽ đến tiệm mua album về cất kĩ."



"Phong cách MV lần này của Nghịch Vân thân yêu chắc chắn sẽ vô cùng lãng mạn!"



Hứa Hi Ngôn xem bình luận, thấy dân mạng bàn tán từ chuyện bát quái giữa hai bộ phim đến ca khúc mới của Nghịch Vân.



Theo thống kê, chỉ trong vòng 12 tiếng sau khi phát hành, ca khúc mới "Có lẽ" của Nghịch Vân đã tới 1,28 triệu lượt nghe, lượng download theo số liệu mới nhất luôn đứng trên vị trí top 1.



Bình luận về ca khúc cũng đạt kỷ lục mới.



"Rất rất rất rất rất rất hay!"



"Mỗi bài hát của Nghịch Vân thân yêu,..."



"Mọi người có để ý không? Trước kia trong MV của đại thần Nghịch Vân chưa từng có nhân vật nữ chính, lần này thế mà lại có!"



"Nữ chính trong MV là ai? Thật đẹp quá!"


A, cảm giác lén lút yêu đương cùng nam thần thật tốt!



Tâm trạng của Hứa Hi Ngôn rất tốt, Phương Tiểu Tranh hẹn gặp cô, cô lập tức đồng ý.



Ngồi trong phòng riêng của quán đồ nướng, Phương Tiểu Tranh thấy cô gọi một bàn đồ ăn đủ cho bảy tám người ăn thì kinh ngạc hỏi: "Cậu được nhận tiền lương rồi à? Sao gọi nhiều đồ ăn thế?"



Hứa Hi Ngôn gọi đầy một bàn đồ ăn, còn dặn nhân viên phục vụ mở rượu vang, có vẻ muốn không say không về: "Coi như mình chưa được nhân tiền lương đi nữa, mình cũng không thể mời bạn thân mình ăn một bữa cơm được hay sao?"



Cô nói xong còn cười hì hì: "Ai bảo tâm tình mình tốt cơ chứ."



"Ừ ừ, nhận ra rồi, cô gái được tình yêu tưới tắm, tươi giống hoa vậy đó."



Phương Tiểu Tranh cười hì hì trêu ghẹo cô, còn cố ý đùa giỡn: "Ai ya, cũng không biết lần trước ai khóc bù lu bù loa trước mặt mình, nói cái gì mà thất tình, đời này không muốn yêu đương nữa, là ai thế?"



Hứa Hi Ngôn sờ gương mặt nóng ran của mình, liếc Phương Tiểu Tranh một cái: "Được rồi, đừng nhắc lại nữa mà."



Nướng xong thịt ba chỉ trong đĩa, hai cô gái bắt đầu ăn, Hứa Hi Ngôn vừa ăn thịt nướng vừa nói: "Tranh Tử, cậu còn nhớ không? Lần đầu tiên chúng ta đi ăn thịt nướng với nhau, đến giờ mình vẫn còn nhớ hương vị đó. Khi đó mình tự nhủ với bản thân, tương lai mình phải cố gắng kiếm thật nhiều thật nhiều tiền, ngày ngày sống tốt, có thể ăn thịt nướng mà không ngại ngần."



"Mình vẫn nhớ chứ, khi đó mình thật sự không biết một thiên kim của nhà họ Hứa như cậu lại có cuộc sống thảm đến vậy, ngay cả thịt nướng cũng chưa được ăn bao giờ."



Phương Tiểu Tranh gắp thịt đã nướng xong vào bát của Hứa Hi Ngôn.



Hứa Hi Ngôn nâng ly rượu lên, sau khi cạn ly cùng Phương Tiểu Tranh, cô ngửa đầu uống một ngụm lớn.



Rượu vang có chút đắng chát, uống vào cổ họng hơi cay cay nhưng cô lại cảm thấy tim mình vô cùng ngọt ngào: "Hiện giờ rất tốt, việc mình muốn đều đã thực hiện được, cuộc sống bây giờ chính là cuộc sống mà mình muốn. Rốt cuộc về sau mình cũng không cần hâm mộ cậu và Đại Trí nữa."