Bảo Bối Thông Minh Định Hôn Phu

Chương 1 :

Ngày đăng: 12:07 19/04/20


Hoàng hôn màu đỏ rực từ từ chìm vào mặt biển. Khi trực thăng cất cánh, hắn nhìn xuyên qua tấm kính thủy tinh vào mặt biển sâu. Thái Bình Dương bị nhuộm thành một mảng màu hồng, rực rỡ, tựa như sắp sôi trào. Trực thăng tiếp tục bay lên cao, trang viên với thiết kế toàn màu trắng từ từ nhỏ lại, biệt thự, bể bơi, sân tennis, vườn hoa, đều thu nhỏ lại như những mô hình tinh xảo. Nơi suối nhỏ phun trào, bên cạnh cây cổ thụ với tán cây rợp cả khung trời, trên cây điểm những đèn hoa nhỏ. Tuy rằng góc độ hiện tại đã không nhìn tới, nhưng hắn biết dưới tán cây um tùm đó, một đám người đang quây quần trên bàn cơm, chuẩn bị cho buổi tiệc tối nay, chủ nhân chính là lão gia Bart. Cho dù đã dần dần rời xa trang viên, tiếng vang của cánh trực thăng che lấp, nhưng hắn lại vẫn có thể cảm nhận bầu không khí vui vẻ từ dưới tỏa ra.



_ Tiên sinh, Alex tiên sinh tìm ngươi!



Phi công đem vô tuyến điện giao cho hắn, hắn cầm lấy, tiếp nhận vô tuyến điện.



_ Có chuyện gì?



_ Lam Tư, ngươi làm cái gì vậy?



_ Có chuyện gì sao?



_ Có chuyện gì sao? Ngươi còn hỏi ta! Ngươi biết rõ cha hy vọng mọi người đêm nay có thể đến đông đủ, ngươi lại trốn đi là có ý gì? Chuyện gì không thể đợi cho ăn cơm xong nói sao?



Trực thăng với thanh âm tuy rằng ầm ỹ, lại vẫn không thể ngăn cản được lời Alex giận dữ.



_ Cơ hội không đợi người.



_ Ngươi mấy năm nay kiếm chưa đủ tiền sao?



Hắn tựa lưng vào ghế ngồi, nhìn đèn sân bay, lãnh đạm mở miệng.



_ Tiền đối với ta mãi mãi không đủ.



_ Ngươi biết chắc ngươi kiếm rất nhiều tiền. Ngươi đang cố chứng minh cái gì?



Lam Tư nhìn cảnh đêm phía dưới, mặt không chút thay đổi nói.



_ Ngươi suy nghĩ nhiều quá, ta hiện tại không rảnh đi bận tâm đến suy nghĩ người khác. Máy bay đang đợi ta, ta phải về New York, nói giúp ta lời xin lỗi, các người ăn tối vui vẻ.
Lam Tư nhìn nhà khoa học Hoa kiều trước mắt, mở miệng hỏi



_ Điều kiện của ngươi là gì?



Mạc Liên lại hít một hơi thật sâu.



_ Tôi muốn một phòng thí nghiệm độc lập, nhân viên đều phải do tôi chọn lựa, phòng thí nghiệm hai mươi tư giờ đều có bảo vệ. Nghiên cứu thành công sau, ta đồng ý đem độc quyền quyền tặng cho tập đoàn Bart.



Biết thiên hạ không ai ăn trưa mà không trả tiền, nàng tuyệt đối còn có phần ngoại lệ, hắn tiếp tục trầm mặc.



_ Điều kiện là.....



Nàng nhìn người đàn ông anh tuấn, cố lấy dũng khí nhanh chóng mở miệng



_ Anh phải lấy tôi!



_ Cái gì?



Akina hoảng sợ, thốt ra



_ Cô nói đùa hay nói giỡn?



_ Tôi không đùa.



Nàng liếc Akina một cái, sau đó nhìn về phía Lam Tư, kiên định nó.



_ Tôi không phải nói đùa.