[Bao Công Đồng Nhân] Ngốc Ngốc Tiểu Thần Bộ
Chương 29 :
Ngày đăng: 16:48 19/04/20
“Cẩn nhi?” Tiêu Lương trợn tròn mắt, có chút khó tin mà mở to hai mắt nhìn chằm chằm Tiểu Tứ Tử, “Ngươi vừa rồi nói ngươi muốn cái gì?”
“Muốn hôn ngươi nha.” Tiểu Tứ Tử đối Tiêu Lương vẫy vẫy tay, “Ngươi lại đây, cho ta hôn một cái!”
“Ngươi…… Để làm chi đột nhiên muốn hôn ta?” Tiêu Lương ngoài miệng hỏi vậy, nhưng thân mình không tự chủ mà đi đến bên giường, ngồi xuống cạnh Tiểu Tứ Tử.
“Ân… Không thể nói cho ngươi.” Tiểu Tứ Tử bưng mặt Tiêu Lương mà nhìn trái nhìn phải, như là muốn tìm một nơi để mà hạ miệng. Tiêu Lương dở khóc dở cười mà nhìn Tiểu Tứ Tử, “Cẩn nhi, ngươi là nghĩ muốn hôn ta hay cắn ta a?”
“Cắn hữu dụng sao?” Tiểu Tứ Tử nháy nháy mắt.
“Cái gì hữu dụng vô dụng?” Tiêu Lương càng thấy tò mò.
“Không có gì a!” Tiểu Tứ Tử híp mắt nhắm ngay quai hàm Tiêu Lương, tiến lại gần…… Bẹp một ngụm…… (= =” Tiểu Tứ Tử a Tiểu Tứ Tử!)
Hôn xong, Tiểu Tứ Tử chà chà miệng, lấy ra cuốn tập nhỏ, trốn sang một bên, đối Tiêu Lương nói, “Tiểu Lương Tử, giúp ta lấy cái bút trên bàn chút.”
Tiêu Lương càng thêm tò mò, nhưng vẫn là cầm cái bút trên bàn lại đây. Tiểu Tứ Tử tiếp nhận bút xong, liền thật cẩn thận né tránh tầm mắt Tiêu Lương, lui đến một góc giường mà lúi cúi viết.
“Cẩn nhi, viết cái gì vậy?” Tiêu Lương tò mò tiến lại nhìn thử, “Này tập nhỏ là cái gì?”
“Không được xem!” Tiểu Tứ Tử nhanh giấu đi, hung hăng trừng Tiêu Lương, “Tập này ngươi không được xem!”
Tiêu Lương vui vẻ, tâm nói, ta đã sớm xem qua rồi. nghĩ nghĩ, ngồi xuống giường, nói, “Tốt lắm, không xem thì sẽ không xem, ngươi viết của ngươi, ta ngủ.”
“Ân.” Tiểu Tứ Tử thấy Tiêu Lương nằm xuống, mới an tâm mà lấy cuốn tập nhỏ ra, vừa viết vừa lầu bầu, “Ngày đầu tiên, hôn một cái, tương đương luyện mười ngày.” Viết xong, đưa bút cho Tiêu Lương, “Tiểu Lương Tử, để lại làm sao?”
Tiêu Lương nhìn hắn một cái, “Ân…… Chính mình để, ở ngay bên giường thôi.”
Tiểu Tứ Tử nghĩ nghĩ, trước đem tập nhỏ giấu xuống gối, sau đó đưa tay cất bút. Chính là Tiểu Tứ Tử tay ngắn, Tiêu Lương lại nằm ngoài, hắn không sao với tới chỗ cái bàn đặt cạnh giường. Cho nên cũng chỉ có thể nằm úp sấp trên người Tiêu Lương, dùng thân mình nhích nhích để tay với ra chỗ cái bàn. Tiêu Lương thấy Tiểu Tứ Tử bởi vì duỗi người mà cái áo ngắn hắn mặc kéo lên một chút, lộ ra một phen thắt lưng cùng bụng nhỏ, đặt ngay trên đùi Tiêu Lương, mềm mềm mịn mịn.
Tiêu Lương giật mình. Tiểu Tứ Tử đã gần với tới bàn, nhưng là Tiêu Lương vừa động, làm cho hắn không thể với tới được. Tiểu Tứ Tử trừng mắt liếc Tiêu Lương một cái, nhưng thấy Tiêu Lương nhắm mắt lại, bộ dáng như là muốn ngủ, liền đơn giản đặt tay lên ngực Tiêu Lương mà nhích qua một chút. Tiêu Lương thấy Tiểu Tứ Tử ở trước mắt mình lúc ẩn lúc hiện, tóc Tiểu Tứ Tử còn chạm nhẹ vào hắn, không biết vì cái gì, cảm thấy tâm ngứa……
Tiểu Tứ Tử rốt cuộc cũng đem bút đặt lên bàn, liền quay đầu nghĩ muốn bò lại. Nhưng là vừa quay đầu, liền bắt gặp ánh mắt của Tiêu Lương. Bởi vì đang ghé vào ngực Tiêu Lương, cho nên mặt đối diện nhau, dựa vào quá gần.
Tiêu Lương miệng nuốt nuốt nước miếng, gật gật đầu, cúi gần, trước nhìn chằm chằm cái bụng nhỏ nộn nộn đáng yêu. Tiểu Tứ Tử bị hắn nhìn mà mặt đỏ tai hồng, hung hăng trừng hắn, “Ngươi có xong hay không nha? Hôn nhanh lên!”
Tiêu Lương gật gật đầu, cúi xuống, hôn trụ.
“Ân……” Tiểu Tứ Tử nhanh chóng chui vào trong chăn, đưa tay xoa xoa bụng, “Nhột muốn chết!”
Tiêu Lương cảm thấy môi tiếp xúc với địa phương mềm mại dị thường, hảo nộn hảo nộn.
“Tiểu Lương Tử, trên cằm ngươi có cái gì nha? Nhột muốn chết.” Tiểu Tứ Tử dùng chăn cuộn mình lại, xoa bụng.
“Nga.” Tiêu Lương sờ sờ cằm, “Có chút râu nha.”
Tiểu Tứ Tử nghe xong, lại gần nhìn nhìn, Tiêu Lương trên mặt thật sự sạch sẽ, nhưng là vẫn có chút râu nho nhỏ. Hơi dẫu miệng, Tiểu Tứ Tử sờ sờ cằm mình, trong lòng hâm mộ, nếu chính mình cũng có râu thì tốt rồi, kia có bao nhiêu thần khí, giống như Trương tam gia. Nói không chừng mười bảy mười tám tuổi mới có đi, đến lúc đó muốn đem râu lưu lại. ( Ò_Ó =))))) Tiểu Tứ Tử của ta ơi, ý tưởng thật độc đáo nga)
(Trương tam gia: Trương Phi. Xem chú thích thêm ở phía dưới)
“Cẩn nhi, đến!” Tiêu Lương đưa tay qua, “Muốn ôm cùng nhau ngủ mới được.”
Tiểu Tứ Tử ngoan ngoãn cọ đi qua, chui vào trong lòng Tiêu Lương. Tiêu Lương cảm thấy ôm Tiểu Tứ Tử thật thích a, thật mỹ mãn mà đi vào giấc ngủ.”
————————-
Sơ nét về Trương tam gia Trương Phi:
– Ông là danh tướng nhà Thục Hán thời Tam Quốc trong lịch sử Trung Quốc.
– Ông sinh trưởng trong một gia đình giàu có, thân hình to lớn, dung mạo oai phong, được học hành cả võ nghệ lẫn sách vở. Trương Phi viết chữ rất đẹp và là một họa sĩ, ông có sở trường vẽ tranh mỹ nhân.
– Trong tiểu thuyết Tam Quốc diễn nghĩa của La Quán Trung, Trương Phi được mô tả “cao tám thước, đầu báo, mắt tròn, râu hùm, hàm én”. Trương Phi đã cùng với Lưu Bị và Quan Vũ kết bái làm huynh đệ trong vườn đào. Ông là em út trong ba người. Ông được Chiêu liệt hoàng đế tức Lưu Bị phong làm một trong ngũ hổ đại tướng.
– Ông là một người rất khẳng khái, bộc trực và rất nóng nảy. Ông đã đóng góp rất nhiều cho sự ra đời của nước Thục. Ông nổi tiếng với võ nghệ siêu phàm cùng với sự dũng cảm coi thường cái chết. Ông thật sự là nỗi khiếp đảm của quân thù.