[Bao Công Đồng Nhân] Ngốc Ngốc Tiểu Thần Bộ

Chương 40 :

Ngày đăng: 16:48 19/04/20


“Ta nghĩ muốn thỉnh người của tri phủ đại nhân ra sau núi tìm người.” Tiêu Lương nói, “Theo như đám hung tăng kia nói, mẫu thân của oa nhi mà chúng ta mang theo chạy trốn ra phía sau núi của Hồi Long quan.”



Long Thiên Lý sửng sốt, sau đó lại nhíu mày, hỏi, “Nàng mất tích đã bao lâu?”



“Đã vài ngày.” Tiêu Lương trả lời, “Bất quá dựa theo tình hình của oa nhi, ít nhất thì buổi sáng ngày hôm qua, mẫu thân của nó hẳn là vẫn còn sống.”



“Ân!” Long Thiên Lý gật đầu, “Việc này không nên chậm trễ, ta lập tức tìm người địa phương dẫn đường rồi cùng nha dịch vào núi.”



Đang nói chuyện, chợt nghe một lão binh đứng bên đột nhiên nói, “Đại nhân, ta xin nói xen vào một câu, các ngươi muốn ra phía sau núi của Hồi Long quan sao?”



Long Thiên Lý vốn không phải người địa phương, đối với địa hình nơi này cũng không hiểu biết lắm, thấy lão binh kia tựa hồ đang muốn nói lên suy nghĩ của mình, liền nói, “Lưu bá, lại đây ngồi nói, phía sau núi ở Hồi Long quan có vấn đề gì sao?”



“Nơi đó không thể đi a!” Lưu bá cau mày, lắc đầu nói, “Ngài không phải người địa phương, đại khái không nắm rõ lai lịch của Hồi Long quan này.”



“Đúng!” Long Thiên Lý cấp Lưu bá một chén trà, hỏi, “Có thể hay không nói cho ta biết cụ thể một chút? Còn có a, vì cái gì mà tri phủ trước đây một nhắm một mở với nơi đó?”



“Lúc này, gọi đó là Hồi Long quan, nguyên lai có một tên khác, thời của chúng ta lúc đó đều biết, nhưng giờ thì rất nhiều người trẻ tuổi cũng chưa nghe qua.” Lưu bá nói.



“Gọi là gì?” Tiêu Lương tò mò hỏi. Đang nói chuyện, chợt nghe cửa phòng phía sau bị đẩy ra, Tiểu Tứ Tử đánh ngáp, bế Tiểu Thiên Thiên đi ra.



“Cẩn nhi, sao lại ra đây?” Tiêu Lương hỏi.



Thanh Ảnh nhanh nhẹn tiếp nhận Tiểu Thiên Thiên, hỏi Tiểu Tứ Tử, “Tiểu…… Ách, công tử, thương thế nào rồi?”



Tiểu Tứ Tử hoạt động cánh tay một chút, “Không có việc gì, chuyện nhỏ mà.” Theo sau, hắn đến bên người Tiêu Lương ngồi xuống, nói, “Ta giống như nghe được các ngươi đang nói tới Hồi Long quan, ta cũng muốn nghe.”



Tiêu Lương thật bất đắc dĩ, Tiểu Tứ Tử mắt còn không mở nổi, nhưng lỗ tai lại rất thính a.




Tiểu Tứ Tử nhăn mặt, lắc đầu, “Ngươi như thế nào luôn ủ rũ, suy nghĩ bi quan vậy? Giống như am thuần (chim cút) nha.”



Long Lượng đứng phía sau Long Thiên Lý “Phốc……” một tiếng vui vẻ, đối Tiểu Tứ Tử nói, “Tiểu công tử ngài nói quả thật đúng a, thiếu gia nhà ta từ nhỏ đã có biệt hiệu, kêu là tiểu am thuần.”



“Long Lượng! Không được nói nhiều!” Long Thiên Lý quay đầu, hung hăng trừng mắt nhìn Long Lượng, lại xoay mặt hỏi Tiêu Lương, “Ý tứ của Tiêu huynh là?”



Tiêu Lương lấy ra lệnh bài của Tiểu Tứ Tử đưa cho Hắc Ảnh và Bạch Ảnh, phân phó, “Hai người mang lệnh bài này đến đại doanh, kêu Long Nhất Phương điều năm vạn đại quân đi Tang Thi lĩnh, để cho bọn họ đến Hồi Long quan trước, nhìn xem dưới đó đến tột cùng là có đầu người hay không. Sau đó, đem năm vạn quân đến khe suối Tang Thi lĩnh, tất cả mọi người cùng nhau vào tìm nữ nhân kia, sống phải thấy người, chết phải thấy xác. Nếu thật sự tìm thấy xác, cũng phải đưa về!”



“Dạ!” Hắc Ảnh cùng Bạch Ảnh cầm lệnh bài rời đi.



Ra cửa, Hắc Ảnh tán thưởng, “Bạch Ảnh, thấy không, Tiểu Lương Tử cùng vương gia năm đó tính tình không sai biệt lắm a!”



Bạch Ảnh gật đầu, “Đúng a, ngươi mang lệnh bài đi điều người, ta đi tìm vương gia cùng vương phi, đem sự tình nói lại một lần!”



Vì thế, hai người phi thân lên ngựa, phân công nhau hành sự.



Đến trưa, phía đông nam bụi đất bay mịt mùng, Long Nhất Phương tự mình mang theo một vạn bộ binh, đi theo Hắc Ảnh đến Tang Thi lĩnh.



Tiểu Tứ Tử và Tiêu Lương, cùng Long Thiên Lý và người ở nha môn có liên quan, đều ở trước cửa Hồi Long quan chờ.



Ngốc ngốc tiểu thần bộ



Túi hương



Hình dung nó màu đỏ nha mọi người:d