[Bao Công Đồng Nhân] Ngốc Ngốc Tiểu Thần Bộ

Chương 42 :

Ngày đăng: 16:48 19/04/20


“Đó là người nào?” Công Tôn hỏi Triệu Phổ.



Triệu Phổ nghĩ nghĩ, nói, “Hắn đến sau chúng ta, người này công phu không tồi, bất quá cũng không tính là giỏi, chính là khinh công rất tốt. Yên tâm, Tiểu Lương Tử cùng nhóm ảnh vệ cũng đã phát hiện rồi.”



Công Tôn gật gật đầu, Triệu Phổ đưa tay ôm hắn, thả người nhảy vào trong rừng, truy phía sau bóng đen kia, tiến nhập Tang Thi lĩnh.



Bảy vạn nhân mã đừng nói là chặt cây, chỉ cần ở Tang Thi lĩnh đi một hồi, cũng đủ đem núi này giẫm cho bằng phẳng.



Hiện tại vừa vặn là ban ngày, Tang Thi lĩnh bị giẫm cho bằng phẳng, thật sự là không có cái loại không khí quỷ dị kinh khủng như trong truyền thuyết. Tiểu Tứ Tử ngồi trên người Thạch Đầu, trong lòng ôm Tiểu Thiên Thiên, lắc lư đi vào đường núi. Rất nhanh, mọi người đến được chỗ phát hiện thi thể, đó là phía trên khe núi, địa thế có vẻ hiểm trở, một bên là vách núi, một bên khác chính là nước sông cuồn cuộn.



“Nơi này có nhánh sông a?” Tiểu Tứ Tử đưa mắt nhìn lại, “Nước chảy thật xiết nha!”



Mấy nha dịch đối với vùng này có vẻ quen thuộc đều nói, “Đây là nhánh sông từ Trường Giang phân ra, bởi vì nơi này tương đối dốc một chút, cho nên nước chảy rất xiết. Trong Huy Châu phủ có một nhánh đi qua cũng từ con sông này, sông này kêu là Vong Xuyên hà.”



“Vong Xuyên hà.” Tiểu Tứ Tử gật gật đầu, “Thật sự là một cái tên kì quái.”



Mấy cổ thi thể kia là ghé vào bờ sông, đều đã hư thối hóa thành bạch cốt, có một khối là không có đầu, trên người lưu lại quần áo như là nhuyễn giáp của quân sĩ, còn có vài mảnh thiết giáp phiến (giáp sắt).



“Là quân phục tiền triều.” Long Nhất Phương nhặt lên mấy miếng thiết giáp phiến nhìn nhìn, nói, “Thật sự là quân phục của tiền triều.”



“Kia, vài thứ khác đâu?” Long Nhất Phương nhìn mấy cổ thi thể bên kia, thấy cũng là bạch cốt, bất quá kì quái là, xem quần áo trên người bọn họ, không có hư thối rõ ràng như quân nhân kia, hơn nữa có thể thấy là quần áo dân chúng bình thường mặc.



Tiểu Tứ Tử nhảy xuống khỏi Thạch Đầu, cúi nhìn, lắc đầu, nói, “Đều là những người trẻ tuổi, bộ dáng khoảng hai mươi ba mươi tuổi, hai nam một nữ.”



Long Nhất Phương gật gật đầu, tâm nói, đừng nhìn tiểu vương gia này trẻ tuổi, nhưng là đối với y thuật phi thường tinh thông nha.



“Tướng quân.” Một phó tướng phụ trách bình định Tang Thi lĩnh đi lên nói với Long Nhất Phương, “Toàn bộ Tang Thi lĩnh đã bình định cũng không sai biệt lắm, nhưng không phát hiện nữ nhân trẻ tuổi, cũng không có thi thể.”



Mọi người nghe xong tâm tình có chút phức tạp, cùng lúc là có chút thương tiếc, cùng lúc lại thấy phấn chấn, Tiểu Tứ Tử nhìn Tiểu Thiên Thiên trong lòng, đưa tay nắm lấy bàn tay nhỏ nhỏ của nó, nói, “Ít nhất không có tìm được thi thể của mẫu thân ngươi nha, vậy chứng tỏ còn có hy vọng.”



“Tướng quân.” Phó tướng kia lại nói, “Cũng có khả năng rơi xuống dòng sông trôi đi rồi, chúng ta tổ chức người tìm kiếm xung quanh một chút?”




Long Thiên Lý xoay mặt, có chút vô lực nhìn nhìn Tiểu Tứ Tử, nói, “Tiểu Tứ Tử nha, ngươi như thế nào lại gọi ta như vậy a.”



Ở chung mấy ngày, Long Thiên Lý phát hiện Tiểu Tứ Tử một chút cũng không giống tiểu vương gia, ở chung phi thường hảo. Mà mấy người bên cạnh hắn cũng tốt lắm, nên bọn họ liền trở thành bằng hữu. Cho nên Long Thiên Lý cũng không quản kêu Tiểu Tứ Tử là tiểu công tử, trực tiếp kêu Tiểu Tứ Tử luôn, mà Tiểu Tứ Tử cũng đặt cho Long Thiên Lý một cái biệt danh, kêu tiểu am thuần.



“Làm sao vậy?” Tiêu Lương hỏi Long Thiên Lý, “Than thở?”



Long Thiên Lý lắc đầu, Long Lượng phía sau lại nói, “Tiêu công tử, Công Tôn công tử, các ngươi là không biết a, tối hôm qua, đại thiếu gia đem thiếu gia nghiêm khắc giáo huấn một trận!”



Tiểu Tứ Tử cùng Tiêu Lương liếc mắt nhìn nhau một cái, có chút khó hiểu, “Giáo huấn một trận?”



“Đúng vậy.” Long Lượng nói, “Đại thiếu gia chê thiếu gia không làm gì, nhiều ngày như vậy, một chút manh mối cũng không có, cả ngày không có chút thần sắc nào, có chức mà không có quyền, trượng phu phải kiêu ngạo thì thiếu gia cứ mặt mày ủ rũ, hiện tại khăng khăng dựa vào tiểu vương gia, thật sự là để người ta chê cười!”



“Nga……” Tiểu Tứ Tử gật gật đầu, nhìn Long Thiên Lý, “Ngươi thật đáng thương nha, bất quá đại ca ngươi nói ngươi như vậy, kì thật cũng là tốt cho ngươi!”



Long Thiên Lý cũng gật gật, nói, “Ta cũng biết, ta cũng không phải là giận đại ca ta, ta là giận mình vô dụng!”



Tiểu bảo bối trong lòng Tiểu Tứ Tử nhìn Long Thiên Lý, mở miệng kêu hai tiếng “Bá lạp bá lạp…”



Tiểu Tứ Tử gật đầu, nói với Long Thiên Lý, “Ngươi xem đi, bảo bối cũng kêu ngươi phải phấn chấn nha!”



Long Thiên Lý giật mình nhìn bảo bối, lại nhìn Tiểu Tứ Tử, “Tiểu Tứ Tử, lời nó nói ngươi nghe hiểu được nha?”



Tiểu Tứ Tử nhăn mặt, “Ý tứ khẳng định là không sai biệt lắm a…… Ngươi còn như vậy là không thể được a, nhất định phải nỗ lực thêm nữa, tranh khẩu khí cho ca ca ngươi xem nha!”



Long Thiên Lý vẻ mặt đưa đám, hỏi, “Như thế nào nỗ lực nha? Ta vô dụng như vậy!”



“Ai…… Trước ngươi cứ đem tật xấu hay ủ rũ này sửa lại đi.” Nghĩ nghĩ, Tiểu Tứ Tử truyền tiểu bảo bảo qua cho Tiêu Lương, sau đó chính mình đứng lên, vây quanh Long Thiên Lý mà nhìn trái nhìn phải, nhìn từ trên xuống dưới, cuối cùng gật gật đầu, “Ân, ta hiểu được! Ngươi cần phải thay đổi nha!”



“Thay đổi?” Long Thiên Lý ngẩng mặt nhìn Tiểu Tứ Tử, chỉ thấy Tiểu Tứ Tử gật gật đầu, đưa tay chỉ Long Thiên Lý, “Từ giờ trở đi, ta muốn huấn luyện ngươi! Cho ngươi thay hình đổi dạng!”